Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 864: Cây Rụng Tiền Của Mục Lương



- Thành chủ đại nhân đã tới!

Không biết ai hô một câu, hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người trong phòng.

- Chào thành chủ đại nhân!!

Các công nhân vui vẻ chào hỏi mấy người Mục Lương.

Ánh mắt lửa nóng của bọn họ nhìn về phía anh, giống như đang nhìn cha mẹ của mình sống lại, trên mặt họ tràn đầy cảm kích và yêu thương. Chính bởi vì Mục Lương, bọn họ mới có thể sống những ngày vui vẻ, tốt đẹp như bây giờ, cho nên ai nấy đều vô cùng biết ơn.

- Chào các ngươi.

Mục Lương gật đầu ý bảo.

- Đều tiếp tục làm việc đi, đại nhân tới đây để thị sát công tác của mọi người đấy.

Người phụ trách xưởng nhắc nhở.

- Vâng.

Nhóm công nhân ngầm hiểu, càng thêm tỉ mỉ xử lý hoa quả.

Phương pháp chế tác hộp hoa quả rất đơn giản, chỉ cần gọt vỏ của lê và táo, lại cắt thành từng khối, sau đó bỏ vào trong nồi nước đun sôi. Trong quá trình đun sôi thì bỏ thêm đường, chờ nước tiếp tục sôi thêm mười lăm phút, lúc sau là có thể tắt lửa làm lạnh.

Hoa quả sau khi được làm lạnh, cùng với nước đường được đi qua nhiệt độ cực nóng để diệt virus, tiếp theo lại đi qua nhiệt độ thấp để có thể bảo quản lâu dài. Mục Lương nhìn thấy thao tác của công nhân, cũng không phát hiện sai sót.

Anh nghiêng đầu nói:

- Ly Nguyệt, đi mang vài loại hộp khác qua đây, chúng ta thử kiểm tra thành phẩm xem!

- Vâng.

Ly Nguyệt nhẹ giọng lên tiếng.

Cô mang theo hai hộ vệ Khu Trung Ương đi về hướng kho hàng thành phẩm chứa hộp hoa quả. Người phụ trách xưởng cười rất tươi, hắn dẫn Mục Lương dạo quanh một vòng tầng một.

Không bao lâu sau, cô gái tóc màu bạc và hộ vệ Khu Trung Ương đã trở lại. Trong tay mấy người bọn họ cầm một cái khay mặt trên đựng mười chiếc hộp.

Những hộp này đều là hộp làm bằng gốm, chúng có kích thước bằng một nắm nay người lớn.

- Mục Lương, đây là những loại hộp khác chủng loại có trong kho hàng.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Mở ra đi.

Mục Lương giơ tay lên ra hiệu.

- Được!

Ly Nguyệt lôi ra một con dao nhỏ, đập vỡ lớp đất bịt kín trên lon, để lộ ra lớp giấy dầu bọc kín trên miệng hộp. Có hai cách để niêm phong miệng hộp, một là sử dụng đặc tính dính và dai của tơ nhện, từ đó dán giấy dầu lên. Sau đó lại bọc ra ngoài một lớp giấy, chúng sẽ có tác dụng bảo quản hoa quả trong hộp.

- Vù vù.

Ly Nguyệt phồng má, nhẹ nhàng thổi một cái, khiến cho lớp bụi còn sót lại trên giấy dầu bay đi hết, lại dùng dao nhỏ cắt bỏ giấy dầu, lộ ra hoa quả bên trong.

Mục Lương đưa tay lên xoa xoa, một chiếc đĩa ăn bằng ngọc lưu ly xuất hiện.

Anh cầm lên một miếng táo, đưa lên mắt đánh giá một lần, sau khi không phát hiện ra vấn đề mới đưa nó vào miệng. Táo được đóng hộp, phải có vị ngọt, không nhạt, không gắt mới đạt.

- Được rồi, cũng không tệ lắm.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Ly Nguyệt đã mở ra tất cả các hộp trên khay, để lộ ra thịt quả bên trong. Mục Lương theo thứ tự mỗi hộp đều nếm thử một lần. Loại hộp hoa quả nào cũng hợp cách.

Anh nhìn về phía người phụ trách xưởng, khen ngợi hắn:

- Làm rất tốt, tiếp tục giữ vững nhé.

- Vâng!

Người phụ trách xưởng mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng, hắn âm thầm sung sướng trong lòng.

Có thể được thành chủ đại nhân khen ngợi, đó chính là vinh quang lớn nhất.

- Hiện tại có bao nhiêu hộp thành phẩm tồn kho?

Mục Lương muốn hỏi người đó một vài vấn đề.

Người phụ trách xưởng hơi suy tư một lát, sau đó hắn trả lời:

- Thưa thành chủ, có khoảng năm trăm thùng hộp táo, hai trăm thùng hộp lê, sáu trăm hai mươi thùng hộp quýt.

- Một thùng là mười hộp.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói.

- Được rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, lượng hộp tồn kho chưa đủ nhiều.

Chờ đến khi Phi Thuyền vận chuyển chế tạo xong, những hộp hoa quả này, sẽ được mang tới căn cứ trung chuyển đi, sau đó được phân phối tới các thành phố lớn tiêu thụ.

- Cần thiết phải tăng nhanh sản lượng.

Mục Lương bình tĩnh dặn dò.

- Vâng.

Người phụ trách xưởng cung kính đáp lại.

Mục Lương tiếp tục hỏi:

- Bên Phố Buôn Bán, mỗi ngày bán được bao nhiêu đồ hộp?

- Thưa thành chủ đại nhân, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra thì cần khoảng một trăm thùng.

Người phụ trách xưởng giải thích nói:

- Trong trường hợp ngoại lệ, có khi cần thêm vài thùng nữa mới đủ.

- Hộp hoa quả tiêu thụ tốt như vậy sao?

Mục Lương nhướng mày.

Anh nhớ rõ giá của hộp hoa quả cũng không thấp, một hộp có giá mười viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Một thùng là mười hộp, một trăm thùng cũng chính là một ngàn hộp, nếu toàn bộ bán hết, có thể thu vào hai vạn viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng.

- Tăng thêm số lượng vì ngày hôm nay Hồ Tiên sẽ đến thành Ngự Thổ chào hàng.

Nguyệt Thấm Lan nhếch khoé miệng tao nhã nói.

Mục Lương sửng sốt một chút, nhưng sau đó anh đã hiểu ra.

Anh ôn hòa cười nói:

- Như vậy, lại tăng thêm vài thùng là bán cho thành chủ Thành Ngự Thổ sao?

- Đúng vậy.

Nguyệt Thấm Lan tao nhã gật đầu.

Mục Lương mỉm cười cười, thủ đoạn của Hồ Tiên càng ngày càng lợi hại rồi.

- Hồ Tiên đã nói với ta, cô ấy sẽ bán được ba trăm thùng cho Vũ Thạch.

Nguyệt Thấm Lan vẫy vẫy ba ngón tay.

Ba trăm thùng cũng chính là có thể kiếm được ba vạn viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng.

- Nên thêm một chút tiền lương cho Hồ Tiên.

Mục Lương lắc đầu cảm thán một tiếng.

Hồ Tiên có tác dụng như cây rụng tiền, không ngừng kiếm tinh hạch về cho anh.

- Tăng bao nhiêu?

Nguyệt Thấm Lan sâu kín hỏi.

Mục Lương nghĩ nghĩ nói:

- Khoảng một ngàn đồng Huyền Vũ đi.

Sau khi nói xong, anh dừng lại một chút, rồi nghiêng đầu ôn nhu nói:

- Ngươi cũng tăng thêm một ngàn đồng Huyền Vũ.

- Ta không cần.

Nguyệt Thấm Lan tươi cười.

Mục Lương cũng mỉm cười, đưa tay ra vỗ bả vai người phụ nữ tao nhã.

Cho dù không cần, nhưng tăng lương cũng là một phần thưởng nho nhỏ hoặc một cách khen ngợi tượng trưng cho tầng lớp quản lý cao cấp.

- Đi xưởng khác nhìn thử.

Mục Lương phất tay ý bảo.

Người phụ trách xưởng cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân, đây chính là nơi xử lý hoa quả, Xưởng Làm Mứt.....

………

Ở Xưởng Linh Khí ở tầng bảy Trung Ương.

Trong Xưởng Đóng Tàu vô cùng rộng lớn, Già Lạc đang buộc cao mái tóc màu xanh da trời của mình lên.

Hôm nay là ngày Phi Thuyền vận chuyển được chế tạo xong.

Thân thuyền được làm bằng tài liệu từ thú thú Phù Không, đã hoàn thành được cỡ chín mươi chín phần trăm rồi. Cô buông tay, dung hợp những tài liệu hung thú ở trước mặt vào cùng một chỗ, sau đó gắn kết chúng lại với nhau.

- Mạch lộ của linh khí cao cấp phải xây dựng như vậy, hai người có hiểu không?

Già Lạc nghiêng đầu nhìn vào mắt Lê Nhã và Lê Tuyết.

- Vâng, chắc là hiểu.

Lê Nhã gật đầu đáp.

Chắc là hiểu sao?

Già Lạc hơi nhăn mày.

Cô dạy đã dạy hai chị em Lê Nhã được ba ngày, kết quả nhận được là câu trả lời này ư?

Già Lạc là muốn bồi dưỡng hai người Lê Nhã cùng Lê Tuyết, nếu họ có thể trở thành linh khí sư cao cấp là tốt nhất. Dựa theo những gì Mục Lương nói, thành Huyền Vũ rất thiếu linh khí sư cao cấp.

- Ta đã hiểu.

Lê Tuyết nghiêm túc gật đầu.

Lê Nhã chớp chớp hai tròng mắt màu xám, nghiêng đầu liếc mắt nhìn chị gái một cái.

Già Lạc nhìn về phía Lê Tuyết, chậm rãi gật đầu vừa lòng nói:

- Tốt lắm, không có uổng phí mấy ngày nay ta dạy ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận