Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 255: Trường Cung, Linh Khí Cao Cấp

Cô đi tới trước đài công tác, giơ tay nhắm ngay xương đùi của hung thủ, một cỗ sóng nhiệt khuếch tán ra, ngọn lửa bao bọc xương đùi Thiềm Thừ Sáu Chân ở bên trong.
- Mục Lương, cần đun nóng bao lâu?
Lúc này, Nguyệt Phi Nhan mới nhớ tới vấn đề ấy.
- Thời gian hai đống lửa trại.
Mục Lương nâng tay lên nhìn đồng hồ.
Nguyệt Phi Nhan ngẩn ngơ, suýt chút nữa không khống chế được ngọn lửa.
- Coi như là làm luyện tập.
Mục Lương cười sang sảng.
Khống chế lửa nửa giờ, chắc là cực hạn của cô gái tóc đỏ.
- Lại là nói như vậy….
Nguyệt Phi Nhan chu miệng, nói thầm hai câu sau đó chuyên tâm khống chế.
Độ ấm trong phòng làm việc từ từ lên cao, trán Ly Nguyệt có mồ hôi toát ra.
Ngay sau đó, cô cảm thấy một trận mát lạnh truyền đến, nghiêng đầu nhìn lại, tay Mục Lương để ở trên vai cô, khí lạnh toát ra từ lòng bàn tay, xua tan sóng nhiệt.
- Còn nóng không?
Mục Lương nhẹ giọng hỏi.
- Không nóng.
Trên gương mặt Ly Nguyệt nhuộm dần màu ửng đỏ.
- Làm cái gì vậy?
Nguyệt Phi Nhan nghe hai người phía sau nói chuyện với nhau, yên lặng chu môi, ngọn lửa trở nên lớn hơn nữa.
Mục Lương nhìn chăm chú vào ngọn lửa đang nung đốt Thiềm Thừ Sáu Chân xương đùi.
Tùy theo thời gian đun nóng càng lâu, xương đùi hung thú đã xảy ra biến hóa, có giọt máu màu đỏ sậm thẩm thấu ra, cuối cùng bị ngọn lửa thiêu bốc hơi.
Thời gian tiếp tục trôi đi, tạp chất trong xương đùi của Thiềm Thừ Sáu Chân cũng bị đốt sạch.
- Phù phù !
- Ta có cảm giác hơi choáng váng đầu và chân hơi đứng không vững.
Sắc mặt của Nguyệt Phi Nhan có chút trắng bệch, thân thể lung lay.
Cô như sắp kiệt lực, loại trạng thái ấy rất quen thuộc, trước kia khi cô học tập nung tạo đồ gốm thường xuyên bị như vậy.
- Thôi nghỉ ngơi đi.
Mục Lương đỡ lấy thiếu nữ, lo lắng cô té ngã.
- Không có việc gì, ta có kinh nghiệm.
Nguyệt Phi Nhan xua xua tay ngạo kiều nói, đôi môi trắng bệch nhìn qua tựa như bị bệnh nặng.
- Vất vả cho ngươi rồi.
Ly Nguyệt cảm kích nói.
- Không có việc gì, các ngươi tiếp tục đi, ta ngồi nghỉ một lát.
Nguyệt Phi Nhan một bước ba lung lay đi tới ven tường, ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi.
- Tiếp tục đi.
Mục Lương ý bảo.
Ly Nguyệt nghe vậy gật đầu, đặt xương đùi của Thiềm Thừ Sáu Chân đã nung đốt xong vào trong nồi, đậy vung xong thì bắt đầu chưng nấu.
- Ùng ục, ùng ục !
Nước trong nồi không ngừng sôi trào, hơi nước bay lên.
Thời gian ba đống lửa trại rất mau đã qua đi.
Ly Nguyệt mở ra nắp nồi, hơi nước tan đi, lộ ra xương đùi Thiềm Thừ Sáu Chân đã chưng nấu xong.
Bây giờ, xương đùi Thiềm Thừ Sáu Chân đã biến sắc, vốn là màu vàng nhạt, hiện tại biến thành màu trắng như tuyết, mặt ngoài còn có từng hoa văn hình ngọn lửa.
- Đặc tính đã được hoàn mỹ kích phát ra.
Ly Nguyệt vui vẻ nói, hoa văn mặt ngoài xương cốt hung thú đã nói lên điều ấy.
Lúc này, chiều dài xương đùi Thiềm Thừ Sáu Chân ngắn lại một phần ba, tính dai lại tăng lên gấp đôi, có thể dùng để chế thành Linh Khí.
- Còn lại giao cho ta đi.
Mục Lương duỗi tay lựa chọn hai cây xương đùi dài nhất, tơ nhện trong tay phun ra, kết nối mạch lộ của xương đùi.
Mười mấy phút trôi qua, tất cả mạch lộ đã được liên thông, hình thành từng đạo đường dẫn, kích phát ra mọi đặc tính.
Tơ nhện nối liền hai cây xương đùi, mạch lộ dài chừng 1 mét vuông liên thông với nhau.
Mục Lương cầm lấy hung thú tinh thạch đã chuẩn bị tốt từ trước, khảm vào nơi mạch lộ tập trung nhất trên xương đùi, tổng cộng khảm lên ba viên tinh thạch hung thú trung cấp hạ đẳng.
- Lại dán thêm vảy của kỳ nhông lên.
Mục Lương nghĩ.
Nghĩ là làm, anh dán vảy ba màu của kỳ nhông lên toàn bộ cánh cung, xen kẽ tơ nhện để cố định.
Ly Nguyệt nhìn mà kinh ngạc, sau đó cũng hiểu được ý định của Mục Lương.
Nếu đặc tính của vảy ba màu có thể được kích phát thành công trên trường cung, tức là trường cung cũng có thể ẩn hình. Khi thực hiện nhiệm vụ ám sát, nó sẽ có biểu hiện xuất sắc.
Mục Lương cắt đứt tơ nhện, trọng lượng của trường cung trong tay tăng gấp đôi.
Anh bắt đầu ngưng tụ tơ nhện, xoắn nhiều sợi tơ nhện thành một như dây thừng xoắn, đề cao tính dai và tính co dãn.
Trong lòng của Ly Nguyệt rất cảm động, cô có thể cảm nhận được là Mục Lương đang rất thực lòng nhiệt tình chế tác kiện Linh Khí này.
Mục Lương cố định tơ nhện ở trên trường cung, sau đó đưa cho thiếu nữ:
- Làm nghi thức thức tỉnh đi, xem có thích hợp hay không?
- Được.
Ly Nguyệt có chút khẩn trương, thành công hay thất bại là do hành động này.
Cô dùng dao nhỏ ở đầu ngón út vạch một vết thương, nặn ra máu tươi nhỏ giọt ở tinh thạch hung thú trên trường cung.
Máu bị tinh thạch hung thú hấp thu, cánh cung tản ra ánh sáng trắng, trường cung cùng vảy ba màu biến thành nửa trong suốt, có thể nhìn thấy máu của Ly Nguyệt chảy xuôi ở ‘mạch lộ’.
- Vù vù !
Trường cung phát ra âm thanh vù vù.
Trường cung ba màu rực rỡ tỏa sáng, trong chốc lát đã biến mất, trường cung khôi phục bình tĩnh, trọng lượng của nó lại giảm nhẹ hai phần ba.
Lúc này, vảy ba màu rực rỡ đã được khảm ở trên thân cung, tuy hai mà một.
- Thành công.
Ly Nguyệt cảm nhận được trường cung trở nên nhẹ hơn. Điều ấy có nghĩa là nghi thức thức tỉnh đã thành công, cũng chính là đã nhận chủ.
Cô kéo dây cung ra, cánh cung cong lên, ý niệm trong lòng chợt động, trường cung ở trước mặt ba người ẩn hình biến mất.
- Linh Khí cao cấp!
Trong lòng của Ly Nguyệt chấn động.
Vốn dĩ cô cho rằng có Linh Khí trung cấp cũng đã rất tốt, không nghĩ tới cuối cùng thế nhưng là Linh Khí cao cấp.
- Đặc tính ẩn hình cũng được kích phát ra, thoạt nhìn cũng không tệ lắm, mau thử xem.
Mục Lương cười khẽ thúc giục nói.
- Ừm.
Ly Nguyệt nghiêm túc gật đầu.
Cô cầm trường cung đi ra ngoài, Mục Lương và Nguyệt Phi Nhan cùng đứng dậy đi theo.
- Cảm giác thế nào?
Mục Lương nghiêng đầu quan tâm hỏi.
Nguyệt Phi Nhan suy yếu đáp:
- Cũng được, có thể bình thường hành động.
- Trở về nghỉ ngơi đi.
Mục Lương khuyên.
- Đợi lát nữa, ta muốn nhìn uy lực của Linh Khí mới.
Nguyệt Phi Nhan lắc đầu từ chối.
Linh Khí này có một phần công lao của cô, cùng một đạo lý, cô cũng giống như người mẹ chờ mong đứa con lớn lên có thể có tiền đồ sáng lạn.
- Được rồi.
Mục Lương khẽ gật đầu.
Ba người rời khỏi Phủ Thành Chủ đi tới đất trống ở bên ngoài.
Ly Nguyệt rút ra một cái mũi tên thường dùng, cài ở trên trường cung, hai ngón tay phải kéo dây cung, chậm rãi kéo căng trường cung thành hình trăng tròn.
Cô di động trường cung, tìm kiếm mục tiêu xạ kích.
Mục Lương giơ tay, ý niệm vừa động, trên mặt đất cách đó 100 mét mọc lên một cái cột đá.
Ly Nguyệt hiểu ý, buông ra ngón tay đang kéo dây cung, mũi tên phá không mà đi. Trong chớp mắt, cột đá ở nơi xa bị mũi tên bắn trúng.
Uỳnh!
Cột đá tức khắc bị bắn vỡ, đá vụn vẩy ra xa đến hơn mười mét.
- Oa ô !
- Thật là lợi hại!
Nguyệt Phi Nhan kinh hô một tiếng, trong con ngươi màu đỏ tràn đầy sự hâm mộ.
- Cũng không tệ lắm.
Mục Lương vừa lòng gật đầu, không uổng công tốn một buổi sáng như vậy.
Lực phá hoại của một mũi tên kia, không kém súng bắn tỉa của Địa Cầu mấy. Nếu cũng đổi mũi tên thành Linh Khí, thì uy lực còn sẽ tăng lên mấy lần.
Chỉ là như vậy thì quá xa xỉ, mũi tên cấp Linh Khí, chẳng sợ chỉ là Linh Khí sơ cấp, loại vật phẩm tiêu hao ấy cũng không phải người bình thường có thể sử dụng được.
Ly Nguyệt còn giơ cung chưa buông tay, môi đỏ khẽ nhếch, đứng sững sờ.
- Làm sao vậy? Không hài lòng sao?
Mục Lương hếch mày.
- Không, ta rất thích.
Ly Nguyệt xoay người nhào vào trong lòng Mục Lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận