Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 202: Trứng Lôi Linh Thú Sắp Nở

Hi Bối Kỳ khoanh tay ôm ngực, khó chịu nói:
- Thực lực cấp 5.
- Vào phòng thôi.
Mễ Á cất bước tiến vào trong phòng.
- Oa nga! Căn phòng này trang trí khá xinh đẹp.
Hi Bối Kỳ đánh giá căn phòng. Mặt đất trải ván gỗ, tuy rằng mặt tường là tường đá, lại được một số tấm ván gỗ bọc góc, trang trí trên trần nhà tương đối hài hòa.
- Giường mềm mại quá.
Hi Bối Kỳ hưng phấn té ngã nhào lên trên giường, phát hiện đệm giường là mềm.
Cô kéo chăn, phát hiện chăn rất dày nặng, là chế tạo từ da thú và vải tốt.
Hi Bối Kỳ không một khắc nào an phận quay qua xoay lại xem xét phòng.
Hai người thường xuyên ăn ngủ ở dã ngoại, ngủ trọ trong căn phòng này là một loại thể nghiệm mới lạ cho bọn họ.
- Nhà vệ sinh rất sạch sẽ, còn có một xô nước để dội sau khi đi vệ sinh?
Hi Bối Kỳ ngơ ngác nhìn một khối thẻ bài ở góc tường.
Cuối cùng cô đã hiểu được tại sao tiền thuê phòng lại đắt như thế, một nhà trọ, ngay cả đi vệ sinh cũng dùng nước quý trọng để cọ rửa.
Lúc này, Hi Bối Kỳ có chút tò mò hai loại quy cách phòng khác, nhưng lại không thể tưởng tượng được chúng sẽ là bộ dáng gì.
Thật sự là gian phòng này cũng đã rất tuyệt.
Cốc cốc cốc.….
Tiếng đập cửa vang lên.
- Ai đó?
Hi Bối Kỳ tới gần cửa hỏi.
- Ta mang nước tới cho các ngươi.
Bách Biến Ma Nữ nhàn nhạt nói.
- Đưa nước?
Hi Bối Kỳ mở ra cửa phòng.
Cô nhìn thấy một cái bình gốm được đưa tới, còn có hai cái ly gốm kèm theo.
- Đây là nước uống miễn phí.
Bách Biến Ma Nữ đưa nước xong bèn rời đi.
- Cư nhiên có nước uống miễn phí, chúng ta có uống không?
Hi Bối Kỳ ôm bình gốm, đặt ly gốm ở trên mặt bàn.
- Ngươi nếm thử một chút, xem có độc hay không?
Mễ Á nhàn nhạt nói.
Ma cà rồng miễn dịch phần lớn các loại độc tố, trừ bỏ một số ít chuyên nhằm vào ma cà rồng, độc tố bình thường đối với bọn họ chính là điểm tâm ngọt.
- Được.
Hi Bối Kỳ đổ một ít nước ra nếm nếm.
Ngay sau đó cô lắc đầu nói:
- Không có độc, là nước bình thường.
- Nghỉ ngơi một chút, buổi tối chúng ta lại đi ra ngoài.
Mễ Á rót ra một chén nước uống cạn, mặc nguyên quần áo nằm vào trong chăn.
- Nga !
Hi Bối Kỳ nhìn nước trong ly, lại sờ sờ cái bụng đang đói.
- Ùng ục ùng ục !
Cô một hơi uống hết nước, mới làm cho cái bụng dễ chịu hơn một chút. Hi Bối Kỳ bò lên trên chiếc giường mềm mại, đắp lấy cái chăn sạch sẽ không mùi lạ.
Hô hô hô !
Không mất vài giây, nàng đã ngủ rồi.
Mễ Á mở ra đôi mắt màu ửng đỏ, nhìn về phía thân hình nhỏ bé nằm trong giường chăn phía đối diện.
Trong lòng cô đang có một tia áy náy, sau khi dẫn theo bé gái tóc vàng, bọn họ vẫn luôn trải qua ngày tháng bị đuổi giết.
Trên thực tế, Mễ Á bất tri bất giác đã coi Hi Bối Kỳ như em gái mà đối xử chăm sóc.
Thời gian chậm rãi trôi đi, rất mau đã tới ban đêm.
Kẽo kẹt!
Cửa lớn của Thiên Môn Lâu đã đóng lại.
Bên ngoài Thiên Môn Lâu, ba người thú đang vây quanh một đống lửa trại, nướng thịt khô ăn.
- Đáng giận, hai nữ nhân kia cư nhiên không đi ra.
Người thú đầu sư tử tức giận, bọn họ lại phải qua đêm ở dã ngoại.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?
Người thú đầu sói hỏi.
- Hay leo trộm lên thành?
Người thú đầu gấu ngẩng đầu nhìn phía Man Thú Hoang Cổ.
- Không thể đi lên.
Người thú đầu sư tử thở dài. Hắn nghĩ đến ban ngày, một số người gây sự bị ném ra khỏi thành Huyền Vũ, trong đó không thiếu người có thực lực cấp 5.
- Trứng Lôi Linh Thú sắp nở rồi.
Người thú đầu sói trầm giọng nói:
- Nếu không thể bắt Lôi Linh Thú trở về, chúng ta sẽ bị Hầu gia trách phạt.
- Đúng vậy, Thú Vương rất chú ý quả trứng Lôi Linh Thú kia.
Người đầu gấu phụ họa nói.
- Vậy các ngươi nói nên làm sao bây giờ? Đi lên chịu chết sao?
Người thú đầu sư tử gầm nhẹ nói.
Hắn lấy thân phận là thân thích của Thú Vương, cướp lấy nhiệm vụ này từ trong tay một người thú nhân thực lực cấp 5. Vốn dĩ cho rằng đã chiếm được một cái nhiệm vụ tốt, chỉ cần đoạt lại trứng Lôi Linh Thú, sẽ được dùng máu linh thú tẩy lễ, do đó cường hóa đến cấp 6.
Ai có thể biết được hai kẻ trộm lại gian xảo lanh lẹ như thế, mỗi lần đều để cho họ chạy thoát.
- Nếu không, chúng ta trở về thỉnh cầu Hầu gia ra tay?
Người thú đầu gấu nhỏ giọng hỏi.
- Không được, chúng ta phải tự mình đoạt lại trứng Lôi Linh Thú.
Người thú đầu sư tử không hề nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt.
Hầu gia mà bọn họ nhắc tới, chính là một vị cường giả cấp 7 của thành Vạn Yêu.
Cũng chỉ có cấp 7 mới có thể có được phong hào Hầu gia, tựa như ba đại thống lĩnh của thành Thánh Dương vậy.
- Ể? Các ngươi xem, có người đi lên rồi?
Cái mũi của người thú đầu sói khẽ nhúc nhích, hắn ngửi được một cỗ mùi hương quái dị.
Hắn dùng đôi mắt có thể nhìn trong đêm nhìn quanh, ở mặt bên của Man Thú Hoang Cổ phát hiện ra vài thân hình.
- Đám kẻ trộm của thành Thánh Dương bắt đầu hành động.
Người thú đầu sư tử nhìn sang.
Phụt !
Giây tiếp theo, vài thân hình đang leo lên, bị công kích vô hình thình lình xảy ra đánh rơi xuống huyền nhai vách đá.
- A !
Vài tiếng kêu thảm thiết cắt qua đêm tối.
Ba người thú ngơ ngác nhìn mấy người đang quay cuồng rơi xuống.
Một con kỳ nhông có kích thước chừng 8 mét leo trèo trên vách đá mai rùa, quay đầu nhìn về phía ba người thú.
- Chúng ta vẫn là ngoan ngoãn chờ xem.
Người thú đầu sư tử sợ tới mức lập tức cúi đầu.
- Đúng vậy.
Người thú đầu sói cũng sợ toát mồ hôi lạnh.
- Không nghĩ tới sẽ có một con linh thú ẩn thân trông coi.
Người thú đầu gấu thấp giọng nói.
Bây giờ, hắn cảm thấy vô cùng may mắn, đội trưởng đã không đồng ý cho bọn hắn trèo lên phía sau lưng của Man Thú Hoang Cổ.
- Con linh thú ẩn thân này ít nhất là cấp 5.
Người thú đầu sói nhỏ giọng nói.
- Chờ đi.
Người thú đầu sư tử cũng từng có ý định leo lên thành Huyền Vũ, hiện tại đã bị quét sạch sành sanh.
Nguyệt Thấm Lam, Nguyệt Phi Nhan hai người đang đi tới chỗ Mục Lương để báo cáo tiền lời của ngày hôm nay.
- Tất cả hạt giống cải trắng đều đã bán sạch, mọi người tranh đua nhau để mua hạt giống cà chua, vì thế cũng đã bán hết.
Nguyệt Phi Nhan thở dài nói.
Cô không nghĩ tới những người đó có thể điên cuồng như vậy, nếu không phải vì nguyên nhân giới hạn mua sắm, rất có khả năng mấy người này sẽ mua đồ chất đầy bao.
- Ly Nguyệt, ngươi biết là ai mua sao?
Mục Lương quay đầu nhìn phía Vưu Phi Nhi đang dựa vào vách tường.
Lúc ban ngày, Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na cùng Ngôn Băng, ba cô gái mặc Khôi Giáp U Linh vào người.
Các cô đã ẩn thân mình ở nơi nào hẻo lánh trong phố buôn bán, hoặc là bên trong cửa hàng, giám sát ẩn thân vào phố buôn bán, phòng ngừa có vài người từ ngoài thành đột nhập lướt qua ẩn núp trong Úng thành.
Ly Nguyệt nhíu mày nói:
- Tất cả những người mua nhiều nhất chính là người của phủ thành chủ, còn có một ít đại gia tộc thành Thánh Dương.
Thành Thánh Dương có không ít gia tộc, đại đa số đều là được khai sáng từ thực lực cấp 6.
Vì trong gia tộc có quá nhiều tranh đấu, cường giả cấp 6 đều không có một vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận