Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1230: Ta Có Thể Ở Lại Cung Điện Dùng Bữa Tối Không?



Ở bên ngoài suốt hơn hai mươi ngày, có khoảng một nửa thời gian là Thái Khả Khả nằm, cô ấy còn lấy lý do cực kỳ hợp lý là phải tiết kiệm thể lực mới có thể giảm bớt tần suất ăn cơm.

Hạ Lạc mang theo Mai Sa Khoa đi vào thang vận chuyển, lên tới tầng tám. Chờ tới khi mấy người bọn họ đi vào cung điện, Vệ Ấu Lan đã đứng đợi ở đó rồi.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn nói:

- Tiểu thư Hạ Lạc, tiểu thư Thái Khả Khả đã trở lại, thành chủ đại nhân đang đợi các ngươi.

- Ta lập tức đi vào.

Hạ Lạc khẩn trương lên, cô bước nhanh về hướng thư phòng.

Thái Khả Khả ngừng chân lại một chút, quay đầu nhỏ giọng hỏi:

- Tiểu Lan, bữa tối hôm nay có cơm không?

- Có nha, gần đây ba bữa đều ăn cơm.

Vệ Ấu Lan cười khanh khách gật đầu.

Sau khi ăn thử bữa đầu tiên, tất cả mọi người đều thích ăn cơm, vì vậy cũng chuyển thành ăn cơm cả ba bữa.

- Đêm nay nhớ làm nhiều một chút, ta muốn ở lại ăn cơm.

Thái Khả Khả bày ra biểu cảm ngươi hiểu chưa.

- Vâng, không thành vấn đề.

Vệ Ấu Lan cố nhịn cười gật đầu.

Trong lòng cô đang tính toán, bữa tối hôm nay phải dùng hai nồi lớn để nấu cơm, nếu không sẽ không đủ cho vua dạ dày Thái Khả Khả này ăn. Thái Khả Khả yên tâm rồi, cô lập tức xoay người bước nhanh về hướng thư phòng.

- Không.

Vệ Ấu Lan nhìn về phía Mai Sa Khoa, đưa tay ra hiệu:

- Các hạ, mời các hạ cứ đi theo ta trước, thành chủ đại nhân còn bận chút việc nữa mới gặp các hạ được.

- Được.

Mai Sa Khoa chậm rãi gật đầu, đi theo tiểu hầu gái tới phòng tiếp khách.

Vệ Ấu Lan bưng tới mâm đựng trái cây và điểm tâm, trong trẻo nói:

- Các hạ ở trong này nghỉ ngơi một hồi, chờ đại nhân xong việc, ta lại đến gọi ngươi.

- Được.

Mai Sa Khoa lên tiếng.

Tiểu hầu gái rời khỏi phòng tiếp khách, để lại một mình Mai Sa Khoa.

………

Trong phòng sách, Mục Lương nghe Nguyệt Phi Nhan nói về chuyện sau khi rời khỏi thành Huyền Vũ.

- Mấy lão hồ ly kia, còn muốn ép giá ta.

Nguyệt Phi Nhan hất cằm tự hào nói:

- Thế nhưng cũng không để cho bọn họ thực hiện được, ta đã từ chối toàn bộ.

Mục Lương cười một tiếng, khen ngợi:

- Làm tốt lắm.

- Hì hì, tinh thạch hung thú kia, cũng đã để cho người mang đến rồi, đang để ở đại sảnh của cung điện.

Nguyệt Phi Nhan cười đùa nói.

- Ừm, để ở đó trước đi.

Mục Lương lên tiếng.

- Mục Lương, mẹ của ta đâu?

Âm thanh trong trẻo của Nguyệt Phi Nhan hỏi.

Giọng nói ôn hoà của Mục Lương:

- Cô ấy đi Vệ Thành rồi, gần đây rất bận rộn, trời tối đen mới quay về.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp con ngươi mày đỏ, nghi hoặc lên tiếng:

- Vệ Thành?

Mục Lương bình thản hỏi:

- Lúc quay về, không nhìn thấy đã nhiều hơn bốn toà thành nhỏ ở Ngoại thành sao?

- Bốn toà thành nhỏ...

Nguyệt Phi Nhan nghiêng đầu suy nghĩ một lát, nhớ lại lúc quay về, đúng thật là từ trên không trung đã nhìn thấy bốn phía nội thành nhiều hơn bốn khu kiến trúc.

Cô ngạc nhiên hỏi:

- Thì ra đó chính là Vệ Thành sao?

- Ừm, lúc rảnh rỗi có thể đi xem thử.

Mục Lương hờ hững nói.

Lúc này, cộc cộc cộc~~, cửa phòng sách bị gõ, âm thanh của Hạ Lạc vang lên.

- Đại nhân, ta đến để báo cáo công tác!

Hạ Lạc cung kính nói.

- Vào đi.

Mục Lương lên tiếng.

Cọt kẹt~….

Cửa phòng sách bị đẩy ra.

Hạ Lạc và Thái Khả Khả đi vào, giơ tay lên chào kiểu lính với Mục Lương:

- Thành chủ đại nhân.

- Ừm, vất vả rồi.

Tiếng nói ôn hoà của Mục Lương.

- Không vất vả, có ăn có uống, tốt hơn nhiều so với trước đây.

Thái Khả Khả giơ tay lên gãy sau đầu.

Hạ Lạc gật đầu đồng ý, cô rất yêu thích cuộc sống hiện giờ.

- Ha ha ha~~~

Mục Lương nói với tiếng cười trong trẻo:

- Quay về nghỉ ngơi thật tốt đi.

- Hả, chúng ta không cần báo cáo công tác sao?

Thái Khả Khả sửng sốt một lát.

- Không cần, Phi Nhan đã nói xong rồi.

Mục Lương khoát tay áo.

Nguyệt Phi Nhan cười đùa nói:

- Đúng vậy đó, ta đã nói xong, hai ngươi đi nghỉ ngơi đi.

-.... Được.

Khoé miệng Thái Khả Khả giật giật, ý định trì hoãn ở lại ăn cơm chùa tan tành, cô do dự một chút, mặt dày hỏi:

- Thành chủ đại nhân, ta có thể ở lại ăn cơm tối không?

- Được chứ, đi nói Tiểu Lan làm nhiều cơm tối một chút.

Mục Lương không để ý mà lên tiếng đồng ý.

- Vâng.

Thái Khả Khả vui vẻ gật đầu.

Hạ Lạc liếc qua nhìn Thái Khả Khả, dường như đã hiểu cô ấy không phải là muốn đến để báo cáo công việc.

Hạ Lạc nhớ đến chuyện gì đó, dịu dàng nói:

- Đúng rồi, thành chủ đại nhân, ngài Mai Sa Khoa đã đến rồi.

- Ừm, ta biết rồi.

Mục Lương gật đầu.

- Ta đi tìm mẹ, mẹ ta nhất định sẽ nhớ ta rồi.

Nguyệt Phi Nhan đứng lên chắc chắn nói.

- Đúng vậy, cô ấy mỗi ngày đều đang nhớ ngươi.

Khoé miệng của Mục Lương nhếch lên.

Lúc cô gái tóc đỏ vừa rời khỏi thành Huyền Vũ, Nguyệt Thấm Lan còn lo lắng qua hai ngày nữa, sau đó giống như là quên mất bản thân có một đứa con gái, cũng không có nhắc lại.

Cô gái tóc đỏ hào hứng rời khỏi, bay ra phía ngoài thành.

Hạ Lạc và Thái Khả Khả cũng rời khỏi phòng sách, đến phòng bếp xem tiểu hầu gái chuẩn bị cơm tối.

Mục Lương đi đến đại sảnh, nhìn vào cái kia, từng rương một đều là túi tinh thạch hung thú, tâm trạng vô cùng vui mừng. Sau khi Tiểu Huyền Vũ rời khỏi đất liền, thì tiền lời - tinh thạch đều bị trì trệ không tăng lên.

Mục Lương đi lên phía trước, lần lượt chuyển hoá tinh thạch thành điểm tiến hoá. Sau khi xong việc, anh mở bảng thuộc tính bốn chiều của bản thân ra.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 41822.

Tốc độ: 4184.

Sức mạnh: 41899.

Tinh thần: 41856.

Tuổi thọ: 24 tuổi/ 41730 năm.

Điểm thuần dưỡng: 3752.

Điểm tiến hoá: 309.663.702

Năng lực:

Nước Suối Sinh Mệnh【cấp mười một】

Khế Ước Quần Thể【cấp chín】

Sương Mù Mộng Ảo【cấp tám】

Hộ Vệ Con Rối【cấp bảy】

.... Ẩn dấu....

Động vật thuần dưỡng:

Rồng Biển: Lĩnh Vực Hải Vương【cấp chín】

Vịt Chạy Nhanh: Cực Nhanh Gấp Tám Lần【cấp tám】.

.... Ẩn dấu....

Thực vật thuần dưỡng:

Trà Thụ Sinh Mệnh: Nước Suối Sinh Mệnh【cấp mười một】

Cỏ Dụ Dỗ: Hộ Vệ Con Rối【cấp bảy】.

.... Ẩn bớt....

- Điểm tiến hóa đã được ba trăm triệu rồi, tích góp đến đủ mười tỉ điểm tiến hóa, cũng không biết phải đến lúc nào.

Mục Lương thổn thức đóng bảng thuộc tính bốn chiều lại.

Anh nhớ đến nếu như muốn động vật thuần dưỡng tiến hóa đến cấp mười hai, thì cần phải có một trăm tỷ điểm tiến hóa, trong lúc nhất thời càng thêm đau đầu.

- Bỏ đi, không nghĩ nữa.

Mục Lương giơ tay lên, rương gỗ và túi da thú ở trong đại sảnh đều biến mất. Anh cất bước đi về phía phòng khách.

Trong phòng khách, Mai Sa Khoa đã ăn xong mâm trái cây và bánh ngọt, trà Tinh Thần cũng đã uống hết hai ấm.

Sau khi hắn uống xong trà Tinh Thần, cơ thể đã thoải mái hơn rất nhiều, mặc dù không thể giảm bớt cảm nhiễm Hư Quỷ, nhưng cũng có thể dễ chịu hơn một chút.

- Trà Tinh Thần này thật là thứ đồ tốt...

Mai Sa Khoa vẫn chưa thỏa mãn mà chép chép miệng, đem vài giọt nước trà cuối cùng trong ấm rót vào trong miệng.

Đạp đạp đạp~~~

- Nếu như ngươi muốn, thì có thể thường xuyên uống được trà Tinh Thần.

Mục Lương cất bước đi vào phòng khách, trực tiếp đi đến vị trí chính chủ.

- Ngài Mục Lương!

Mai Sa Khoa phản xạ có điều kiện mà đứng dậy.

- Ngồi đi.

Mục Lương vẫy vẫy tay.

Anh đánh giá đường chỉ màu đỏ trên cổ Mai Sa Khoa, còn nghiêm trọng hơn một ít so với trong tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận