Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2113: Múa Rồng Phiên Bản Dị Giới



Sáng sớm khi bọn họ chuẩn bị đến trạm xe lửa thì Phượng Nhi tìm Linh Vận, nói là đã có manh mối của người nhà ở Chủ Thành, cho nên muốn tạm thời lưu lại tìm kiếm, không đi với bọn họ đến Vệ Thành Số Ba.

Linh Vận nghe vậy cảm thấy vui vẻ thay cô ấy, đáp ứng mà không hề nghĩ ngợi.

Linh Tịch giơ tay xoa đầu con gái:

- Nếu như người nhà của con bé thật sự ở vương quốc Huyền Vũ vậy thì sẽ tìm được thôi.

- Vâng, hy vọng là vậy.

Linh Vận nhoẻn miệng cười.

- Linh Vận, ta ở bên này!

Ở đại sảnh trạm xe lửa, Lăng Hương nhảy nhót phất tay ra hiệu.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng lên, nói:

- Cha, chú Tề Nhĩ Nạp và Lăng Hương ở bên kia!

- Chúng ta đi qua đó đi.

Ước Mỗ lên tiếng, cất bước đi về phía ông bạn già.

Tề Nhĩ Nạp nghiêm mặt nói:

- Các ngươi xuống xe quá chậm.

- Trên xe quá nhiều người.

Ước Mỗ nhún vai, kì thực là hắn vừa mới ngủ dậy, khi tỉnh lại còn phải chỉnh sửa dung nhan và dáng vẻ.

- Chúng ta đi ra ngoài trước thôi.

Lăng Hương ngây thơ nói.

- Ừ, vừa đi vừa nói chuyện.

Linh Vận kéo tay mẹ đi ra ngoài.

Mấy người rời đi trạm xe lửa, có rất nhiều xe thú đậu ven đường, các người đánh xe đều vẫy tay mời chào.

Một xa phu nhiệt tình hỏi:

- Mấy vị là tới chơi phải không?

- Ừm.

Ước Mỗ nghiêm mặt gật đầu một cái.

Người lái xe nghiêm túc nói:

- Vậy thì mọi người có thể đi trung tâm quảng trường, nơi đó là nơi tốt nhất và cũng là náo nhiệt nhất, đến tối còn có buổi biểu diễn miễn phí nữa!

- A, vậy chúng ta đến đó đi.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng lên.

- Ừm, được rồi.

Ước Mỗ gật đầu.

Hắn cười vẫy tay:

- Vậy để ta đưa các vị đại nhân đi qua đó.

Đoàn người Ước Mỗ lên xe thú, người đám xe cất tiền vào túi rồi lái xe thú về phía trung tâm quảng trường Vệ Thành.

Trên đường đến trung tâm quảng trường tấp nập xe thú, đa số đều chở khách du lịch tới hiện trường Lễ Hội Rượu.

Nửa giờ sau, tốc độ xe thú trở nên chậm lại, cuối cùng từ từ dừng ở bên ngoài quảng trường.

- Các vị đại nhân, đã đến trung tâm quảng trường rồi.

Hắn xoay người lại nhắc nhở một câu.

- Cọt kẹt ~

Cửa buồng xe được mở ra, Ước Mỗ và những người khác lập tức ngửi được mùi rượu và thịt nướng.

- Thơm quá đi.

Linh Vận nuốt nước miếng nói.

- Thật là nhiều người, rất náo nhiệt.

Lăng Hương nhìn quảng trường trung tâm, mỗi gian hàng đều bị vây kín, tiếng huyên náo không dứt bên tai.

- Đi thôi, chúng ta đến đó nhìn.

Lăng Hương kéo tay Linh Vận, hào hứng chạy đến quảng trường trung tâm.

- Nhớ chú ý an toàn đó!

Linh Tịch hô một tiếng.

Linh Vận phất tay mà không quay đầu lại, đáp:

- Ta biết rồi.

Hai người giống như cá trong nước, chẳng mấy chốc đã biến mất ở trong dòng người.

Đoàn người Linh Tịch đi theo, nhờ có nhóm Kỵ Sĩ bảo hộ xung quanh nên bọn họ mới không bị dòng người đông đúc đưa đẩy.

Mũi nhỏ của Linh Tịch khẽ nhúc nhích, quay đầu dặn dò:

- Thơm quá, ngươi mua một ít trở về.

- Vâng.

Hầu gái đi theo đáp, mang theo đồng Huyền Vũ đến gần quầy hàng gần đó và xếp hàng.

- Cha mẹ, mau tới đây đi, ta tìm được chỗ ngồi rồi!

Cách đó không xa truyền đến tiếng hô của Linh Vận.

Mấy người quay đầu nhìn lại, xuyên qua khe hở đám đông nhìn thấy Linh Vận và Lăng Hương đang chiếm một dãy ghế ngồi.

Ước Mỗ và những người còn lại vội vã đi lên trước, đến gần mới thấy những bàn xung quanh đã hết chỗ, mỗi người đều uống rượu ăn thịt nướng, trên mặt tràn đầy sự vui vẻ.

Trong đám người uống rượu ăn thịt nướng kia, đại bộ phận là người thường nhưng cũng không thiếu quý tộc, phú thương, Kỵ Sĩ, Ma Pháp Sư, Nhà Mạo Hiểm.

Linh Vận vẫy tay hô:

- Cha mẹ, mau tới đây ngồi, chậm nữa lfa không có vị trí đâu.

- Quá nhiều người, chúng ta tìm rất lâu mới thấy chỗ ngồi trống.

Lăng Hương hất cằm lên, khuôn mặt nhỏ hiện lên chút tự đắc.

Đoàn người Linh Tịch ngồi xuống, trang phục trên người bọn họ bày ra sự không hợp đối với bầu không khí náo nhiệt xung quanh, nhưng khi nhìn sang trang phục của những người khác thì lại không hiện lên sự đột ngột quá lớn.

Trên quảng trường có rất nhiều quý tộc, bọn họ đều ăn mặc rất quý khí.

Sau khi ngồi xuống, đám người Ước Mỗ ra lệnh hầu gái và các Kỵ Sĩ đi mua thức ăn và đồ uống.

Nửa giờ sau, nhóm hầu gái và Kỵ Sĩ bưng theo một khay xiên nướng và vài bình rượu, bày đầy chiếc bàn dài không lớn.

- Thoạt nhìn rất ngon!

Linh Vận nuốt nước miếng, cầm lấy một xâu thịt nướng đưa vào trong miệng.

Từng khối thịt ma thú vuông vức được nướng vừa ăn, vào miệng không cảm giác dầu mỡ quá nhiều, bột tiêu cay rắc ở bên trên khiến mùi vị của thịt nướng càng đậm đà hơn.

Ước Mỗ nhấp một ngụm rượu lúa mạch, sau đó lại ăn một khối thịt lớn, cảm thán một tiếng:

- Xiên nướng và rượu quả là cặp đôi hoàn mỹ.

Tề Nhĩ Nạp bưng một chén rượu lúa mạch rồi uống một hớp lớn, đặt mạnh ly rượu xuống bàn:

- Ta thích Lễ Hội Rượu.

Linh Tịch gắp một lát cải trắng trong khay nướng, nếm thử một miếng rồi bình luận:

- Rau xanh nướng cũng không tệ.

Linh Vận giơ xâu lòng nướng trong tay, đề cử:

- Mẹ, món lòng nướng này ngon lắm, vỏ ngoài thì giòn, bên trong thịt còn có nước canh.

Linh Tịch nếm thử một miếng, đôi mắt đẹp nhất thời sáng lên, vươn tay cầm lấy chỗ lòng nướng trong khay.

- Lòng nướng đúng là rất ngon, đi mua thêm một ít mang về đây!

Bà quay đầu dặn dò hầu gái.

- Vâng.

Hầu gái lại vội vàng đi đến quầy thịt nướng cách đó không xa.

Theo thời gian trôi qua, người trong quảng trường trung tâm càng ngày càng nhiều, không còn chỗ ngồi, những người đến sau chỉ có thể đứng uống rượu và ăn xiên nướng, nhưng bọn họ cũng ăn uống vui đến quên cả trời đất.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ánh sáng trên bầu trời Vệ Thành Số Ba dần dần biến mất, thay vào đó là bầu trời đêm đầy sao do Trà Thụ Sinh Mệnh mô phỏng ra.

Trên quảng trường trung tâm, toàn bộ Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng sáng lên, tạo nên bầu không khí đêm muộn.

- Đông đông đông ~~~

Trời vừa sập tối thì trong quảng trường trung tâm truyền ra tiếng trống, một nhóm nhân viên mặc quần áo vàng tươi giơ cây đuốc tiến tới chính giữa quảng trường.

Còn có người giơ hình nộm rồng được dán bằng da thú bắt đầu nhảy múa ở trong quảng trường, đây là biểu diễn múa rồng phiên bản dị giới do Mục Lương nghĩ ra, đây cũng là tiết mục biểu diễn miễn phí tối nay.

- Bọn họ đang biểu diễn cái gì vậy?

Linh Vận kinh ngạc thốt lên.

- Cái này gọi là Múa Rồng.

Có người giải thích.

- Trông có vẻ thật thú vị.

Linh Vận chen đến hàng phía trước để quan sát rõ hơn.

Linh Tịch và những người khác cũng đi lên trước, ai nấy đều cảm thấy rất hứng thú với Vũ Long, vỗ tay hòa nhịp với đám đông xung quanh.

- Bốp bốp ~

- Rất thú vị.

Ước Mỗ cười ha ha, trên mặt còn có chút đỏ ửng, đây là do hắn uống quá nhiều rượu mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận