Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1637: Giàu Vô Nhân Tính

- Vậy ta đặt ma cụ cao cấp vào tháng sau, có thể trả trước một nửa tinh thạch ma thú.

Tề Nhĩ thiếu một kiện vũ khí cầm tay, mà ma cụ cao cấp trong hội đấu giá lần này cũng không thích hợp với hắn.

- Có thể.

Mục Lương cố nén cười, thần tình nhàn nhạt đáp.

Na Á đoạt lời quốc vương Hải Đinh, lên tiếng trước:

- Ta cũng đặt một kiện ma cụ cao cấp, nguyện ý trả trước hơn một nửa tinh thạch ma thú.

- Được.

Mục Lương lần nữa gật đầu một cái, nghĩ cách làm sao để bắt Lạc Già bỏ ra chút thời gian, hỗ trợ luyện chế ma cụ cao cấp. Quốc vương Hải Đinh âm thầm bĩu môi, kiềm chế không tham gia trò vui, hắn đã có ma cụ cao cấp rồi, là lúc Nguyệt Thấm Di rời đi được mang đến cho.

Dạ yến tiếp tục, Hồ Tiên lại cùng đám người hoàn thành vài giao dịch, đơn đặt hàng, thuận tiện bước đầu nói chuyện thành Huyền Vũ muốn đến vương quốc Tây Hoa, vương quốc Áo Mễ khai thác buôn bán.

Mà mọi việc chuyện này, là do Mục Lương “không cẩn thận” lộ ra.

…………

Trước cổng chính Khu Vực Trung Ương, Mục Lương nhìn Na Á, Tề Nhĩ Lạp và những người khác đi lên xe thú.

Yến hội đã kết thúc, ngoại trừ Trinh Hoán và Xảo Nhi thì những người khác đều trở về Trung tâm Huyền Vũ.

- Đi đường cẩn thận.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

- Cám ơn các hạ khoản đãi.

Bọn người Tề Nhĩ Lạp gật đầu, trong lòng âu sầu, tinh thần còn có chút hoảng hốt.

Mục Lương quay đầu nói:

- Mễ Á, thay ta tiễn bọn hắn.

- Vâng.

Mễ Á cung kính gật đầu, cất bước ngồi bên ngoài chiếc xe thú thứ nhất.

Cộp cộp cộp ~~~

Xe thú lăn bánh chạy về phía cổng Nội Thành, bọn họ phải ngồi ngồi xe lửa đến Phố Buôn Bán, điều này đã được Mục Lương cho phép.

Trong xe, nhịp tim dồn dập của Tề Nhĩ Lạp chậm rãi bình phục, sắc mặt hơi trắng bệch cũng trông khá hơn rất nhiều.

Đức Đức Đa Nhĩ hỏi với âm thanh khô cằn:

- Cha, thực lực của thành chủ thành Huyền Vũ mạnh bao nhiêu?

Khí thế mà Mục Lương tiết lộ ra ngoài 'trong lúc lơ đãng' khiến bọn hắn phải thất thần, đồng thời đặt thành Huyền Vũ ở vị trí không thể trêu chọc.

- Thấp nhất cũng là cường giả Vương giai.

Tề Nhĩ Lạp khàn khàn nói.

Vương giai chính là cấp 10, cao hơn nữa là Chí Tôn và Thánh giai, tương ứng với cấp 11 và cấp 12 ở đại lục cũ.

- Ít nhất là cường giả Vương giai, vậy ngài ấy cũng có thể là cường giả Chí Tôn sao?

Đức Đức Đa Nhĩ hô hấp dồn dập.

Hắn sống nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy qua cường giả Vương giai, chớ đừng nhắc tới cường giả Chí Tôn.

- Mặc kệ Mục Lương là thực lực gì, ngài ấy không phải là người mà chúng ta có thể trêu chọc.

Tề Nhĩ Lạp thở dài.

Hắn nhìn con trai và con gái rồi nói với giọng điệu nghiêm khắc:

- Sau này cho dù như thế nào đi nữa thì các ngươi cũng không thể trêu chọc thành Huyền Vũ, hiểu chưa?

- Cha, ta không phải là đồ ngốc.

Lăng Hương phồng má nói.

- Ta hiểu rồi.

Đức Đức Đa Nhĩ gật đầu thật mạnh.

Tề Nhĩ Lạp khẽ thở dài, đè xuống ý niệm nhìn trộm thành Huyền Vũ, hắn không thể đắc tội thành Huyền Vũ được.

Lăng Hương đảo mắt một vòng, hỏi:

- Cha, vậy khi nào thì chúng ta trở về vậy?

- Có lẽ là hai ngày nữa, sau khi bàn chuyện hợp tác xong thì trở về.

Tề Nhĩ Lạp bình tĩnh nói.

Hắn đã đàm phán sơ bộ về việc hợp tác với Hồ Tiên rồi, sau này cần phải thảo luận sâu hơn mới được.

- Chỉ có hai ngày thôi sao, nhanh quá đi ~~~

Lăng Hương mếu máo, cô còn muốn đi tìm Lan Đế chơi, hai ngày căn bản không đủ.

- Trăng Máu vừa đi qua không lâu, chúng ta còn có rất nhiều việc phải bận rộn.

Tề Nhĩ Lạp lườm con gái một cái.

Lăng Hương làm nũng:

- Ta còn muốn xem phim điện ảnh thêm vài lần nữa, phim mới còn chưa ra rạp...

- Phim điện ảnh là cái gì?

Tề Nhĩ Lạp bình tĩnh hỏi.

Đôi mắt đẹp của Lăng Hương trợn tròn, kinh ngạc thốt lên:

- Không thể nào, chẳng lẽ cha vẫn chưa xem phim điện ảnh của thành Huyền Vũ sao?

- Ta cũng chưa xem, rốt cuộc thì nó là cái gì?

Đức Đức Đa Nhĩ bĩu môi.

Hắn và cha đến Tiểu Thành rất muộn, chưa được bao lâu thì hội đấu giá lại bắt đầu, căn bản không có thời gian đi dạo, chớ đừng nói tới là đi xem một bộ phim kéo dài hơn một tiếng đồng hồ.

Lăng Hương nghiêm túc nói:

- Cái này ta khó mà nói rõ ràng được, ngày mai chúng ta cùng đi xem phim đi, ta bảo đảm các ngươi sẽ thích.

- Vậy thì ngày mai đi xem.

Tề Nhĩ Lạp đè nén sự tò mò trong lòng.

Hơn nửa tiếng sau, xe thú đến nhà ga ở cổng Nội Thành, vừa vặn xe lửa cũng vừa tiến vào ga.

Tề Nhĩ Lạp, Na Á và những người khác bước xuống xe thú, nhìn nhà ga đèn đuốc sáng choang, thần sắc trên mặt hiện lên vài phần chờ mong.

- Cảm phiền các vị ở đây chờ ta.

Mễ Á bình tĩnh nói.

Cô xoay người lại và đi đến cửa sổ bán vé đặc biệt, đưa ra giấy chứng minh cho thấy ý đồ đến đây, sau đó thuận lợi bao một toa xe.

Lúc này đã là chín giờ tối, nhà ga không có bao nhiêu hành khách, bao một toa xe sẽ không ảnh hưởng đến việc đi lại của dân chúng.

Mễ Á cầm lấy phiếu chứng minh mà nhân viên bán hàng tại cửa sổ trả lại rồi xoay người trở lại trước mặt bọn người Tề Nhĩ Lạp, nhàn nhạt nói:

- Đi theo ta.

Na Á và những người khác đi theo sau, dựa và phiếu chứng minh trong tay cô gái tai mèo mà mọi người vượt qua kiểm tra an ninh mà không bị cản trở, đi tới sân ga.

Na Á mượn ánh sáng trên sân ga, không khỏi hỏi:

- Bộ giáp trên người các hạ cũng là ma cụ cao cấp sao?

Mễ Á liếc nhìn Na Á một cái, sau đó im lặng gật đầu.

-.....

Na Á nhất thời không biết nói cái gì cho phải, trong lòng cảm thán thành Huyền Vũ 'giàu vô nhân tính'.

Tới thành Huyền Vũ một chuyến, kiến thức của mọi người được đổi mới rất nhiều.

Ánh mắt của Tề Nhĩ Lạp rực lửa, hắn vội vàng nói:

- Nếu bộ giáp của các hạ đặt ở trong buổi đấu giá chắc có thể bán hơn một triệu đồng Huyền Vũ.

Mễ Á lắc đầu nói:

- Một triệu đồng Huyền Vũ không mua được bộ giáp này đâu.

- Không được sao?

Tề Nhĩ Lạp cau mày lại.

- Ma cụ cao cấp cũng được phân chia cấp bậc, ma cụ cao cấp thông thường đúng là có thể mua được với một triệu Huyền Vũ.

Mễ Á nhàn nhạt nói.

- Ma cụ cao cấp cũng được phân chia cấp bậc sao?

Đức Đức Đa Nhĩ sửng sốt một chút, cau mày nói:

- Vì sao trước kia ta chưa từng nghe nói qua?

- Đó là bởi vì Luyện Khí Sư bình thường không đạt tới loại trình độ này, cho nên tất nhiên là không biết.

Mễ Á nói dối không chớp mắt.

Trên thực tế, ma cụ cao cấp được phân chia cấp bậc là do Mục Lương và Già Lạc định ra, cũng giống như phân loại cấp bậc cho Linh khí.

- Ngươi nói một chút cho chúng ta biết đi.

Giọng nói của Đức Đức Đa Nhĩ trở nên thành khẩn rất nhiều.

Mễ Á nhìn thoáng qua đoàn người, giải thích:

- Ma cụ cao cấp được chia làm bốn cấp, theo thứ tự là sơ đẳng, trung đẳng, cao đẳng và siêu đẳng.

Na Á, Tề Nhĩ Lạp và những người khác như suy nghĩ gì đó.

Tề Nhĩ Lạp lấy ra ma cụ cao cấp mua được trong hội đấu giá rồi truy hỏi:

- Vậy Huyết Nhận của ta là ma cụ cấp mấy?

- Ma cụ cao cấp trung đẳng.

Mễ Á nói khẽ.

- Chỉ là ma cụ cao cấp trung đẳng thôi sao…..!

Tề Nhĩ Lạp co giật khóe miệng, trong lòng có chút khó chịu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận