Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1794: Một Lần Là Qua



Mục Lương kiểm tra một lần rồi hài lòng gật đầu, rồi quay đầu dặn dò:

- Tiểu Lan, ngươi cũng thu thập bản thân một chút đi, sửa sang tóc tai và quần áo, một hồi quay quảng cáo thì ngươi sẽ trang điểm cho Thấm Di.

- A? Ta cũng có thể xuất hiện trong ống kính sao?

Vệ Ấu Lan vui mừng reo lên.

- Đương nhiên rồi, mau đi đi.

Mục Lương cười một tiếng, xoa đầu tiểu hầu gái.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan cười tươi như hoa gật đầu, bước nhanh rời đi Thiên Điện để sửa sang lại.

Mục Lương lật tay một cái, lấy ra Máy Quay Phim từ trong không gian tùy thân, sau đó nhìn về phía Nguyệt Thấm Di:

- Chúng ta quay thử phân cảnh đầu tiên.

- Được.

Nguyệt Thấm Di đỏ mặt, cầm đồ ngủ mới và đi vào phòng tắm.

Khi thay xong đồ ngủ thì cô vén chăn nằm ở trên giường.

…………….

Mục Lương nhìn Nguyệt Thấm Di nằm trên giường, cau mày nhìn một hồi.

- Có chuyện gì vậy? Làm sao vậy?

Nguyệt Thấm Di khó hiểu hỏi.

Mục Lương trầm tư một chút, giải thích:

- Dáng vẻ hiện tại của ngươi không giống như mới tỉnh ngủ, quá chỉnh tề.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Nguyệt Thấm Di hơi chống người ngồi dậy.

Mục Lương không có trả lời, mà tiến lên trước, giơ tay vò rối tóc của đối phương.

Gương mặt của Nguyệt Thấm Di càng đỏ hơn, lông mi nhỏ dài run rẩy.

Mục Lương lùi lại nhìn hai lần rồi lại tiến lên trước, vò gối và chăn tạo ra nếp nhăn.

Lúc này, anh mới hài lòng nói:

- Rất tốt, như vậy tự nhiên hơn rồi.

- Vậy chúng ta bắt đầu quay thôi.

Nguyệt Thấm Di hít sâu một hơi, cố gắng để trái tim đập nhanh khôi phục bình thường, sau đó nằm xuống một lần nữa, kéo chăn che lại nửa người.

Mục Lương giơ Máy Quay Phim lên, đứng ở bên giường bắt đầu quay quảng cáo.

Nguyệt Thấm Di bắt đầu buổi biểu diễn của mình, cô giả vờ vừa mới thức dậy, lười biếng mở mắt ra, đầu tiên là ngẩn người một hồi, sau đó vén chăn lên đứng dậy, triển lãm bộ đồ ngủ đắt tiền trên người.

- Đồ ngủ mới và giường mới thật là quá thoải mái, hơn nữa còn mềm mại hơn cả lông thú, thật không muốn thức dậy một chút nào.

Cô khen ngợi một câu, giả vờ luyến tiếc rời khỏi giường.

Mục Lương tắt Máy Quay Phim, hài lòng nói:

- Rất tốt, một lần là đạt.

- Thật sao?

Nguyệt Thấm Di nghe vậy kinh ngạc hỏi lại.

Anh trêu ghẹo nói:

- Đúng thế, mọi việc đều rất tự nhiên, ngươi cũng rất xinh đẹp.

Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Di ửng đỏ, chỉ coi là anh đang nói đùa.

- Ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu quay chụp phân cảnh thứ hai.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Di tĩnh tâm, nhớ lại nội dung trong kịch bản quảng cáo, tiếp đó là vị trí đứng và động tác mà Mục Lương đã dạy cho mình, rồi nói:

- Ta nhớ rồi.

- Tốt, bắt đầu thôi.

Mục Lương mở Máy Quay Phim lần thứ hai, nhắm ngay Nguyệt Thấm Di ở trên giường.

Mở đầu là Nguyệt Thấm Di rời giường và cất bước đi tới tủ quần áo, Mục Lương cũng di động màn ảnh, quay chụp toàn bộ tủ quần áo.

Cô mở cửa tủ quần áo và bày ra các kiểu quần áo mới được treo bên trong, sau đó lần lượt lấy từng bộ ướm thử lên người, diễn cảnh đang lựa chọn quần áo để mặc, kì thực là triển lãm các loại quần áo ở trước Máy Quay Phim.

- Quyết định rồi, ta sẽ mặc cái này.

Nguyệt Thấm Di chọn trúng một kiện váy dài, gỡ nó xuống giá áo và đi tới phòng tắm.

- Rất tốt, cắt!

Mục Lương lại tắt máy quay lần thứ hai.

- Lại qua rồi sao?

Nguyệt Thấm Di thả chiếc váy trong tay xuống, nhìn anh với ánh mắt hoài nghi, mặt nghiêm túc nói:

- Mục Lương, nếu ta diễn không tốt chỗ nào thì ngươi nhất định phải nói cho ta biết, chúng ta có thể quay lại bao nhiêu lần cũng được.

Anh buồn cười, khen ngợi cô:

- Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi thật sự diễn rất tốt.

- Thật sao?

Trong đôi mắt xanh của Nguyệt Thấm Di lộ vẻ hồ nghi.

- Đúng thế, ngươi yên tâm đi.

Mục Lương gật đầu khẳng định.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Thấm Di đè nén sự nghi ngờ trong lòng xuống, quyết định khi nào quay chụp xong sẽ xem lại, nếu như không hài lòng thì cô sẽ quay lần nữa.

Mục Lương nhắc nhở:

- Ngươi chuẩn bị đi, chúng ta sắp quay phân cảnh thứ ba rồi.

- Ừm, chờ chút.

Nguyệt Thấm Di đáp, cầm chiếc váy đi vào phòng tắm.

Mục Lương giơ máy lên, tiếp tục quay chụp.

- Ngày hôm qua ta vừa mua sữa tắm và nước gội đầu mới, thử xem có dùng được hay không.....

Nguyệt Thấm Di lầm bầm lầu bầu, vươn tay mở nắp bình lưu ly, triển lãm chất lỏng đặc bên trong, liền hít một hơi thật sâu, đọc lời kịch quảng cáo:

- Thơm quá đi, hương hoa nồng nàn, có thể chăm sóc da đầu và bảo dưỡng tóc, sau khi sử dụng sẽ không cảm thấy ngứa ngáy...

Phía sau Máy Quay Phim, khóe môi của Mục Lương giơ lên, tán thưởng kỹ thuật diễn xuất của Nguyệt Thấm Di không thôi, toàn bộ hành trình vô cùng tự nhiên.

Chẳng mấy chốc thì phân cảnh thứ ba đã quay chụp xong, vẫn một lần là qua, điều này càng khiến Nguyệt Thấm Di càng thêm xác định là Mục Lương quay chụp lung tung.

Lúc này, Vệ Ấu Lan cũng đã trở lại, cô thắt hai bím tóc nhỏ, còn đeo trang sức, trang phục hầu gái trên người cũng là bộ mới tinh, thoạt nhìn cả người rất có tinh thần.

- Mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu quay phân cảnh thứ tư.

Mục Lương thoả mãn gật đầu.

- Ừ.

Nguyệt Thấm Di và Vệ Ấu Lan lên tiếng đáp lại.

Nguyệt Thấm Di trở lại phòng tắm thay váy mới, bày ra dáng vẻ vừa mới rửa mặt xong.

Vệ Ấu Lan đứng bên cạnh bàn gỗ có gương, mặt bàn bày đầy mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm, cô chuẩn bị trang điểm cho Nguyệt Thấm Di, thuận tiện quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da và sản phẩm trang điểm mới.

- Tắm rửa xong thật là thoải mái.

Nguyệt Thấm Di đi ra phòng tắm và ngồi ở trước bàn trang điểm.

- Tiểu thư, trên người của ngươi thơm quá.

Vệ Ấu Lan khen ngợi, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Nguyệt Thấm Di thanh thúy nói:

- Ta vừa mới dùng sữa tắm và nước gội đầu mới, đương nhiên là thơm rồi.

- A, sữa tắm và nước gội đầu mới? Ta có thể mua chúng ở đâu?

Vệ Ấu Lan phối hợp nói lời kịch.

- Ở cửa hàng bán vật dụng hàng ngày ở Phố Buôn Bán thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Di ưu nhã đáp.

Cô vừa nói vừa cầm lấy hũ kem dưỡng da mà Vưu Phi Nhi mới nghiên cứu, chấm một ít rồi bôi trên mặt.

Đôi môi hồng của Vệ Ấu Lan khẽ nhếch, ao ước nói:

- A, đây có phải là kem dưỡng da mới không? Ta nhớ nó có thể cung cấp nước cho da, còn có thể giảm và làm mờ nếp nhăn...

- Xem ra ngươi biết rất nhiều.

Nguyệt Thấm Di liếc tiểu hầu gái một cái, vỗ nhè nhẹ vào mặt mình, nói:

- Mau giúp ta trang điểm đi, tối nay ta phải đi dự hội.

- Vâng!

Vệ Ấu Lan đi lên trước, cầm lấy một cây son môi mới rồi bôi lên môi của Nguyệt Thấm Di.

Đôi mắt đẹp của cô trừng lớn một cách khoa trương, thán phục:

- Tiểu thư, màu son này quá đẹp, đây cũng là sản phẩm mới sao?

Nguyệt Thấm Di ưu nhã nói lời kịch quảng cáo:

- Đúng thế, ta mới mua ngày hôm qua, nếu thích thì có thể đến mua ở cửa hàng Mỹ Phẩm ở Phố Buôn Bán.

- Vâng, ta đã biết.

Vệ Ấu Lan gật đầu lia lịa, liên tục quảng cáo bộ son môi với bảng màu mới, mỗi một màu đều đẹp tuyệt mỹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận