Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2476: Đến Vương Quốc Phúc Nhĩ Kỳ! Tiện Đường Ghé Qua.

- A ~~~

Hi Phù Ni cắn răng dùng sức, cánh tay có chút run rẩy, cuối cùng vẫn là thành công nâng khối phụ trọng thứ ba qua đầu.

Hi Sắt cũng giống như vậy, thực lực của hai chị em tương đương nhau, trải qua huấn luyện thì sức lực cũng gia tăng không quá chênh lệch.

- Hợp cách.

Ly Nguyệt cầm bút lên cho điểm.

Trên thực tế, có thể đi vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đều là hạng người không tầm thường, hai mươi bốn người tham gia phần thi thứ nhất đều hợp cách.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Nghỉ ngơi năm phút, sau đó tiến hành phần kiểm tra thứ hai.

- Vâng.

Các thành viên đội ba thở phào đáp lại.

Mễ Á gật đầu bình luận:

- Không tệ lắm, khá hơn lần thi đầu tiên.

- Ừm, tất cả mọi người đều có tiến bộ.

Ly Nguyệt cảm thán nói.

Năm phút đồng hồ trôi qua nhanh chóng, bắt đầu hạng bài thi thứ hai, lần này sẽ tiến hành kiểm tra sức phản ứng, tránh né chướng ngại vật ở trong sân huấn luyện đặc định, căn cứ vào số lần tránh né chướng ngại vật thành công để cho điểm.

Sân huấn luyện đặc định chính là một sân bãi treo đầy chướng ngại vật, nơi đặt chân là từng cây Mai Hoa Thung, chướng ngại vật sẽ lắc lư xung quanh Mai Hoa Thung, các thành viên sẽ tránh né để không bị đánh rớt xuống.

Ly Nguyệt hất cằm lên nói:

- Bắt đầu thi, Hi Sắt tiến lên trước.

- Vâng.

Hi Sắt bước ra khỏi hàng, chỉnh lý trang bị trên người rồi nhẹ nhàng nhảy lên đỉnh cây Mai Hoa Thung đầu tiên.

- Ông ~~~

Một giây kế tiếp, toàn bộ chướng ngại vật đung đưa, có cây búa khổng lồ, quả cầu sắt đầy gai, chuỳ phun lửa, v.v… Có thể nói là bài kiểm tra muốn mạng người.

Hi Sắt lo sợ nuốt nước miếng, dưới hiệu lệnh của cô gái tóc trắng, cô cất bước nhảy tới cây Mai Hoa Thung thứ hai.

- Bá ~~~

Chùy sắt khổng lồ lắc lư qua lại, khí thế rất đủ, làm cho thiếu nữ dựng tóc gáy.

Cô nhanh chóng nhảy tới cây Mai Hoa Thung thứ ba với vẻ mặt không thay đổi, thành công tránh thoát chùy sắt, nhưng cô chưa kịp thở dốc thì chùy phun lửa ngay lập tức bay tới, thiếu nữ chỉ có thể vội vàng tránh né lần nữa.

Ly Nguyệt bình tĩnh nhìn tình hình trong sân, nếu đổi thành cô thì cô có thể nhắm mắt đi qua một cách bình yên vô sự.

Không chỉ là cô, đám người Mễ Á, Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng cũng có thể làm được.

- Vù vù vù ~~~

Hi Sắt nhảy xuống cây Mai Hoa Thung cuối cùng, không có bị chướng ngại vật bắn trúng, thành công hoàn thành bài thi thứ hai.

………

Cung điện, khu vực Trung Ương.

Trong thư phòng, Nguyệt Thấm Lan đang lật xem văn kiện do các Vệ Thành đưa tới, Mục Lương không ở đây nên chỉ có một mình cô phê duyệt.

- Loạt soạt ~

Cô mở ra trang kế tiếp, đọc kỹ từ đầu.

- Cái này không được, một tòa thành chuyên về món ăn ngon lại đi xây Khu Vui Chơi làm gì chứ.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, tiếp tục phê duyệt văn kiện tiếp theo.

- Cộc cộc cộc ~

Cửa thư phòng đột nhiên bị gõ vang, sau đó là giọng nói của Tiểu Mật vang lên:

- Đại nhân Thấm Lan, bệ hạ muốn trò chuyện với ngài.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy đôi mắt đẹp sáng lên, vội nói:

- Mau vào đi.

Tiểu Mật đẩy cửa tiến vào thư phòng, đặt Trùng Cộng Hưởng trong lòng xuống bàn làm việc.

- Ong ong ~~~

- Mục Lương, ngươi đang làm gì thế?

Nguyệt Thấm Lan cất tiếng hỏi.

Mục Lương hồi đáp:

- Ta đang bay trên trời, sắp đến vương thành Phúc Nhĩ Kỳ rồi.

Nguyệt Thấm Lan chợt nói:

- Khó trách tiếng gió lớn như vậy.

Trùng Cộng Hưởng có thể hoàn mỹ truyền lại âm thanh mà nó nghe được, chỉ cần đủ gần thì thậm chí cả tiếng hít thở cũng có thể truyền tới.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, bức tường vô hình lập tức chắn gió ở bên ngoài, hỏi:

- Hiện tại thế nào, còn có gió tiếng không?

- Hết rồi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã hỏi:

- Ngươi gọi ta có chuyện gì không?

- Ừm, ngày hôm qua ta có ghé qua Rừng U Linh, tình cờ gặp được người của tộc Tinh Linh......

Mục Lương thuật lại chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển:

- Cho nên người của tộc Tinh Linh sẽ đến định cư ở vương quốc chúng ta à?

- Đúng vậy.

Mục Lương lên tiếng, tiếp tục nói:

- Ngươi hỗ trợ sắp xếp chỗ ở cho bọn họ, ai có thực lực thì sắp xếp đi căn cứ Không Quân, nếu thông qua kiểm tra thì đưa vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

- Được rồi, ta sẽ sắp xếp chuyện này.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp.

Mục Lương ôn hòa nói tiếp:

- Ta sẽ bảo Tiểu Vũ đi qua đây đón bọn họ, khoảng mấy ngày nữa sẽ đến vương quốc Huyền Vũ, ngươi lưu ý một chút.

Nếu để tộc Tinh Linh tự đi đến vương quốc Huyền Vũ thì rất có khả năng sẽ gặp phải Hư Quỷ trên đường đi, cho nên chỉ có thể để bảo Ưng Lửa đi đón, vừa an toàn vừa tiết kiệm thời gian.

- Vâng!

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương hỏi:

- Mấy ngày nay ta không có ở đây, vương quốc có xảy ra chuyện gì không?

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng đáp:

- Không có chuyện lớn, đều là một ít việc nhỏ thôi, ta sẽ xử lý tốt, ngài yên tâm đi.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Ừm, việc hội đấu giá cử hành chậm lại nhớ thông tri rõ ràng cho tất cả mọi người.

- Yên tâm, việc này ta đã sắp xếp xong xuôi rồi.

Nguyệt Thấm Lan giận trách.

Bởi vì chuyện Hư Tộc cho nên hội đấu giá chỉ có thể dời lại ngày khác, chờ khi nào giải quyết xong Hư Tộc thì mới chọn thời gian tổ chức.

- Ta cũng đoán là ngươi sẽ không bỏ sót chuyện này.

Mục Lương cười một tiếng.

- Vậy ngài còn hỏi làm gì?!

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với không khí.

- Ha ha ha, ta đoán là ngươi đang trợn mắt, có đúng không?

Mục Lương ôn hòa nói.

- Hì hì, bị ngươi đoán trúng rồi.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa.

Tiểu Mật đứng một bên che miệng cười khẽ, cảm thấy rất ngọt ngào.

- Ta nhìn thấy vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ rồi.

Mục Lương đột nhiên lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Vậy ngươi mau đến đó đi, có việc gì thì nhớ gọi cho chúng ta biết.

- Được!

Mục Lương đáp.

- Ông ~

Trùng Cộng Hưởng ngừng rung cánh, cuộc trò chuyện bị gián đoạn.

Mục Lương thu hồi Trùng Cộng Hưởng, nhìn vương thành Phúc Nhĩ Kỳ ở phía trước đó, cơ thể lóe lên rồi biến mất tại chỗ.

- Ông ~~~

Không bao lâu, anh xuất hiện ở trong vương thành Phúc Nhĩ Kỳ, dự định đến thẳng vương cung.

Mục Lương đi được vài bước chợt nhớ tới cái gì đó, lẩm bẩm:

- Ta nhớ là có dặn Hồ Tiên mở cửa hàng nước hoa ở chỗ này, tiện đường ghé qua nhìn một chút đi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương thuận tay ngăn cản một người đi đường lại rồi hỏi thăm:

- Xin hỏi cửa hàng nước hoa nằm ở đâu?

- Ngươi...

Người phụ nữ béo tròn bị ngăn lại vừa định càu nhàu, nhưng khi thấy rõ mặt của Mục Lương thì lập tức tắt lửa giận.

Phụ nhân (phụ nữ đã có chồng) không khỏi khen ngợi:

- Ngươi thật là đẹp trai.

- Cảm ơn, xin hỏi cửa hàng nước hoa ở đâu?

Mục Lương lễ phép hỏi.

- Ta biết, để ta dẫn ngươi đến đó!

Phụ nhân béo tròn vung tay lên.

- Vậy cám ơn nhiều.

Mục Lương ôn hòa cười.

- Cộp cộp cộp ~~~

Phụ nhân đi ở phía trước, nhiệt tình hỏi han:

- Tiểu ca là lần đầu đến cửa hàng nước hoa à?

- Ừm, ta vừa tới vương thành Phúc Nhĩ Kỳ.

Mục Lương đáp đúng sự thật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận