Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2233: Lĩnh Vực Hư Quỷ. Đột Nhiên Biến Mất!



Kỵ Sĩ Trưởng nhìn miệng Hư Quỷ đầy huyết nhục nhân loại, sợ hãi nói:

- Thành chủ đại nhân, thứ này hẳn không phải là ma thú, trước đây chưa từng thấy qua.

- Cho dù nó có phải là ma thú hay không, nhanh giải quyết chúng nó đi.

Thành chủ rít gào.

Hắn là cường giả cấp 8, là cường giả mạnh nhất thành Sóng Nhĩ, đã từng là Phó Kỵ Sĩ Trưởng của vương thất Hải Đinh, sau lại đến thành Sóng Nhĩ làm thành chủ, quản lý nơi đây thay quốc vương Hải Đinh.

- Vâng.

Đoàn Kỵ Sĩ đồng thanh đáp lại, khởi xướng tiến công về phía Hư Bát và Hư Nhị.

Thành chủ thành Sóng Nhĩ lộ ra tia ngưng trọng, cầm vũ khí lao về phía Hư Bát.

- Thành chủ đại nhân đến rồi, như vậy sẽ không có chuyện gì....!

Sự sợ hãi trong lòng Lưu Tâm thiếu rất nhiều.

Cơ thể cô chậm rãi khôi phục năng lực hành động, cảm giác đau đớn cũng kéo đến.

Thiếu nữ chịu đựng sự đau nhức, vịn tường lảo đảo đứng dậy, ngước mắt nhìn về phía chiến trường của Hư Quỷ và thành chủ.

Ngay sau đó, đầu của thành chủ thành Sóng Nhĩ bị Hư Nhị vặn xuống, máu tươi phun đầy đất.

Hư Nhị há to miệng nhét thành chủ thành Sóng Nhĩ vào trong, nhấm nuốt vài cái, hài lòng nói:

- Tên nhân loại này có thực lực đủ mạnh, lại ăn thêm mấy tên là có thể đột phá đến cấp 9 rồi.

-...

Lưu Tâm khiếp sợ tột độ, há miệng không phát ra được lời nào.

- Thành chủ đại nhân chết rồi.....

Đoàn Kỵ Sĩ thét chói tai, nhất thời tan tác như ong vỡ tổ, chạy tứ tán khắp nơi.

- Thành chủ đại nhân chết rồi, chạy mau đi!

Tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, các dân chúng tuyệt vọng, có người trốn vào trong phòng, đóng chặt toàn bộ cửa sổ và cửa ra vào.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Nhị cười quái dị nói:

- Trốn không thoát đâu, cả tòa thành đều bị ta bao vây rồi, không ai có thể mở ra được.

Nó đã dùng Lĩnh Vực Hư Quỷ bao phủ toàn bộ thành Sóng Nhĩ, người không có năng lực đặc thù thì tuyệt đối không thể rời đi.

Lúc này, các dân chúng cũng đã phát hiện trên bầu trời thành Sóng Nhĩ xuất hiện một lớp tường rào màu xám, nó bao phủ toàn bộ tòa thành ở bên trong, ánh nắng không cách nào lọt vào được.

Đứng bên ngoài tường rào màu xám lạnh này là không thể thấy rõ tình huống cũng như không thể nghe được âm thanh bên trong, giống như hai cái không gian không ở cùng một thế giới.

- Đừng lãng phí thời gian nữa, ăn cơm đi.

Hư Bát ngước mắt lên, cơ thể hòa tan như nước rồi bao trùm đường phố, sau đó phá vỡ cửa sổ tràn vào trong phòng.

-, cứu mạng!

Người trốn ở dưới giường vẫn không thể tránh khỏi kết cục tử vong, bị chất lỏng sềnh sệch màu đen bao trùm và nuốt chửng, chỉ còn lại một chút phần tay chân đứt gãy.

Mặt Lưu Tâm không còn chút máu, vịn tường lảo đảo đi tới trước, thường xuyên quay đầu nhìn về phía sau, Hư Quỷ hóa thành chất lỏng màu đen đang nhanh chóng tới gần.

Cô rất sợ hãi, vết thương trên người khiến tốc độ chạy trốn của nàng không nhanh được.

- A a!

Lưu Tâm quay đầu nhìn lại, một bà lão vứt gậy chống rồi chạy như bay tới trước.

Cô cắn môi dưới, tâm trạng tuyệt vọng xông lên đầu, cơ thể bùng nổ cực hạn, dục vọng cầu sinh chống đỡ nàng kiên trì.

- Không thể chết được, ta không thể chết ở đây được.....

Lưu Tâm mở to đôi mắt đẹp, nước mắt lăn dài trên má.

- Ba tháp ba tháp ~~~

Cô lảo đảo đi tới, một bóng ma từ đỉnh đầu hạ xuống, kèm theo một mùi tanh tưởi truyền đến.

Trong lòng Lưu Tâm không nhịn được run lên, mắt ngấn lệ quay đầu nhìn về phía sau, chất lỏng màu đen tỏa ra mùi hôi thối đập vào mi mắt, nó giống như là sóng triều muốn ập vào trên người nàng.

- Ta....

Lưu Tâm há miệng, nhưng giọng nói như bị nghẹn lại, không phát ra được một lời hoàn chỉnh.

Cô tuyệt vọng nhìn chất lỏng màu đen bao trùm xuống người mình, ý thức muốn chạy trốn nhưng cơ thể lại không nghe theo sự sai khiến của cô.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, dây chuyền dưới áo thiếu nữ tóc cam đất tỏa sáng, bao phủ toàn bộ cơ thể cô ở bên trong, trước khi chất lỏng màu đen ập xuống thì dây chuyền đã mang theo thiếu nữ biến mất tại chỗ.

- Hử, gì thế?

Hư Bát hóa thành chất lỏng màu đen nghi ngờ hỏi.

- Có chuyện gì vậy?

Hư Nhị thuận miệng hỏi.

Hư Bát hồi đáp:

- Có một tên Huyết Thực chạy trốn rồi.

- Chạy một tên thôi mà, không quan trọng.

Hư Nhị nói không chút quan tâm.

- Cũng đúng.

Hư Bát tiếp tục hành động, hóa thành chất lỏng màu đen tuôn ra bốn phương tám hướng, không buông tha bất cứ góc nào có thể giấu người.

Hư Nhị cũng hóa thành chất lỏng màu đen tràn tới mỗi một con phố, vô tình cắn nuốt tất cả sinh mệnh, nơi nó đi qua lưu lại tay cụt chân tay đầy đất, yên tĩnh như chết.

Sau mấy tiếng, thành Sóng Nhĩ rộng lớn biến thành một tòa thành chết, một nơi đã từng phồn hoa giờ chỉ còn lại kiến trúc đổ nát.

Hư Nhị khôi phục thành hình người, nó liếm khóe miệng nói:

- Kiệt kiệt kiệt, ta cảm giác khoảng cách đột phá cấp 9 càng ngày càng gần rồi.

Ánh mắt của Hư Bát lưu chuyển, toét miệng nói:

- Lại cắn nuốt thêm một trăm ngàn Huyết Thực là ta có thể đột phá rồi.

- Ừm, ta cũng thế.

Hư Nhị gật đầu nhận đồng.

- Phủ thêm da người, chúng ta đi tòa thành tiếp theo.

Hư Bát nói với giọng khàn khàn.

Nó lấy ra da người rồi thuần thục mặc vào, chẳng mấy chốc đã cải trang thành một người đàn ông trung niên ba mươi mấy tuổi.

Hư Nhị cũng khoác da người, biến thành một thanh niên chừng hai mươi tuổi.

Hai người nhìn nhau rồi nhếch miệng cười, lấy dáng vẻ hiện giờ của bọn hắn thì có thể đi vào tòa thành tiếp theo rất dễ dàng, sau đó cả hai sẽ đột nhiên biến trở về bản thể, khiến người trong thành không kịp phản ứng lại.

……..

Cung điện, Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ,.

- Chào buổi sáng.

Mục Lương đi vào phòng ăn, các cô gái đồng thanh chào hỏi.

- Chào sáng sớm.

Mục Lương ôn nhuận tiếng đáp.

Anh nhìn về phía bọn họ, Ly Nguyệt với Ngôn Băng mặc khôi giáp U Linh, Ngải Lỵ Na với Ny Cát Sa thì mặc váy ngắn áo thun, thoải mái thời thượng.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Ngày hôm nay, các ngươi nghỉ ngơi?

Ngải Lỵ Na gật đầu đáp:

- Đúng nha, gần nhất không có chuyện gì, nên cùng nhau nghỉ một hôm.

- Chúng ta dự định đi trượt tuyết, đều rất lâu không có đi.

Ny Cát Sa gật đầu nói.

- Ừm, nên nghỉ ngơi thật khỏe một chút.

Mục Lương gật đầu nói.

- Mục Lương, hôm nay ngươi có chuyện gì sao?

Ngải Lỵ Na chớp chớp hồng nhạt con ngươi.

Ny Cát Sa cũng gật đầu hỏi:

- Nếu như không có chuyện, có thể theo chúng ta cùng đi trượt tuyết nha, ngươi hình như cũng rất lâu không có nghỉ ngơi thật tốt.

- Còn có việc bận, các ngươi đi chơi đi, ta cũng không muốn nghỉ.

Mục Lương ấm cười nói.

- Được rồi.

Ngải Lỵ Na nhún vai.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Nếu như cảm thấy không có Mục Lương đi chung sẽ không vui, các ngươi có thể đi trở về tiếp tục huấn luyện, sẽ thú vị hơn rất nhiều.

- Ngạch, sẽ không không thú vị, trượt tuyết rất thú vị.

Ngải Lỵ Na vội vàng nghiêm mặt nói.

- Đúng, rất thú vị.

Nikisha nghiêm mặt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan và anh liếc nhau, nhịn không được cười khẽ một tiếng.

Hồ Tiên yêu hoặc hỏi:

- Mục Lương, ngươi gần đây đang bận rộn gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận