Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1870: Thành Chủ Thành Thiên Bình Đến



- Lời này học từ Mục Lương?

Nguyệt Phi Nhan lé mắt hỏi. Cô vừa nghe những câu nói nho nhã như vậy, lập tức đoán được là lời Mục Lương.

Nguyệt Phi Nhan còn nhớ rõ trước đây anh ấy từng nói, muốn viết một tập thơ, để dân trong thành đều học văn hóa.

- Hắc hắc.

Hi Bối Kỳ không nhịn được cười một tiếng.

Cô cảm thấy lời Mục Lương nói có đôi khi rất thú vị, tuy là nghe không hiểu, nhưng học vẫn có chỗ hữu dụng.

- Không có chuyện gì, yên tâm đi, có Mục Lương ở đây.

Nguyệt Phi Nhan an ủi.

- Ừm, biết rồi, ta không sao.

Hi Bối Kỳ đứng thẳng lưng lên, nói chuyện với thiếu nữ tóc một lúc, tâm trạng tốt hơn không ít.

- Đi thôi, nên ăn bữa ăn tối.

Nguyệt Phi Nhan âm thầm thở phào, vỗ bả vai bạn tốt, đứng lên đi ra ngoài.

- Được.

Hi Bối Kỳ thở sâu, đè tâm sự trong lòng xuống, theo thiếu nữ tóc đỏ đến phòng ăn.

………

Bên ngoài thành Y Lê, vài con Thú Tám Sừng kéo xe thú chạy như bay, trước sau xe thú còn có kỵ sĩ theo. Trong xe thú sang trọng, Xích cùng vợ hắn dựa chung một chỗ, thân thể xóc nảy theo xe thú.

Bích Kỳ giơ tay lên xoa huyệt thái dương, hữu khí vô lực nói:

- Xích, còn chưa tới thành Y Lê sao?

- Rất khó chịu sao?

Hắn quan tâm hỏi.

Bọn họ đến từ thành Thiên Bình, điểm đến là thành Huyền Vũ, chủ yếu vì nói chuyện hợp tác, thuận tiện du ngoạn luôn.

- Muốn ói.

Sắc mặt Bích Kỳ trắng bệch.

Hiện tại, cô hơi hối hận, không nên vì lãng mạn, mà theo chồng lặn lội đường xa tới thành Huyền Vũ. Xích đau lòng nói:

- Ráng nhịn chút nữa, sắp đến thành Y Lê rồi.

- Ừm...

Bích Kỳ cau mày.

CÔ chỉ là người thường, thân thể yếu hơn rất nhiều so với Xích.

Rầm rầm rầm ~~~

Cửa khoang xe bị gõ, kỵ sĩ lái xe thú cung kính nói:

- Thành Chủ Đại Nhân, phía trước chính là thành Y Lê.

- Thật tốt quá, vào thành.

Hai mắt Xích sáng lên.

- Vâng.

Kỵ sĩ lên tiếng, trước hết để tốc độ xe thú giảm chậm lại, tránh cho va vào người thành Y Lê, đây cũng là cấp bậc lễ nghĩa.

Chờ lúc bọn hắn tới gần thành Y Lê, không ra ngoài dự liệu bị kỵ sĩ giữ cửa thành ngăn lại.

- Các ngươi là ai?

Kỵ sĩ gác cửa thành cảnh giác hỏi.

Kỵ sĩ trưởng thành Thiên Bình giơ tay lên, giải thích:

- Chúng ta đến từ thành Thiên Bình, đi ngang qua thành Y Lê, muốn đến thành Huyền Vũ.

- Đến thành Huyền Vũ.....?

Bọn kỵ sĩ giữ cổng thành liếc nhau.

Một người trong đó nhỏ giọng nói:

- Để cho bọn họ đi qua đi, họ muốn thành Huyền Vũ, cũng không cần ngăn cản.

- Ta cũng cảm thấy như vậy, không nên trêu chọc bọn họ.

Một vị kỵ sĩ khác gật đầu phụ họa.

Mấy người thảo luận một lúc, thống nhất quyết định.

Kỵ sĩ gác cổng thành nghiêng người sang ra hiệu nói:

- Đi thành Huyền Vũ thì vào cửa phía sau đi thẳng, đi ra một cổng thành nữa là có thể chứng kiến thành Huyền Vũ.

- Được rồi, cảm ơn.

Kỵ sĩ trưởng giơ tay làm lễ kỵ sĩ. Xe thú lần nữa di động, lái vào thành Y Lê.

Cọt kẹt ~~~

Cửa sổ thùng xe mở ra.

Bích Kỳ nhìn đường phố cùng kiến trúc phía ngoài, cảm thán nói:

- Nơi này chính là thành Y Lê, thoạt nhìn không khác thành Thiên Bình lắm.

Xích nghiêng đầu nói:

- Nghe nói thành Huyền Vũ rất đẹp, chắc không giống nơi này.

Sắc mặt Bích Kỳ trắng bệch, kể khổ:

- A, chỉ hy vọng đường đi dễ hơn, ta thực sự muốn ói rồi.

- Ráng nhịn chút nữa, xuyên qua thành Y Lê là có thể đến thành Huyền Vũ.

Xích ôn nhu nói.

Hai người là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau từ nhỏ, đều là Đại Quý Tộc.

Bích Kỳ vểnh miệng làm nũng nói:

- Thành Huyền Vũ tốt nhất là giống như lời của ngươi, không phải vậy ta sẽ xử lý người

- Nhất định là tốt hơn.

Xích cười khổ vài tiếng.

Hắn cũng là lần đầu tiên tới thành Huyền Vũ, tình huống cụ thể thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.

Bích Kỳ đột nhiên hỏi:

- Hả, đó là nội thành thành Y Lê sao?

Xích nghe vậy nhìn ra ngoài cửa sổ, ở bên kia đường phố, nơi đó rất náo nhiệt, người đến người đi.

- Chắc là vậy.

Hắn không chắc chắn nói.

- Đi qua nhìn một chút xem?

Bích Kỳ lên tinh thần.

Xích lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Không đâu. Trực tiếp đến Thành Huyền Vũ, thành Y Lê không có gì hay để chơi.

- Được rồi.

Bích Kỳ dẹt miệng, thực ra là cô muốn xuống xe hít thở không khí.

Xích giơ tay lên xoa xoa khuôn mặt vợ mình, bảo:

- Ráng nhịn chút nữa.

-.... Lại là câu này.

Bích Kỳ “hoài nghi nhân sinh” nhìn về phía chồng mình.

Xích dở khóc dở cười, giơ tay lên ngưng tụ ra một đoàn gió nhẹ, có thể khiến vợ hắn thoải mái một chút. Chờ lúc xe thú rời thành Y Lê, đã là giữa trưa, mặt trời treo cao.

- Thành Chủ Đại Nhân, phía trước là cảng biển.

Kỵ sĩ lái xe lại một lần gõ cửa khoang xe.

Xích mày nhăn lại:

- Không phải thành Huyền Vũ sao?

Kỵ sĩ giải thích:

- Không phải, trên biển có một khối lục địa rất lớn, nơi đó có thể là thành Huyền Vũ.

Hắn nghe vậy mở cửa, khom lưng đi ra thùng xe, thấy được Rùa Đen ở mặt biển.

- Vậy phải đi qua thế nào?

Bích Kỳ thò đầu ra.

- Trực tiếp bay qua là được rồi.

Xích trầm ngâm chốc lát nói.

Hắn ngẩng đầu lên, nguyên tố phong quanh thân bắt đầu khởi động, bọc xe thú cùng kỵ sĩ lại.

Hô hô hô ~~~

Gió càng lúc càng lớn, cuối cùng nâng lên xe thú cùng bọn kỵ sĩ, bay về phía Rùa Đen.

Bích Kỳ giữ cửa khoang xe, có chút khẩn trương.

Khi bọn hắn tới gần Rùa Đen, mới nhìn rõ mặt trên có tường thành cao ngất, còn có một tảng sương mù bảy màu rất lớn, che hơn nửa tường thành.

- Nhanh xuống phía dưới, không thể bay thẳng vào, như vậy quá thất lễ.

Bích Kỳ nhắc nhở.

Xích nhếch mép một cái, nhớ lại hình ảnh thành Thiên Bình gặp phải phi thuyền vận chuyển, đối phương trực tiếp bay trên bầu trời thành Thiên Bình đấy...

Ai bảo hắn bị vợ quản nghiêm đây, chỉ có thể nghe lời khống chế xe thú rơi xuống đất, an ổn rơi trên quảng trường trước Huyền Không Các.

Thật không nghĩ tới làm như vậy giúp họ thành công tránh khỏi một hồi xung đột, nếu như bọn họ thực sự dám bay thẳng vào thành Huyền Vũ, như vậy thì phải đối mặt linh khí đại pháo cùng công kích của Rồng Biển.

Đám người Xích xuất hiện khiến nhóm Thành Phòng Quân ý, quân nỏ trong tay đều giơ lên.

Xích thấy thế hơi nhăn mi, quan sát cảnh vật xung quanh, lạnh nhạt nói:

- Đúng là không giống các thành lớn khác lắm.

Bích Kỳ ngây thơ nói:

- Đi hỏi thăm một chút, những người này đang làm gì?

- Vâng.

Kỵ sĩ trưởng cung kính lên tiếng, cất bước tới Huyền Không Các.

Không bao lâu, hắn trở về với sắc mặt cổ quái.

- Nói mau.

Bích Kỳ thúc giục.

Kỵ Sĩ Trưởng cung kính nói:

- Phía trước là Huyền Không Các, là Hải Quan thành Huyền Vũ, muốn vào thành, cần đăng ký thông tin ở nơi này, sau khi láy được Văn Điệp Thông Quan, gửi lại vũ khí mới có thể đi vào thành.

- Phiền toái như vậy?

Bích Kỳ nhăn mày lại.

Xích trầm giọng nói:

- Ngươi đi nói rõ với bọn họ thân phận cùng mục đích đến của chúng ta, có thể bớt chút việc.

- Vâng.

Kỵ sĩ trưởng lần nữa đi tới Huyền Không Các.
Bạn cần đăng nhập để bình luận