Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2637: Hình Dung Có Chút Dọa Người

Ngoại trừ xương sườn tổn thương thì có khả năng là bị tổn thương vùng thắt lưng và cột sống, chuyện này cần phải kiểm tra cẩn thận mới biết được.

- Tiểu thư Phi Nhan, hiện tại chúng ta chỉ có thể làm được tới đây thôi.

Tiểu Mật nhìn về phía cô gái tóc đỏ.

- Ừm, vậy được rồi, ta trở về tìm bệ hạ.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu.

Cô nghĩ tới điều gì đó, lấy ra một cái hộp từ trong ma cụ không gian và đưa nó cho Vệ Ấu Lan, nói:

- Đúng rồi, đây là quả Tinh Thần, ngươi ép thành nước rồi đút dì uống, nó cũng có chỗ tốt đối với vết thương.

- Quả Tinh Thần!

Tô Nhi vội vàng nói:

- Cái này thật sự quá quý trọng, ta không thể nhận.

Cô biết quả Tinh Thần, từng nghe con gái và Vệ Cảnh nói qua.

Nguyệt Phi Nhan đoán được cô sẽ nói như thế, vì vậy nhún vai nói:

- Cái này là bệ hạ đưa tặng, ngươi không muốn thì gặp bệ hạ nói nha, ta chỉ có nhiệm vụ giao tận tay thôi.

Tô Nhi lập tức nghẹn lời, sao cô dám đi gặp bệ hạ để nói chuyện như vậy chứ.

- Thay ta cảm ơn bệ hạ.

Vệ Ấu Lan cảm kích nói.

- Ừ ừ, ta biết rồi, các ngươi cố gắng nghỉ ngơi.

Nguyệt Phi Nhan phất tay tạm biệt, xoay người rời đi trước.

Tiểu Mật lôi kéo Vệ Ấu Lan nói vài câu an ủi sau đó mới vội vã đuổi theo cô gái tóc đỏ.

Tô Nhi rơi lệ đầy mặt nói:

- Bệ hạ thật là một người tốt bụng.

Vệ Ấu Lan gật đầu nhận đồng, trong lòng càng thêm cảm kích Mục Lương.



Bên trong Đại Hội Đường, giọng nói của Hồ Tiên vang lên:

- Tiếp theo là món đồ đấu giá số chín mươi lăm.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhân viên phục vụ đi lên đài cao, buông cái rương cầm trong tay xuống bàn đấu giá, mở nắp lộ ra đồ vật bên trong.

Đó là một nhuyễn giáp có màu sắc rực rỡ mặc, khác với những loại khôi giáp nặng nề thông thường, nhuyễn giáp thiếp thân nhẹ hơn và không ảnh hưởng tới hoạt động của người dùng.

Nhuyễn giáp nhẹ và mỏng nên lực phòng ngự đương nhiên sẽ kém hơn chút so với khôi giáp dày nặng, nhưng đây là đang so sánh trên cơ sở cấp độ ngang nhau.

Nếu như nhuyễn giáp là ma cụ cao cấp, khôi giáp thường quy là ma cụ trung cấp, như vậy lực phòng ngự của nhuyễn giáp sẽ tốt hơn.

Hồ Tiên cầm lấy nhuyễn giáp màu sắc rực rỡ rồi giơ lên cho mọi người tại hiện trường thấy rõ.

- Đây là một ma cụ cao cấp, tên gọi là "Nhuyễn Giáp Bảy Màu", nó được chế tạo từ sợi tơ của mười tám loại ma thú cao giai phun ra và gân trong cơ thể bọn chúng.

Cô giới thiệu:

- Nhuyễn giáp bảy màu có tính chất mỏng nhẹ, có thể dùng làm áo trong, lực phòng ngự mạnh hơn so với đại bộ phận khôi giáp ma cụ trung cấp, hơn nữa vốn có khiêng Ma Tính.

- Vốn có khiêng Ma Tính?

Không ít giọng nói kinh ngạc vang lên.

- Có thể miễn dịch các công kích ma pháp cấp 8 trở xuống.

Hồ Tiên mỉm cười gật đầu, nói tiếp:

- Đương nhiên, ngoại trừ ma pháp hệ triệu hồi.

Vừa nghe được lời này, mọi người đều khiếp sợ không thôi, tiếng bàn tán xì xào vang lên không dứt.

- Cha ba ~~~

Hồ Tiên vỗ tay một cái, cao giọng nói:

- Được rồi, ta không nói nhiều nữa, giá khởi điểm là 1.85 triệu, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười triệu.

Cô gái đuôi hồ ly vừa dứt lời, không đến mười giây thì nhuyễn giáp bảy màu đã bị nâng giá lên đến 2.5 triệu, đồng thời vẫn còn liên tục tăng cao.

Trong phòng nghỉ ngơi tầng cao nhất, Mục Lương nghe báo giá càng ngày càng cao, tâm trạng rất tốt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Còn năm món nữa là hội đấu giá kết thúc rồi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Năm món đồ đấu giá còn lại cũng đủ bọn họ đoạt bể đầu.

Mục Lương nghĩ tới năm món vật phẩm đấu giá cuối của ngày hôm nay, dự đoán giá sau cùng sẽ không thấp hơn ba trăm vạn, hắn có tự tin này.

Hội đấu giá vẫn đang tiếp tục, lúc này nhuyễn giáp bảy màu bị nâng giá lên đến 2.9 triệu, người đấu giá còn rất nhiều.

Ngải Lỵ Na chậc lưỡi nói:

- Đến hồi cuối hội đấu giá thì những người này không còn giấu giếm nữa, người giàu có thật nhiều.

Mục Lương mỉm cười, lúc này mới đến đâu chứ, những tên phú thương lén lút hợp tác đặt hàng với Hồ Tiên còn ra giá sau cùng cao kinh người, có thể để cho nhà xưởng vương quốc Huyền Vũ bận rộn hơn nửa năm.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân vang lên, cửa phòng nghỉ bị đẩy ra, Nguyệt Phi Nhan vội vã đi tới.

- Mục Lương, ta đã trở về rồi.

Cô bước nhanh tới bên cạnh Mục Lương, phía sau là Tiểu Mật.

- Bệ hạ, Thấm Lan đại nhân.

Tiểu Mật ngoan ngoãn hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan liếc con gái, ưu nhã hỏi:

- Ngươi đi thăm mẹ của Tiểu Lan chưa?

- Rồi nha, ta vừa từ đó trở về.

Nguyệt Phi Nhan vội vàng gật đầu.

Ly Nguyệt quan tâm hỏi:

- Tình huống nàng ấy thế nào?

Nguyệt Phi Nhan lắc đầu, nói với thần sắc nghiêm túc:

- Tình huống của Tô Nhi không tốt lắm, Tiểu Mật nói nàng ấy bị gãy xương, thắt lưng còn bị thương rất nghiêm trọng.

Tiểu Mật nói bổ sung:

- Xương sườn bị gãy, hẳn là còn lệch vị.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, nói:

- Như vậy rất nghiêm trọng, chờ hội đấu giá kết thúc ta sẽ qua đó xem một chút đi.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói:

- Tô Nhi không cho ta nói với ngươi, sợ ảnh hưởng đến công tác của ngươi.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, trong lòng có chút xúc động.

Hắn suy nghĩ một chút, hỏi:

- Đã cho người thông báo Vệ Cảnh chưa?

Nguyệt Phi Nhan lắc đầu nói:

- Vẫn chưa, Tô Nhi cũng không cho Tiểu Lan nói với Vệ Cảnh.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Phân phó người đi thông báo Đại An Ti, cho phép Vệ Cảnh nghỉ có lương bảy ngày, trở về chăm sóc vợ, nói là mệnh lệnh của ta.

- Vâng, ta lập tức đi truyền lời.

Ngải Lỵ Na đứng dậy rời đi phòng nghỉ.

Nguyệt Phi Nhan dò hỏi:

- Mục Lương, xương sườn bị gãy của Tô Nhi có thể nối lại không?

- Có thể.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan hời hợt nói:

- Đừng nói là xương sườn gãy mất, coi như là cụt chân thì hắn cũng có thể giúp mọc ra cái mới.

- Đúng vậy, chết rồi cũng có thể cứu sống.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

- ...

Nguyệt Phi Nhan há miệng, mặc dù đúng là như vậy, nhưng nghe hình dung thật có chút dọa người.

Cô thở phào nhẹ nhõm nói:

- Người chết đều có thể cứu sống, vậy thì cũng có thể giúp Tô Nhi đứng lên một lần nữa.

Mục Lương trấn an nói:

- Ừm, yên tâm đi, sau khi hội đấu giá kết thúc thì ta sẽ ghé nhà nàng ta.

Người nhà của Tô Nhi đều làm công tác “trong biên chế”, xảy ra vấn đề hẳn là đi an ủi một chút, như vậy thuộc hạ có thể nghỉ ngơi ở nhà mà không cần phải lo lắng, sau này sẽ chăm chỉ công tác hơn, trong lòng cũng sẽ cảm kích hắn, là việc có lợi để lung lạc lòng người.

- Tốt.

Nguyệt Phi Nhan nhoẻn miệng cười, lưu ý tới hội đấu giá phía dưới.

Nhuyễn giáp bảy màu đã được bán đấu giá thành công, giá sau cùng là 3.25 triệu, bị một vị nữ quý tộc ẩn danh mua được.

- Món đồ đấu giá tiếp theo là một bức tranh ma pháp trận.

Hồ Tiên vỗ tay một cái, ý bảo nhân viên phục vụ bưng món đồ số chín mươi sáu lên sân khấu.

Kim hội trưởng nghe vậy nhướng mày, đồng thời lại có chút chờ mong, đó là bức tranh ma pháp trận trân quý đến mức nào mà phải bỏ ra bán đấu giá vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận