Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 723: Tiệm Chụp Ảnh Huyền Vũ

- Cái gì, thành Huyền Vũ sắp rời đi?

Khán giả kinh ngạc lên tiếng, có người còn ngạc nhiên đến mức đứng bật dậy.

Tuyết Cơ cười gật đầu, nói:

- Đúng vậy, thành Huyền Vũ luôn di động, sẽ không ở lại một nơi quá lâu.

Khán giả truy hỏi:

- Vậy khi nào thành Huyền Vũ lại tới đây?

- Cái này thì ta cũng không biết.

Tuyết Cơ buông tay.

Cô đảo mắt một vòng, trên mặt treo lên nụ cười nhiệt tình:

- Vì vậy để có thể lưu lại niệm tưởng cho các ngươi, chúng ta đẩy ra hoạt động chụp ảnh lưu niệm.

- Chụp ảnh lưu niệm?

Hắc Thủy nhíu mày.

Hắn biết thành Huyền Vũ sẽ rời đi, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy.

- Đúng vậy, giống như thế này.

Tuyết Cơ giơ một tấm ảnh chụp đã chuẩn bị trước đó cho mọi người xem.

Đó là ảnh chụp chung của cô với đám người Tân Ny, ảnh có kích cỡ khoảng một cuốn sách.

- A, thú vị! Cái này có thể khắc hình ảnh lên trên giấy sao?

Hắc Thủy đứng dậy.

Khán giả cũng kinh ngạc bàn tán, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy ảnh chụp.

- Một tấm ảnh chụp chỉ cần mười khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Tuyết Cơ nhân cơ hội báo giá, tiếp tục nói:

- Ai muốn chụp thì bây giờ có thể đi lên sân khấu.

- Mười khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng một tấm, cũng không đắt.

Hắc Thủy nói thầm một tiếng.

Hắn quay người rời đi phòng khách, hào hứng tới gần sân khấu.

Không chỉ riêng hắn, những khán giả khác cũng rất tò mò.

Do yêu thích vở kịch, lần lượt có người đứng dậy, tới xếp hàng bên cạnh bậc thang đi lên sân khấu.

Tuyết Cơ tươi cười chỉ huy nhân viên phục vụ đi thu tinh thạch hung thú.

- Ai đã giao tinh thạch thì mời qua bên này.

Nhân viên phục vụ đưa tay ra hiệu.

Trên mặt Tân Ny vẫn duy trì nụ cười, chuẩn bị tư thế chụp ảnh.

Vị khán giả đầu tiên tiến lên phía trước, cười hưng phấn tới gần Tân Ny.

- Các hạ, xin mời đứng bên ngoài đường vạch này.

Tuyết Cơ giơ tay chặn người đàn ông lại, yêu cầu hắn đứng cách bọn người Tân Ny hơn nửa mét.

- Ta chỉ có thể đứng ở chỗ này sao?

Người đàn ông nhíu mày bất mãn nói.

- Ngươi cũng có thể đứng xa một chút.

Tuyết Cơ mỉm cười lễ phép đáp.

- Vậy thì ở đây đi.

Người đàn ông cười ngượng ngùng hai tiếng.

Hắn là người hâm mộ trung thành của Tân Ny, hôm nay là lần thứ ba hắn tới xem ‘Cô bé lọ lem’.

Tuyết Cơ chọc chọc vai của người đàn ông bằng chiếc loa lớn, ra hiệu nói:

- Xin nhìn thẳng về phía trước, Máy Chụp Ảnh ở nơi đó.

- Ừ ừ...... Được.

Nam tử lại nhìn Tân Ny, sau đó tiếc nuối xoay người.

- Xin nhìn vào đây.

Nhân viên phục vụ điều khiển Máy Chụp Ảnh lên tiếng.

Người đàn ông nhìn thẳng, sau khi chờ hắn chuẩn bị xong xuôi, nhân viên phục vụ nhấn nút, khởi động Máy Chụp Ảnh.

Ông ~~

Một tia sáng nho nhỏ lóe lên, ảnh chụp hoàn thành.

Nhân viên phục vụ mở Máy Chụp Ảnh lấy tấm hình vừa được chụp.

- Tốt, có thể lấy đi.

Tuyết Cơ tiếp nhận ảnh chụp rồi liếc nhìn một chút, sau đó đưa cho người đàn ông.

- Thật đẹp.

Đôi mắt của người đàn ông sáng lên, cầm ảnh chụp hưng phấn quay người rời đi.

- Đến phiên ta.

Hắc Thủy hưng phấn tiến lên trước.

Hắn mua vé thượng đẳng, cho nên nhân viên phục vụ để hắn lên sân khấu trước.

- Đứng bên ngoài vạch trắng này, không được vượt qua nha.

Tuyết Cơ mỉm cười ra hiệu.

Hắc Thủy bĩu môi, mặc dù trong lòng khó chịu nhưng cũng không dám gây sự ở đây.

Trừ phi hắn lại muốn đắc tội thành Huyền Vũ, hay nói chính xác hơn là đắc tội Mục Lương, lúc đó sẽ bị chết rất thảm.

Hắc Thủy đứng bên ngoài vạch trắng, cách Tân Ny nửa mét.

Phía sau hắn là các diễn viên tham gia vở kịch hôm nay, mọi người đều duy trì nụ cười trên mặt, chuẩn bị chụp ảnh.

- Xin nhìn vào đây.

Nhân viên phục vụ đứng sau Máy Chụp Ảnh hô một tiếng.

Hắc Thủy nghe lời nhìn thẳng, sau một tiếng ngân cùng với một tia sáng trắng lóe lên, ảnh chụp đã hoàn thành.

Nhân viên phục vụ mở máy đưa tấm ảnh chụp cho Hắc Thủy.

- Rất tốt.

Hắc Thủy nhìn bản thân trong ảnh chụp, sau lưng hắn là dàn diễn viên tươi cười, quyết định trở về treo ảnh chụp ở đại sảnh Phủ Thành Chủ.

- Vị kế tiếp.

Tuyết Cơ khẽ kêu một tiếng.

Cứ như vậy, quá trình chụp ảnh kéo dài hai mươi phút, lại kiếm thêm một đợt tinh thạch hung thú.

- Đúng rồi, Phố Buôn Bán có mở một Tiệm Chụp Ảnh, nơi đó cũng có thể chụp ảnh, nếu cảm thấy hứng thú thì các vị có thể ghé xem.

Trước khi rời khỏi sân khấu, Tuyết Cơ lặp lại ‘lời quảng cáo’ mà Hồ Tiên dặn dò cô trước đó.

- Tiệm Chụp Ảnh?

Hắc Thủy bị khơi gợi hứng thú.

Trong lòng hắn rất tò mò, tại sao có thể lưu lại hình ảnh trên trang giấy?

Mười phút sau.

Hắc Thủy hài lòng rời khỏi Nhà Hát, trên tay là một viên đá ghi âm, đây là ca khúc mới được mở bán hôm nay.

- Đi Tiệm Chụp Ảnh xem thử, có lẽ ta có thể mua được Linh khí đặc biệt kia.

Ánh mắt của Hắc Thủy lấp lóe, đi dọc theo con phố về phía trước.

Hắn rất có hứng thú với Máy Chụp Ảnh, nếu như có thể giao dịch, hắn sẽ mang nó về nhà.

Hắc Thủy đi quanh Phố Buôn Bán gần một vòng mới tìm thấy Tiệm Chụp Ảnh ở gần Tam Tinh Lâu.

Tiệm Chụp Ảnh không lớn, bảng hiệu phía trên cửa ra vào viết năm chữ lớn: Tiệm Chụp Ảnh Huyền Vũ.

Hắc Thủy dừng ở trước cửa, phát hiện bên trong Tiệm Chụp Ảnh không có người nào, hiển nhiên là tiệm mới mở.

Hắn cất bước đi vào Tiệm Chụp Ảnh, lập tức có nhân viên phục vụ tiến tới chào đón.

- Xin chào, quý khách muốn chụp ảnh sao?

Nhân viên phục vụ mỉm cười hỏi.

- Chụp một tấm cần bao nhiêu đồng Huyền Vũ?

Hắc Thủy nhàn nhạt hỏi.

- Kích cỡ ảnh chụp khác nhau sẽ có giả cả khác nhau.

Thợ chụp hình giải thích.

Hiện tại trong tiệm có hai Máy Chụp Ảnh, có thể chụp ra hai loại ảnh, một loại có kích cỡ nửa mét, loại còn lại có kích cỡ hai mươi centimet.

- Nói giá xem.

Hắc Thủy nhìn quanh Tiệm Chụp Ảnh một vòng rồi lên tiếng.

- Một tấm ảnh chụp nửa mét cần hai mươi khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Thợ chụp hình nói kỹ càng:

- Còn ảnh chụp hai mươi centimet cần mười khối tinh thạch sơ cấp trung đẳng.

Hắc Thủy đảo mắt một vòng, hỏi:

- Các ngươi có giao dịch Máy Chụp Ảnh không?

- Cái này...... Ta không thể làm chủ được.

Nhân viên phục vụ lộ ra vẻ mặt khó xử.

- Vậy thì ai có thể làm chủ?

Hắc Thủy hơi nâng cằm, trầm giọng hỏi.

- Chắc là Hồ Tiên đại nhân.

Người này suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Hắc Thủy vung tay lên, ngồi xuống nói:

- Vậy ngươi đi hỏi đại nhân nhà ngươi, ta muốn giao dịch Máy Chụp Ảnh.

………

Bên trong tiệm chụp hình.

Hắc Thủy ngồi vắt chéo hai chân, trên tay hắn cầm bức ảnh đã chụp ở sân khấu kịch, đang trầm mê trong đó.

Hắn đang đợi thợ chụp hình đi mời người quản lý tới.

Cộp cộp cộp…

Tiếng bước chân truyền đế, đồng thời giọng lạnh lùng của Hồ Tiên cất lên:

- Ai muốn mua máy ảnh?

- Đại nhân Hồ Tiên, là vị này.

Thợ chụp hình chỉ tay về phía Hắc Thủy.

- Hắc Thủy các hạ muốn mua máy ảnh sao?

Hồ Tiên nhướng mày, đôi mắt đỏ hồng của cô lóe lên tia sáng.

- Đúng vậy, ra giá đi.

Hắc Thủy đứng dậy, nói một cách dứt khoát.

- Xin lỗi, làm ra máy ảnh rất khó, những vật liệu cần dùng đều rất quý và khó tìm, một tháng chỉ có thể làm ra được một chiếc.

Một tia ranh mãnh xẹt qua trong mắt của Hồ Tiên, cô điềm nhiên nói:

- Cho nên tạm thời không bán ra ngoài được.

- Một tháng chỉ có thể tạo ra một chiếc?

Hắc Thủy cau mày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận