Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3321: Ngày mai sẽ có thể phục sinh. (length: 8084)

“Chương 1.” “Xào xạc~~~” Tại Huyền Vũ Vương Quốc, cây Thế Giới tiếp tục tiến hóa, tán cây cao thấp đã phủ bóng đến 3/5 lưng rùa.
Cây Thế Giới bắt đầu tiến hóa đến nay đã tám ngày, thân cây và tán cây mỗi ngày đều lớn lên.
Lúc đầu dân chúng cảm thấy mới lạ, thường ngước nhìn cả hai, ba tiếng đồng hồ. Về sau, cuộc sống của họ trở lại bình thường.
Việc cây Thế Giới tiến hóa không làm đảo lộn trật tự của Huyền Vũ Vương quốc. Đó là công sức của Cục Quản Lý và các bộ ban đồng lòng hiệp lực.
Trên tầng tám của cao nguyên, trong hậu hoa viên.
Mục Lương vẫn ngồi xếp bằng, những sợi tơ vàng rủ từ tán cây xuống bao phủ quanh người.
Nguyệt Hi ở cách đó không xa, đã mang ghế nằm từ trong cung điện ra và đang thư giãn xem phim truyền hình trên điện thoại Ma Huyễn.
Nàng liếc nhìn Mục Lương, nhàn nhạt hỏi: “Lần này lại mất mấy tháng nữa sao?”
Nàng ở bên Mục Lương suốt tám ngày, ngoại trừ đi lấy ghế nằm thì không hề rời đi. Phim truyền hình và điện ảnh mấy năm nay nàng xem sắp hết cả rồi.
“Xào xạc~~~”
Lá cây Thế Giới lay động không gió, tỏa hương thơm nhè nhẹ, tựa mùi trà sinh mệnh.
"Khí tức này, lại một Vực Chủ kỳ."
Nguyệt Hi giật mình, thầm vui vì mình đã gia nhập Huyền Võ Vương quốc.
Nàng tự nói: “Có hắn ở đây, khi đi đến bí cảnh Khởi Nguyên sẽ an toàn hơn nhiều.”
Nàng không biết bí cảnh Khởi Nguyên khi nào mở, nhưng sớm muộn cũng sẽ mở, điều đó là tất yếu.
Nguyệt Hi khẽ đung đưa ghế, tiếp tục xem phim truyền hình trên điện thoại Ma Huyễn, sắp đến đại kết cục rồi.
“Ông~~~”
Đột nhiên, vài luồng Liên Y từ người Mục Lương tràn ra, từng vòng khuếch tán ra xung quanh.
Nguyệt Hi nghiêm mặt đứng lên, nhìn về phía hắn.
Mục Lương không biết đã mở mắt từ lúc nào, trong mắt lóe lên kim quang rồi biến mất.
“Nhanh vậy sao?”
Nguyệt Hi hơi nhíu mày.
"Phù~~~"
Mục Lương thở ra một ngụm trọc khí, chậm rãi đứng lên. Hắn nhìn bộ y phục dính đầy Kim Sắc Huyết Dịch, giơ tay lên vung một cái, một làn khói mù bao phủ quanh người. Khi khói tan thì hắn đã mặc bộ đồ sạch sẽ.
“Mục Lương, cảm giác thế nào?”
Nguyệt Hi đứng lên hỏi.
Mục Lương cong môi cười: “Rất tốt.”
Với thực lực Vực Chủ cảnh của hắn, đối mặt với thú thuần dưỡng tiến hóa cấp 14 lần nữa sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, không đến mức hôn mê. Tốc độ tiêu hóa năng lượng cũng nhanh hơn gấp mấy trăm, ngàn lần.
"Nhìn xem, mặt mày hồng hào rồi kia.”
Nguyệt Hi nhíu mày nói.
Mục Lương khẽ cười, cảm nhận sinh mệnh khí tức và năng lượng nồng đậm trong cơ thể. Cảm giác này trước nay chưa từng có, có thể một tát đập chết mấy vị cường giả Đế cấp. Hắn nhìn Nguyệt Hi, ngón tay khẽ động, dằn xuống ý nghĩ muốn bắt nàng làm thí nghiệm.
“Ngươi đang nghĩ gì thế?”
Nguyệt Hi nheo mắt, vừa rồi nàng có cảm giác sống lưng lạnh toát.
“Không có gì.”
Mục Lương thản nhiên đáp.
Hắn xoay người nhìn thân cây Thế Giới, cảm nhận được Linh Nhi đang ở bên trong, khí tức của nàng đang dần ổn định và tăng lên.
Mục Lương khẽ liếc mắt, có thể cảm nhận cây Thế Giới có thể lớn hơn nữa, đến mức bao trùm cả Huyền Giáp quy hiện tại.
“Trạng thái của Thánh Thụ này còn phải duy trì liên tục mấy tháng nữa sao?”
Nguyệt Hi hỏi.
“Ừ, không ảnh hưởng nhiều lắm.”
Mục Lương bình thản trả lời.
Hắn giơ tay nắm lại, cảm nhận được sinh mệnh bản nguyên đang tuôn chảy trong lòng bàn tay. Rất nhanh, một gốc dược thảo xuất hiện, đó là nhờ dùng sinh mệnh bản nguyên trực tiếp diễn hóa.
Mục Lương khẽ động ý nghĩ, sinh mệnh bản nguyên lại một lần nữa diễn hóa, tạo ra dược thảo mới.
Đây chỉ là một cách vận dụng sinh mệnh bản nguyên, chỉ cần hắn hiểu rõ hoàn toàn cấu thành nhân tố của một dược thảo nào đó, thì có thể dùng sinh mệnh bản nguyên để tạo ra nó.
Vô tình, khi Mục Lương nghiên cứu Ma dược Trường Sinh, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ các dược thảo, biết rõ cấu trúc nhân tố của phần lớn dược thảo.
Ngoài ra, sinh mệnh bản nguyên còn nhiều công dụng khác, hắn sẽ dành thời gian nghiên cứu và thử nghiệm.
Nguyệt Hi đột nhiên hỏi: "Ngươi mạnh lên, có cần tinh thạch không?"
Mục Lương nghe vậy nhìn về phía nàng, không phủ nhận. Nàng biết đó chỉ là chuyện sớm muộn, bằng không đã không phải đi bảo vệ hắn.
"Xem ra là vậy rồi."
Nguyệt Hi tự gật đầu, kinh ngạc trước năng lực của Mục Lương, chỉ dựa vào tinh thạch mà đã mạnh lên được, thật quá nghịch thiên.
Mục Lương lạnh nhạt nói: “Đôi khi quá thông minh cũng không phải chuyện tốt.”
Nguyệt Hi rùng mình, ngước mắt chân thành nói: “Ta đã ký khế ước với ngươi, không cần lo lắng ta sẽ phản bội ngươi.”
"Chính là vì như vậy, nếu không ngươi đã biến thành chất dinh dưỡng của nó."
Mục Lương bình tĩnh vỗ nhẹ vào cây Thế Giới.
Nguyệt Hi nuốt nước bọt, cười khổ lắc đầu.
Mục Lương không để ý đến những biến đổi trong lòng nàng, ngước mắt nhìn trái cây trên cây Thế Giới. Chờ đến khi cây Thế Giới tiến hóa xong, hắn rất tò mò không biết trái cây mới sẽ có tác dụng gì.
Việc trái cây mới xuất hiện khiến Mục Lương thoải mái hơn, dù sao thì hắn vẫn chưa nghiên cứu ra Trường Sinh Dược. Hiện tại có trái cây của thế giới mới, có thể giúp Nguyệt Thấm Lam và những người khác sống thêm mấy ngàn, thậm chí mấy vạn năm.
...
Điều duy nhất hắn có thể chắc chắn là trái cây mới có thể giúp tăng tuổi thọ, còn có thể tăng thêm bao nhiêu thì phải đợi sau khi ăn thử mới biết được.
Với năng lực của sinh mệnh bản nguyên, Mục Lương tự tin mình có thể nghiên cứu ra Trường Sinh Dược, chỉ là vấn đề thời gian.
“Đi thôi, đi xem nấm kỳ ảo.”
Mục Lương chắc chắn Linh Nhi vẫn ổn liền yên lòng, cất bước đến Dị Không Gian trồng nấm kỳ ảo.
Nguyệt Hi đuổi kịp, hai người nhanh chóng đến chỗ nấm kỳ ảo.
Bản thể cây nấm kỳ ảo khổng lồ lay động nhẹ, tỏ vẻ vui mừng với chủ nhân của mình.
Mục Lương cười giơ tay lên chạm vào tán nấm, khẽ động ý nghĩ nạp vào 50.000 điểm tiến hóa.
Cây nấm kỳ ảo quơ quơ tán, vui vẻ tiêu hóa điểm tiến hóa.
Mục Lương nhìn sang cây nấm kỳ ảo bên cạnh, bên trong đang ấp ủ Huyết Cô sắp sống lại.
Cây nấm kỳ ảo mới mọc cao đến ba mét, đường kính tán cây là bốn mét.
Nguyệt Hi kinh ngạc nhìn vào tán nấm đang run rẩy phập phồng như nhịp tim.
"Ngày mai, nàng có thể sống lại rồi."
Mục Lương nói.
“Tốt.”
Nguyệt Hi biết 'nàng' trong miệng hắn là Huyết Cô. Nàng không khỏi mong chờ, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong không gian sâu thẳm. Ngày mai sẽ biết thôi. Mục Lương tiến lên kiểm tra cây nấm kỳ ảo đang ấp ủ Huyết Cô, cảm nhận được bên trong có sinh mệnh khí tức quen thuộc.
“Đi thôi.”
Hắn xoay người rời đi.
Nguyệt Hi đuổi theo, hai người trở về cung điện. Sảnh chính tĩnh lặng, không có ai.
Mục Lương lấy điện thoại Ma Huyễn ra, nhắn tin cho Nguyệt Thấm Lam và Ly Nguyệt.
Mười phút sau, mười mấy người trước sau vội vã chạy vào sảnh chính của cung điện.
"Mục Lương!"
Nguyệt Thấm Lam thấy bóng hình quen thuộc trên ghế sa lon, đôi mắt xanh biển sáng lên.
"Phụ thân."
Mục Cảnh Lam và Mục Mạn Tiên cùng chạy lên ôm chầm lấy hắn.
Ly Nguyệt mặc chiếc váy dài màu trắng, trong lòng ôm Mục Dĩnh Lưu Ly, đang nhìn hắn với vẻ dịu dàng.
Ps: «1 càng»: Đang đăng phần 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận