Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2785: Chỉ Nói Chuyện Tốt, Không Nói Chuyện Xấu.

Nguyệt Thấm Lan vỗ vai của con gái, tức giận nói:

- Ngươi đó, ổn trọng một chút đi, đừng nên coi thường Hư Quỷ.

- Ta không có coi thường nha!

Nguyệt Phi Nhan đáp với vẻ mặt nghiêm túc.

Cô nhìn mẹ, nói:

- Chúng ta còn chưa sử dụng đạn đạo, hôm nay cũng không làm cho nhóm Tiểu Tử ra tay, cho nên dù Hư Quỷ có tới nhiều hơn thì chúng ta vẫn có thể giải quyết.

Nguyệt Thấm Lan véo má con gái, buồn cười nói:

- Ngươi nói như vậy còn chưa tính là xem nhẹ à? Đừng quên Hư Quỷ có không ít con cấp 11, cấp 12 đấy.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói:

- Nếu vậy thì ta đánh không lại, phải để Mục Lương đi đối phó mới được.

Nguyệt Thấm Lan cười khổ một tiếng, xoa đầu con gái nói:

- Được rồi, một hồi nữa ăn tối xong rồi đi nghỉ ngơi thật tốt, ta thấy vẻ mặt của ngươi có chút mệt mỏi.

- Không nghỉ được đâu, có thể buổi tối sẽ có Hư Quỷ tới tiến công Thiên Cức Quan.

Nguyệt Phi Nhan chu môi lắc đầu.

- Vậy ngươi ăn cơm nhiều một chút.

Ngải Lỵ Na đề nghị.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu thật mạnh, nhận đồng nói:

- Ừ ừ, ta cũng nghĩ như vậy, phải ăn no thì buổi tối mới có sức lực đối phó với Hư Quỷ được.

- Ngốc.

Nguyệt Thấm Lan dở khóc dở cười, càng cảm thấy con gái ngốc nghếch.

- Thấm Lan đại nhân, các tiểu thư, có thể ăn tối rồi.

Tiểu Tử ló đầu ra khỏi nhà ăn.

- Tới ngay đây!

Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng lên, nhanh chóng đứng dậy chạy về phía nhà ăn.

Trong nhà ăn, trên bàn tràn đầy thức ăn nóng hổi, chén đũa được bày biện rất chỉnh tề.

Cô gái tóc đỏ đặt mông ngồi xuống, cầm đũa lên bắt đầu ăn như hùm như sói.

Mục Lương không có ở đây, dùng cơm không cần quá câu nệ, cô có thể ăn ngấu nghiến.

- Ăn từ từ thôi, không có ai giành với ngươi.

Nguyệt Thấm Lan tức giận nói.

Cô kéo ghế ra ngồi xuống, cầm đũa lên bắt đầu ưu nhã ăn cơm.

- Mẹ không hiểu đâu, nếu ta không ăn nhanh thì một chút nữa lại phải đói bụng.

Nguyệt Phi Nhan phồng má, nói mơ hồ không rõ.

- Vì sao?

Ngải Lỵ Na nghi ngờ hỏi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô gái tóc đỏ còn chưa kịp giải thích thì bên ngoài nhà ăn truyền đến tiếng bước chân vội vã.

Tiểu Mật chạy vào nhà ăn, sốt ruột nói:

- Tiểu thư Phi Nhan, tiểu thư Hi Bối Kỳ gọi ngươi mau trở về, lại có Hư Quỷ tấn công rồi!

- Loảng xoảng ~~~

Đôi đũa trong tay Nguyệt Phi Nhan rơi trên mặt đất, ánh mắt trở nên u oán.

Cô nhìn cô gái tóc hồng, nói:

- Đây chính là nguyên nhân.

Cô gái tóc đỏ nói xong thì đứng lên với vẻ mặt khóc không ra nước mắt, cầm lấy mũ giáp Khôi Giáp Chu Tước chạy ra bên ngoài.

- Vất vả lắm.

Ngải Lỵ Na líu lưỡi, lúc này mới hiểu được ý trong lời nói của cô gái tóc đỏ.

Đôi mắt màu tím của Ngôn Băng lóe lên, nhẹ giọng nói:

- Lần này mới ăn được hai đũa đã bị gọi đi rồi.

- Ta đến đó xem một chút, thử có cần hỗ trợ hay không.

Ngải Lỵ Na đặt đũa xuống muốn đứng lên.

- Không cần đâu, để cô ấy tự đi giải quyết đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lên tiếng.

Cô nhìn cô gái tóc hồng, bình thản nói:

- Cô ấy cần rèn luyện, đây là chức trách, hiện tại chịu không được, vậy sau này sẽ càng vất vả.

Ngải Lỵ Na chần chờ một chút, liếc nhìn Ngôn Băng, thấy đối phương vẫn bình tĩnh ngồi ăn, vì vậy cũng ngồi xuống.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh nói:

- Yên tâm đi, nhóm của Tiểu Tử đều ở đó, an toàn không thành vấn đề.

Kỳ Lân và Kim Ô Thánh Quang đều ở phụ cận Thiên Cức Quan, còn có Hoa Vạn Gai, Ong Chúa, Rồng Dung Nham Khổng Lồ, cho dù có Hư Quỷ cấp 11 xuất hiện thì cũng không chiếm được chỗ tốt.

- Vậy là tốt rồi, thế thì ta không quan tâm nữa.

Ngải Lỵ Na thở phào, cầm đũa lên tiếp tục thưởng thức bữa tối.

- Ăn đi.

Nguyệt Thấm Lan cầm đũa lên tiếp tục ăn cơm.

Cô nghĩ tới điều gì đó, nhìn về phía Tiểu Tử rồi phân phó:

- Đi nấu một nồi canh bổ dưỡng, hầm hai quả Tinh Thần, khi nào Phi Nhan và Hi Bối Kỳ trở về thì đưa cho các cô uống.

- Vâng ạ.

Tiểu Tử đáp một tiếng, xoay người đi phòng bếp nấu canh.

Ngôn Băng nhẹ giọng hỏi:

- Tình huống bên Mục Lương thế nào rồi?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Bọn họ đã ghé thăm sáu vương quốc, tất cả đều bằng lòng tăng số người tiếp viện đi trợ giúp đại lục cũ.

- A, nhanh như vậy sao?

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na sáng lên.

Nguyệt Thấm Lan nhấp miếng canh nóng, hời hợt nói:

- Lấy thực lực của Mục Lương, những tên quốc vương kia không thể nào không đồng ý.

- Quả nhiên là thế.

Ngôn Băng lộ ra vẻ mặt ta biết ngay mà.



Trên bầu trời vương quốc Tây Hoa.

Ly Nguyệt quay đầu nhìn về phía Mục Lương, dịu dàng hỏi:

- Mục Lương, ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?

- Các ngươi mệt à?

Mục Lương quay đầu nhìn về phía Hồ Tiên và cô gái tóc trắng.

Hồ Tiên chớp mắt, quyến rũ nói:

- Ta không mệt mỏi, nhưng ngươi đã bay lâu rồi, nên nghỉ ngơi một chút.

- Ta cũng vậy.

Ly Nguyệt lên tiếng.

Toàn bộ hành trình đều là Mục Lương mang theo mọi người bay đi, ngoại trừ hô hấp tương đối không thông thuận như thường ngày thì cô không cảm thấy mệt chút nào.

Diêu Nhi nhỏ giọng nói:

- Ta cũng giống vậy.

- Vậy khi nào đến vương thành Tây Hoa thì chúng ta sẽ nghỉ ngơi.

Mục Lương bình thản nói.

- Được rồi.

Ba người Hồ Tiên đáp một tiếng.

- Vù vù vù ~~~

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mang theo ba người tiếp tục thi triển Nhảy Vọt Ám Ảnh, nhanh chóng đi về phía vương thành Tây Hoa.

Khi bọn họ đến vương thành Tây Hoa đã là hai giờ sau.

Ly Nguyệt nhìn tường thành vương thành Tây Hoa, chậm rãi thở ra một hơi:

- Cuối cùng cũng đến nơi rồi.

- Mọi người nghỉ ngơi một lúc đi.

Hai chân của Hồ Tiên chạm đất, không thèm để ý đến tầm mắt của những người xung quanh, thấy được một quán rượu cách đó không xa.

Cô nhìn Mục Lương, ngón tay chỉ vào quán rượu trước đó, quyến rũ nói:

- Đừng để Diêu Nhi nấu cơm nữa, chúng ta đến đó dùng bữa đi.

Mục Lương nhìn theo hướng tay của cô gái đuôi Hồ Ly, đó là một quán rượu có ba tầng, kết cấu bên ngoài là bằng gỗ, trên cửa lầu một treo bảng hiệu viết ba chữ to "Mỹ Hương Lâu".

Hắn khẽ gật đầu nói:

- Được.

Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt híp lại, nhẹ giọng nói:

- Mỹ Hương Lâu có phải là ăn theo Mỹ Thực Lâu chúng ta không?

Từ "Ăn theo" này là cô học được từ Mục Lương.

- Có lẽ vậy.

Mục Lương đáp không thèm để ý.

- Xem trình độ cũ mới của quán rượu, hẳn là vừa xây sau khi Phố Buôn Bán ngừng kinh doanh.

Hồ Tiên bĩu môi.

Từ khi Vua Hư Quỷ xuất hiện ở đại lục mới thì tất cả Phố Buôn Bán và Tiểu Thành ở bên đây đều đã đóng cửa.

Cô gái đuôi Hồ Ly dự định sau khi giải quyết hoàn toàn Hư Tộc, không còn nỗi lo nào nữa thì mới khai trương Tiểu Thành và Phố Buôn Bán.

- Ừm.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

- Đi thôi.

Mục Lương chắp tay sau lưng đi tới Mỹ Hương Lâu.

Mấy người Hồ Tiên đi theo bên cạnh, khí chất và dáng vẻ của bốn người lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt, mãi đến khi bọn họ tiến vào Mỹ Hương Lâu mới biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận