Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1136: Tên Nổ Tung



Trước một giây khi mũi tên va chạm vào tường lưu ly thì Lĩnh vực Im lặng đã khuếch trương ra ngoài, tránh cho cú nổ gây ra động tĩnh quá lớn quấy nhiễu đến những người khác trong cung điện.

Vô thanh vô tức, mũi tên chạm vào tường lưu ly, vụ nổ xảy ra ngay lập tức, sóng nhiệt trong phòng làm việc cấp tốc khuếch tán.

Mục Lương giơ tay lên, thi triển Vặn Vẹo Trọng Lực, ngọn lửa nổ tung bị xoắn lại thành một đoàn hình cầu.

Cuối cùng sau khi bùng nổ đến cực hạn, vụ nổ bị dập tắt trong im lặng.

Lĩnh vực Im lặng biến mất, phòng làm việc khôi phục sự bình tĩnh, chỉ là nhiệt độ trong phòng vẫn còn ở mức cao.

- Uy lực cũng không tệ lắm.

Khóe miệng của Mục Lương nhếch lên, ánh mắt rơi vào bức tường lưu ly, nơi đó lưu lại một khối ấn ký màu đen lớn.

Anh tính toán sơ bộ, Tên Nổ Tung có thể tạo thành vết thương trí mạng đối với hung thú và Hư Quỷ cấp 5, cấp 6.

Uy lực sinh ra do vụ nổ không thua kém gì linh khí trung cấp, có thể xem như là ngụy linh khí trung cấp dùng một lần.

Cộp cộp cộp…...

Bên ngoài phòng làm việc truyền đến tiếng bước chân vội vã.

Phanh!!

Cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, Ly Nguyệt và Mễ Nặc vội vã chạy vào.

- Mục Lương, ngươi không sao chứ?

Mễ Nặc vừa bước vào phòng làm việc thì lập tức mở miệng truy hỏi.

Mục Lương chớp chớp đôi mắt màu đen, sáu mắt nhìn nhau, trường hợp có chút yên tĩnh.

- Ta có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Anh khẽ cười một tiếng.

Mễ Nặc ngạc nhiên hỏi:

- Vậy chấn động vừa rồi là như thế nào?

- Ta đang thí nghiệm vũ khí mới mà thôi.

Mục Lương bừng tỉnh, thì ra mặc dù âm thanh của vụ nổ đã bị loại bỏ bởi Lĩnh vực Im lặng, nhưng động tĩnh vẫn khiến cho cung điện bị chấn động.

- Ngươi không có việc gì thì tốt rồi.

Ly Nguyệt thở phào nhẹ nhõm một hơi, lúc này sự lo lắng trong đôi mắt màu bạc của cô mới chậm rãi tiêu tan.

- Mục Lương, vũ khí mới trông như thế nào?

Mễ Nặc tò mò hỏi.

- Đó là mũi tên cho nỏ, nhưng cung cũng có thể sử dụng.

Mục Lương nói xong rồi nhìn về phía cô gái tóc bạc, vũ khí mà cô ấy am hiểu chính là trường cung.

Ly Nguyệt lập tức cảm thấy hứng thú hỏi:

- Nó trông như thế nào?

- Vừa vặn ta còn thừa lại hai cái.

Mục Lương xoay người rồi lấy hai mũi tên còn lại đặt ở trên bàn làm việc.

Anh đưa mũi tên cho Ly Nguyệt, dịu dàng nói:

- Nếu như ngươi muốn sử dụng bằng trường cung thì thân mũi tên phải dài hơn mới được.

- Ừ, đúng là cái này hơi ngắn một chút.

Ly Nguyệt vuốt mũi tên mới, có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong có chất lỏng.

Cô nâng mắt lên, nhẹ nhàng nói:

- Chất lỏng bên trong mũi tên sẽ dao động, như vậy việc ngắm bắn sẽ trở nên khó khăn hơn.

- Ừ, đây là một vấn đề bắt buộc phải giải quyết, cho nên nó cần phải được cải tiến thêm.

Mục Lương trầm ngâm gật đầu.

Lực đạo xạ kích của cung tên không bằng nỏ, cách ngắm bắn cũng khác nhau, cho nên cần phải cải tiến lần thứ hai.

Mục Lương có hai ý tưởng, một là làm cho nước dịch của Măng Cụt Bom trong phần thân tập trung ở đầu mũi tên, hai là rót đầy nước dịch Măng Cụt Bom vào phần thân, không chừa lại bất cứ khe hở nào.

Anh xoay người, lấy ra tài liệu hung thú mới và bắt đầu cải tiến các mũi tên.

Mễ Nặc và cô gái tóc bạc tò mò đứng bên cạnh quan sát.

Cả hai nhìn thấy anh lấy ra một cây gai rồi nhanh nhẹn móc sạch phần ruột bên trong, tiếp theo dùng tơ nhện bịt kín một đầu, cuối cùng rót đầy nước dịch chiết xuất từ Măng Cụt Bom vào trong.

Nước dịch của trong thân cây mà Mục Lương sử dụng là đã qua xử lý, nó được bỏ thêm thuốc ổn định để lúc không bị va chạm kịch liệt thì sẽ không nổ tung.

- Mục Lương, loại tên này có tên riêng không?

Mễ Nặc mềm mại hỏi.

- Gọi là Tên Nổ Tung được rồi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

-.... Thật là một cái tên tùy tiện.

Mễ Nặc phồng má nói, có chút cạn lời.

- Ha ha ha, nhưng nó vừa dễ nhớ vừa chuẩn xác, không phải sao?

Mục Lương không khỏi bật cười.

- Ngươi nói như vậy cũng đúng.....

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam.

Chỉ chốc lát sau, Mục Lương đưa mũi tên đã cải tiến cho cô gái tóc bạc.

- Ừ, bây giờ tốt hơn nhiều rồi.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt tỏa sáng, cầm mũi tên yêu thích không muốn buông tay.

- Ngươi thử bắn nó ra xa xem, nếu như không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ sản xuất hàng loạt.

Mục Lương ôn hòa nói.

Được.

Ly Nguyệt gật đầu lia lịa.

- Đi thôi, mọi người cùng đi.

Anh đứng lên rồi đi ra phòng làm việc, hai cô gái đi theo phía sau.

Ba người đi ra cung điện tới quảng trường rộng rãi.

Mục Lương vung tay lên, cách đó một trăm mét có một bức tường đất nhô lên, coi như là bia cho cô gái tóc bạc ngắm bắn.

Ly Nguyệt lấy ra trường cung rồi đặt mũi tên cải tiến lên trên dây cung.

Cót két ~~~

Cô thuần thục kéo trường cung thành hình trăng rằm, cây cung phát ra tiếng vù vù.

Vút!!

Ly Nguyệt thả tay đang nắm dây cung và mũi tên, mũi tên lao như xé gió về phía tường đất.

Phanh!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Tên Nổ Tung bắn chuẩn xác vào tường đất khiến cát bụi văng tứ tung.

- Uy lực thật lớn!!

Đôi mắt màu bạc của Ly Nguyệt sáng lấp lánh.

- Sau khi cải tiến thì uy lực của nó đã lớn hơn trước.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

- Phần thân mũi tên biến lớn đúng là khiến uy lực mạnh hơn, nhưng mà tầm bắn có vẻ sẽ bị thu ngắn lại.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng đưa ra ý kiến của mình.

- Ừ, đây đúng là một khuyết điểm, nhưng nếu cải tiến nỏ quân dụng thì hẳn là có thể bù đắp điểm này.

Mục Lương trầm tư một lúc rồi nói.

Anh dự định thay đổi tài liệu của dây nỏ, có thể sử dụng gân hung thú để chế tác.

Gân hung thú có tính bền dẻo lớn hơn so với tơ nhện, như thế mũi tên khi được bắn ra sẽ có tốc độ nhanh hơn, uy lực mạnh hơn.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Nếu mũi tên có thể được sản xuất hàng loạt, vậy thì sau này khi chúng ta đối phó thủy triều Hư Quỷ cũng sẽ có nắm chắc hơn.

- Sản xuất Tên Nổ Tung không khó, để cho Phường Công nghiệp Quân Sự làm là được.

Mục Lương gật đầu nói.

Phần khó khăn nhất khi chế tác Tên Nổ Tung là bịt kín nước dịch của Măng Cụt Bom, nhưng mà cái này chỉ cần tơ nhện có độ dính mạnh là được.

Anh nhìn về phía Ly Nguyệt, dặn dò:

- Ngươi đi thông báo Phường Công nghiệp Quân Sự sản xuất hai loại Tên Nổ Tung, một loại cho nỏ, một loại dài hơn dùng cho cung.

- Vâng.

Khóe môi của Ly Nguyệt hơi cong lên.

Đã lâu rồi cô không sử dụng trường cung, chủ yếu là nhiệm vụ chém chém giết giết rất ít, cho nên hiện giờ nàng rất ít đeo trường cung ở bên người.

Nhưng thủy triều Hư Quỷ sắp kéo đến, vũ khí cần phải mang theo mọi lúc mọi nơi.

- Mục Lương, chiều nay ngươi có bận gì không?

Mễ Nặc đột nhiên lên tiếng.

Mục Lương nghe vậy nhướng mày, cười hỏi:

- Ngươi nói trước đi, có sắp xếp gì sao?

Gương mặt xinh đẹp của Mễ Nặc ửng đỏ, mười ngón tay nhỏ nhắn đan xen vào nhau, ấp úng nói:

- Ta không có sắp xếp gì cả... Chỉ là ta chỉ muốn xem ngươi định làm gì, sau đó làm theo…..

Đã rất lâu rồi cô không được ở cùng một chỗ với Mục Lương.

- Buổi chiều ta dự định đi săn Hung Thú Biển, ngươi muốn đi cùng với ta không?

Mục Lương khẽ cười một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận