Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2401: Vũ Khí Mới – Đạn Tróc Nã.

Tuyết Diệp mấp máy môi đỏ mọng, đôi mắt màu vàng óng lóe sáng:

- Không biết máu cấp 6 sẽ có mùi vị như thế nào?

- Chắc là rất ngon, nhưng mà cái giá thì… Nếu chúng ta muốn uống thường xuyên thì đó là chuyện không thể nào.

Bố Lập Lang co giật khóe miệng, tiền hắn để trong Ngân Hàng cũng không nhiều lắm.

Hắn nghĩ ngợi một hồi, không khỏi mở miệng:

- Hay… Chúng ta đi tìm việc làm đi?

- Không được!

Tuyết Diệp vội vàng lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Chúng ta là Ma Cà Rồng thuần chủng cao quý, sao có thể làm chuyện mất thân phận như vậy được chứ?

- Ngươi nói đúng.

Bố Lập Lang mím môi nói.

Lan Tây đứng sau quầy nghe vậy lập tức trợn trắng mắt, lẩm bẩm:

- Còn cao quý! Thoạt nhìn bọn hắn còn không tốt bằng tiểu thư Hạ Hạ đâu.

Bố Lập Lang và Tuyết Diệp đồng thời đen mặt, lòng tự trọng bị tổn thương.

………

- Cộp cộp cộp ~~~

Ở tầng bảy khu vực Trung Ương, Già Lạc đi ra phòng làm việc, hai tay ôm một cái rương.

Lê Nhã bước ra phòng làm việc của mình, thấy vậy tò mò hỏi:

- Chị Già Lạc định đi đâu thế?

- Đi tìm bệ hạ.

Già Lạc thuận miệng lên tiếng, uốn éo rời đi Xưởng Chế Tạo Linh Khí.

- Đã lâu không thấy bệ hạ rồi.

Lê Nhã nói thầm một tiếng, vặn eo bẻ cổ chuẩn bị đi nghỉ ngơi.

Mấy ngày nay, cô và Lê Tuyết vẫn ngâm mình ở trong phòng làm việc để nghiên cứu và cải tiến đầu máy xe lửa, muốn cho nó chạy mau hơn một chút.

Số lượng xe lửa cần phải chế tạo rất nhiều, trong khoảng thời gian này các cô rất ít nghỉ ngơi.

- A cáp ~~~

- Ngủ một giấc đã, khi nào dậy lại làm tiếp.

Lê Nhã ngáp một cái rồi xoay người trở về chỗ ở của mình.

Bên kia, Già Lạc ôm cái đi thang cuốn tới tầng tám Trung Ương, nhanh nhẹn bước vào trong cung điện.

- Tiểu thư Già Lạc.

Thanh Vụ và các tiểu hầu gái khác ngọt ngào chào hỏi.

Khóe môi của Già Lạc hơi cong lên, gật đầu hỏi:

- Bệ hạ đang ở thư phòng sao?

- Vâng.

Ba Phù lên tiếng.

- Được, cảm ơn!

Già Lạc nghe vậy đi về phía thư phòng.

- Cộc cộc cộc ~

Cô gõ cửa thư phòng, nói:

- Bệ hạ, thứ mà ngươi muốn ta đã làm được rồi.

- Vào đi.

Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ trong thư phòng.

- Cọt kẹt ~ -

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Già Lạc ôm rương đi vào trong, nhìn thấy anh đang ngồi ở trên long ỷ viết viết vẽ vẽ cái gì đó.

- Bệ hạ đang bận việc à?

Già Lạc thanh thúy hỏi.

- Không tính là quá vội, vật mà ta muốn đâu?

Mục Lương nói rồi ngước mắt lên, nhẹ nhàng đặt bút xuống giá cắm bút trên bàn.

- Ở trong rương đây.

Già Lạc tiến lên trước, đặt cái rương ở trên mặt bàn, kéo ra nút buộc rồi xốc nắp rương lên.

Cô lấy ra hai viên hình tròn từ trong rương, mỗi quả cao bằng nửa trái bưởi, ngoại hình làm bằng lưu ly dát cực mỏng.

- Giới thiệu một chút đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Già Lạc giơ hai khỏa viên cầu trong tay lên, giới thiệu:

- Cái này gọi là đạn tróc nã, cái này là đạn phản trọng lực, cả hai đều được chế tạo từ ma pháp trận mà ngươi cho.

Vào một tháng trước, Mục Lương đưa hai viên tinh thạch ma thú có khắc ma pháp trận cho Già Lạc, muốn cô ấy chế tác thêm vũ khí khác, để ứng đối chiến tranh trong tương lai.

- Ngươi thử qua hiệu quả chưa?

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương sáng lên.

Già Lạc nhún vai một cái, nói:

- Ừm, hiệu quả cũng không tệ lắm, nhưng đạn phản trọng lực chỉ mới thử một lần duy nhất, hiệu quả có chút lớn.

Mục Lương vội hỏi:

- Đạn phản trọng lực này là công kích đơn thể hay công kích quần thể thế?

Già Lạc hồi đáp:

- Nếu là tấn công quần thể thì phỏng chừng có thể bao trùm phạm vi một trăm mét.

- Đi thôi, chúng ta thử nghiệm một chút.

Mục Lương nói xong rồi đứng lên.

- Ừ!

Già Lạc thả hai khỏa đạn vào trong rương gỗ, rời đi cung điện cùng với Mục Lương.

Bọn hắn đi khỏi khu Trung Ương, đến một khu vực trống trải ở bên ngoài Chủ Thành.

Già Lạc khống chế giày trên chân để mình có thể bảo trì cân bằng trên không trung.

- Đây là linh khí mới à?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Già Lạc giải thích:

- Ta lấy linh cảm từ Thang Vận Chuyển, tuy có thể bay lên trời nhưng thời gian kéo dài của đôi Giày Bay này chỉ có vài chục phút thôi.

Cô rút thời gian thiết kế cho bản thân một đôi giày bay, nó có thể bay lên cách mặt đất hơn trăm mét, nhưng thời gian phi hành không được lâu lắm.

Giày Bay và Khôi Giáp Chu Tước đều là linh khí phi hành, nhưng đôi Giày Bay này không thể so bì được với Khôi Giáp Chu Tước, cho dù là về mặt phẩm cấp, tốc độ hay thời gian phi hành đều kém hơn một đoạn.

Mục Lương cảm thấy hứng thú nói:

- Ta cảm thấy nó rất thích hợp cho người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

Bộ Đội Đặc Chủng U Linh cần tính cơ động cao, Giày Bay kết hợp với Khôi Giáp U Linh có thể đạt được hiệu quả một cộng một lớn hơn hai.

- Đây là linh khí do ta thiết kế và chế tạo đấy.

Già Lạc dịu dàng nói.

- Ta có thể mua lại.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Già Lạc thanh thúy nói:

- Ta nói giỡn, chỉ là một đôi giày mà thôi, chờ ta trở về viết phương pháp chế tạo cặn kẽ, sau đó ngươi lại sắp xếp người sản xuất.

Anh bình tĩnh bảo:

- Chuyện sản xuất vẫn là giao cho ngươi đi, ngươi giảng dạy cho nhóm Linh Khí Sư phụ trách chế luyện là được, chú ý vấn đề bảo mật.

-... Được rồi.

Già Lạc không khỏi trợn trắng mắt với Mục Lương.

- Cái này cho ngươi.

Anh lật tay một cái, đưa một chiếc hộp cho Già Lạc.

- Cái gì đấy?

Cô chớp mắt.

- Tặng cho ngươi, xem như bồi thường.

Mục Lương hỏi một đằng, trả lời một nẻo.

Già Lạc tò mò tiếp nhận hộp rồi mở nắp, bên trong là một sợi dây chuyền.

- Dây chuyền?

Cô kinh ngạc hỏi.

Mục Lương giải thích:

- Mặt dây chuyền là tinh thạch ma thú có khắc ma pháp trận không gian truyền tống, khi nào tới khi nguy hiểm thì nó sẽ tự khởi động cứu ngươi một mạng.

Sợi dây chuyền này lấy linh cảm từ vòng cổ của Lưu Tâm, có thể coi là một phiên bản sao chép.

Già Lạc kinh ngạc nói:

- Thứ này còn giá trị hơn Giày Bay của ta nhiều.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Không sao đâu, nhớ kỹ phải luôn mang từ trong người.

- Ta biết rồi.

Khóe môi của Già Lạc cong lên, đeo dây chuyền vào cổ.

Khi cô đeo xong thì cả hai cũng đã tới bên ngoài Chủ Thành, đáp xuống một vùng đất trống trải. Nơi này cách Đồng Ruộng không xa, bên cạnh có một nhánh Sông Huyền Vũ.

- Ngươi muốn thử cái nào trước?

Sau khi hạ cánh, Già Lạc lấy ra rương gỗ và một khẩu pháo đồng.

Mục Lương đáp không chút do dự:

- Đạn tróc nã.

- Tốt, chờ ta tìm một mục tiêu.

Già Lạc nghe vậy liền bỏ đạn tróc nã vào trong ống pháo, sau đó tìm mục tiêu có thể công kích.

Cô nhanh chóng tìm được mục tiêu, một con ma thú có hình dạng giống nai đang ăn cỏ gần đó.

Trong vương quốc Huyền Vũ, ngoại trừ Trại Chăn Nuôi thì còn có rất nhiều ma thú trong tự nhiên, chúng nó là những sinh linh được thả vào Vườn Sinh Thái trước đây.

Từ sau khi Rùa Đen tiến hóa đến cấp 12, hình thể mở rộng gấp mười lần, bức tường lưu ly của Vườn Sinh Thái đã bị dỡ bỏ, chân chính biến thành một bộ phận của tự nhiên trong vương quốc Huyền Vũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận