Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2124: Kiểm Tra Bất Ngờ



Lúc này, Mục Lương mới xoay người rời đi phòng làm việc, muốn đi Xưởng Đường một chuyến, nhìn các loại kẹo mới sản xuất thế nào rồi.

Chủng loại kẹo quá ít, cho nên anh đã phân phó nhà xưởng nghiên cứu các sản phẩm mới như kẹo bọc đường, kẹo dẻo, kẹo gậy, v.v…

Kẹo của vương quốc Huyền Vũ rất được hoan nghênh, chỉ cần bỏ vài đồng là có thể mua được một khối lớn, Mục Lương muốn nhân lúc còn nóng mà đẩy ra các loại bánh kẹo cao cấp, sau đó dùng nó để hấp dẫn quý tộc và thương nhân giàu có.

Các loại kẹo thông thường như là kẹo que, kẹo cứng rất được bình dân yêu thích, dù đám người vương thất quý tộc cũng thích nhưng lại không kiếm lời được bao nhiêu.

Cơ thể của Mục Lương lóe lên rồi biến mất tại chỗ, sau mấy lần sử dụng Nhảy Vọt Ám Ảnh thì anh đã xuất hiện ở bên ngoài Xưởng Đường.

Binh sĩ canh gác thấy Mục Lương đi đến, vội vã giơ tay nghiêm chào:

- Quốc vương bệ hạ.

- Ừm.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu, cất bước đi vào Xưởng Đường.

- Tại sao bệ hạ đột nhiên lại tới đây vậy?

Một tên binh lính nhỏ giọng hỏi.

- Chắc kiểm tra bất ngờ, giống như đột kích kiểm tra ký túc xá của chúng ta vậy.

Một binh sĩ khác suy đoán.

Mấy người vừa nói đến việc kiểm tra ký túc xá thì khuôn mặt đều nhăn nhó không thôi, hiển nhiên là cả bọn từng bị phạt không ít lần.

- Ta cảm thấy chuyện bệ hạ tự mình đến kiểm tra bất ngờ không quá có khả năng, bình thường đều là thư ký đại nhân lo liệu mà.

Một binh sĩ khác lẩm bẩm.

Tên binh sĩ mở miệng đầu tiên lắc đầu, thấp giọng nói:

- Khó mà nói được, bệ hạ là một người rất cầu toàn, những chuyện liên quan đến vương quốc thì ngài ấy đều rất coi trọng.

Nhóm binh lính gật đầu phụ họa.

- Đúng vậy, chúng ta có thể mặc quần áo tốt, ở ngôi nhà lớn, mỗi ngày được ăn rau xanh, đây là chuyện trước đây có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, tất cả đều là nhờ bệ hạ coi trọng con dân cho nên chúng ta mới có được cuộc sống như hiện tại.

- Đúng vậy, hy vọng bệ hạ sống lâu trăm tuổi, an khang khỏe mạnh.



Nhóm binh lính đứng thẳng tắp, trò chuyện không ngừng nghỉ, nhưng vẫn có thể làm được mắt nhìn bốn phương tai nghe sáu hướng.

Bên trong Xưởng Đường, Mục Lương lắng nghe các binh lính trò chuyện, khóe môi không khỏi cong lên, trong lòng có loại cảm giác thành tựu và sảng khoái.

- Xem ra nên gia tăng thêm khẩu phần ăn cho binh lính mới được.

Anh nhẹ giọng lẩm bẩm một câu.

Vài tên binh sĩ còn không biết bởi vì cuộc hội thoại nho nhỏ này mà cuộc sống của bọn họ trong tương lai sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều, nếu như biết được nguyên nhân thì tất cả chỉ biết càng thêm khen ngợi Mục Lương.

…………

Người quản lý Xưởng Đường nhìn thấy Mục Lương nên vội vã chạy tới nghênh đón.

- Bệ hạ, tại sao ngài lại đích thân đến đây vậy?

Người quản lý cung kính hành lễ.

- Thế nào? ta không thể tới đây à?

Mục Lương hơi nhướng mày, liếc nhìn người quản lý mập mạp.

- Không phải, làm sao có chuyện đó được chứ!

Người quản lý vội vàng lắc đầu, cười hì hì mà giải thích.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Ta phân phó ngươi làm những loại kẹo kia thế nào rồi?

Người quản lý cung kính hồi đáp:

- Bẩm bệ hạ, tất cả đều làm được, ta dự định chiều nay sẽ phái người đưa đến khu Trung Ương.

- Dẫn ta đi xem.

Mục Lương hơi giơ cằm lên.

- Vâng, mời bệ hạ đi theo ta.

Người quản lý âm thầm thở phào, giơ tay lên ra hiệu rồi đi trước dẫn đường.

- Ừm.

Mục Lương chắp tay sau lưng đi tới trước, dọc đường đi anh còn lưu ý hoàn cảnh trong nhà xưởng, mặt đất thoạt nhìn không dính một hạt bụi, tường và trần nhà cũng không có vết bẩn rõ ràng.

Anh âm thầm gật đầu, coi như là hài lòng về hoàn cảnh của Xưởng Đường.

Sở dĩ anh đột ngột xuất hiện ở đây vì muốn kiểm tra bất ngờ, xem coi hoàn cảnh và vấn đề an toàn tại nhà xưởng lúc bình thường như thế nào.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người tiến sâu vào trong Xưởng Đường, lúc này vừa đi ngang qua khu gia công nguyên vật liệu.

Từng quả cam giá và củ cải đường được ngâm bên trong một cái ao to rộng, các công nhân cầm bàn chải lớn, rửa sạch đất cát bám bên ngoài vỏ cam giá và củ cải đường.

Sau khi được tẩy rửa qua ba cái ao nước thì củ cải đường và cam giá mới được chất lên xe đẩy và vận chuyển đến gian phòng thứ hai, tiến hành cắt nhỏ và ép nước.

Người quản lý thấy thế dừng chân hỏi:

- Bệ hạ có muốn vào xem một chút không?

- Không cần.

Mục Lương nhìn lướt qua, vừa rồi hắn đã thấy rõ mỗi một góc ở khu gia công nguyên liệu, không phát hiện vấn đề lớn.

- Vâng.

Người quản lý vội vàng gật đầu.

Hắn tiếp tục đi trước dẫn đường, hai người vòng qua bốn gian gia công, đi tới khu gia công thành phẩm ở tận cùng bên trong.

- Bệ hạ, nơi này là khu gia công thành phẩm số một, chủ yếu là sản xuất kẹo cứng nhiều màu.

Người quản lý giới thiệu.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, nhìn về phía các công nhân đang vùi đầu ra sức làm việc.

Các công nhân đều mặc quần áo lao động thống nhất, toàn bộ tóc tai được bao lại trong mũ, tránh việc tóc rơi vào trong nước đường.

Trong khu gia công thành phẩm, các công nhân ngồi thành từng dãy, trước mặt là ấm nước đường, sau khi quấy và nhào nặn thì nước đường mới cứng lại thành kẹo.

Nước đường có rất nhiều màu, đây là do bỏ thêm thuốc nhuộm màu thực phẩm.

Thuốc nhuộm màu thực phẩm là do Vưu Phi Nhi nghiên cứu từ dược thảo và lục thực đặc thù, hoàn toàn từ thiên nhiên, không có nguy hại.

Chỉ cần cho một giọt thuốc nhuộm màu thực phẩm là có thể khiến cả thùng nước đường biến sắc, không hề ảnh hưởng tới hương vị của kẹo.

Các công nhân xoa nắn nước đường đã nhuộm màu thành từng cây kẹo thon dài, sau đó gắn các cây kẹo với màu sắc khác nhau lại thành một cây kẹo to hơn, sau khi làm lạnh thì có thể cắt ra thành từng viên kẹo cứng với màu sắc rực rỡ.

Kẹo cứng nhiều màu thoạt nhìn ăn rất ngon, chỉ cần cho vào bình lưu ly trong suốt thì có thể tăng giá cả lên vài lần, những quý tộc kia không thèm để ý giá tiền, chỉ biết tranh nhau mua mà thôi.

Trên một cái giá ở góc phòng bày đầy hộp kẹo cứng nhiều màu, những thứ này đều là thành phẩm, chúng nó sẽ được vận chuyển đến mỗi tòa Vệ Thành và Phố Buôn Bán để tiêu thụ.

- Lấy một hộp xuống đây.

Mục Lương hơi giơ cằm ra hiệu.

- Vâng.

Người quản lý lên tiếng, đích thân lấy một hộp kẹo cứng từ trên giá rồi mở nắp ra đưa tới trước mặt Mục Lương.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, một viên kẹo cứng bay lên rồi lơ lửng tới trước mặt hắn, Mục Lương nhìn lướt qua rồi mở miệng ngậm lấy.

Kẹo cứng nhiều màu chậm rãi tan ra trong cổ họng, vị ngọt khuếch tán toàn bộ khoang miệng.

- Ừm, mùi vị rất tốt.

Mục Lương hài lòng nói.

- Tất cả loại kẹo ở đây đều đã được ta ăn thử trước.

Người quản lý gật đầu đáp.

Mục Lương bình thản nói:

- Ừm, có thể thử dùng sữa thú để chế thành kẹo sữa, chắc hương vị sẽ không tệ.

- Vâng, ta sẽ thử chế tạo.

Đôi mắt của người quản lý sáng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận