Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1012: Có Người Đầu Cơ Trục Lợi Bí Dược Chữa Thương

Khu vực Trung Ương, trong thư phòng.

Nguyệt Thấm Lan đang thương thảo với Mục Lương về tiết mục biểu diễn mở màn ở hội đấu giá.

- Mục Lương, ta dự định để dàn nhạc hát mở màn cho hội đấu giá, ngươi cảm thấy như thế nào?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

- Ừ, không tệ.

Mục Lương dịu dàng đáp.

- Còn chuyện thứ hai, chúng ta cần chuẩn bị vật phẩm nào cho hội đấu giá lần này đây?

Nguyệt Thấm Lan lật sổ ra, chuẩn bị ghi chép.

- Ba con Thủy Tinh Ngư, hai kiện linh khí cao cấp, mười kiện linh khí trung cấp.

Mục Lương nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:

- Năm giọt Nước Mắt Thiên Sứ.

Tuyên truyền thì tuyên truyền, nhưng đến bây giờ số lượng đấu giá mới được quyết định xong.

Dù sao thì số lượng vật phẩm tuyên truyền nên ít một chút, như vậy mọi người mới có thể mang nhiều tinh thạch hung thú hơn tới tranh đoạt.

- Ta nhớ kỹ rồi.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, viết xong một chữ cuối cùng.

- Còn có chuyện gì nữa không?

Mục Lương quay đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của cô gái ưu nhã, đôi mắt màu đen lóe sáng.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, cô hơi nghiêng người tới trước, ưu nhã hỏi:

- Còn có chuyện thứ ba, ngươi tính toán cử hành yến tiệc ở nơi nào?

Chỉ còn hơn mười ngày nữa thôi là Ốc Đảo sẽ đón người trở về, đến lúc đó thành Huyền Vũ sẽ tổ chức yến tiệc để chiêu đãi các đại thành chủ, thắt chặt tình hữu nghị.

- Ngay Cung điện này đi, chính sảnh cũng đủ lớn.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi nói.

- Chính sảnh cũng được.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu ghi nhớ.

Mục Lương vươn tay vuốt ve eo của cô gái ưu nhã, cánh tay ôm chặt đối phương, mùi hương cơ thể thoang thoảng lượn lờ trước mũi anh.

- Còn một việc nữa.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay chạm nhẹ vào trán của Mục Lương.

Cô lật cuốn sổ đến trang cuối cùng rồi đưa cho hắn xem:

- Đây là món ăn trong yến tiệc, ngươi muốn xem qua không?

- Đợi chút nữa lại nhìn.

Mục Lương nhướng mày, giơ tay ấn cuốn sổ trước mắt xuống.

- Bây giờ ngươi muốn làm gì?

Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển, đáy mắt có chút ngượng ngùng.

- Làm một vài chuyện nên làm.

Mục Lương thì thầm một câu.

- Là cái gì chứ.....?

Trái tim của Nguyệt Thấm Lan đập nhanh hơn, hô hấp cũng tăng lên rất nhiều.

Cộc cộc cộc...

Đúng vào lúc này, cửa thư phòng bị gõ vang, thành công cắt đứt hành động kế tiếp của Mục Lương.

-... Chậc.

Mục Lương tặc lưỡi một cái, tiếc nuối buông tay cô gái ưu nhã.

Một tia mất mát thoáng qua đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan, cô lại tao nhã ngồi xuống một lần nữa.

- Vào đi.

Mục Lương bất đắc dĩ mở miệng.

Cót két……

Cửa phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt bước vào thư phòng.

- Ly Nguyệt, không phải hôm nay là ngày nghỉ của ngươi sao? Không đi ra ngoài chơi à?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

- Ta vốn dĩ đang đi cùng Ngải Lỵ Na đến thành Bắc Hải chơi, nào ngờ lại phát hiện có người đầu cơ trục lợi bí dược chữa thương.

Ly Nguyệt nhỏ giọng nói.

- Đầu cơ trục lợi bí dược chữa thương?

Mục Lương cau mày, thần sắc lập tức trở nên nghiêm túc.

Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan cũng lạnh xuống, hỏi ngay:

- Tình huống cụ thể là như thế nào?

- Là như thế này, chúng ta đang dạo chơi ở thành Bắc Hải thì bị một người áo đen chặn đường....

Ly Nguyệt kể lại cặn kẽ chuyện đã xảy ra.

- Sau đó ta tới Nhà Thuốc và điều tra sổ sách ghi chép hai tháng gần đây, phát hiện có người thường xuyên tới mua thuốc.

- Người Nội Thành thường xuyên mua thuốc, sau đó lại đưa ra thành Huyền Vũ tiến hành đầu cơ trục lợi, lá gan thật sự không nhỏ.

Đáy mắt của Mục Lương thoáng qua một tia lạnh lẽo.

Anh không ngờ nghiêm cấm bằng sắc lệnh lại vẫn còn có người lợi dụng sơ hở.

Ly Nguyệt nghiêm túc nói:

- Ta cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, cho nên chuẩn bị tiếp tục điều tra.

- Trước tiên hãy kiểm tra người tên A Thái này, có lẽ hắn còn có những đồng bọn khác.

Mục Lương dặn dò.

- Ta cũng dự định làm như vậy.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ly Nguyệt, ngươi tiếp tục điều tra sổ ghi chép mua thuốc hai tháng trước nữa, có thể sẽ có phát hiện mới.

- Còn nữa, ngươi bớt thời giờ kiểm tra sổ ghi chép của các cửa hàng khác.

Mục Lương hoài nghi loại tình huống này đã tồn tại từ lâu, thậm chí không chỉ Nhà Thuốc mới xảy ra tình trạng này, các cửa hàng khác trong Nội Thành cũng có thể phát sinh vấn đề tương tự.

Anh lại nghĩ tới ba căn cứ trung chuyển, tình huống như vậy chắc cũng sẽ xảy ra, phải nghĩ biện pháp giải quyết.

- Nếu làm như vậy thì Siêu Thị Huyền Vũ sẽ rất hỗn loạn, gây khó khăn cho việc điều tra, phải tốn rất nhiều thời gian và sức lực.

Nguyệt Thấm Lan ngồi bắt chéo hai chân, đưa ra ý kiến của mình.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Vậy để Ny Cát Sa và Tuyết Cơ hỗ trợ, năng lực thức tỉnh của các cô rất thích hợp cho loại chuyện này.

- Được.

Ly Nguyệt đáp ứng.

Cô nhớ tới cái gì, có chút ngượng ngùng hỏi:

- Mục Lương, ngươi còn có Long Quả Vô Hạn không?

- Còn thừa lại năm trái, ta đã đồng ý cho ngươi một trái rồi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt đỏ ửng, trong lòng ấm áp.

Cô khẽ gật đầu, giải thích:

- Đó là cho Ngải Lỵ Na, cô ấy muốn trở thành Giác Tỉnh Giả.

- Ta đã để dành một trái cho cô ấy rồi.

Mục Lương bật cười.

Anh đại khái có thể đoán ra tại sao cô gái tóc hồng lại muốn Long Quả Vô Hạn, trong đó công lao của Ny Cát Sa chắc không nhỏ.

- Nếu cô ấy biết thì nhất định sẽ rất vui vẻ.

Khóe môi của Ly Nguyệt hơi cong lên.

- Bảo cô ấy hoàn thành công tác điều tra lần này, sau đó đến gặp ta lấy Long Quả Vô Hạn.

Mục Lương nói.

- Được rồi.

Ly Nguyệt gật đầu.

Cô dịu dàng nói:

- Ta đi điều tra đây.

- Đi đi, chú ý an toàn.

Mục Lương phất tay.

- Vâng, đã biết.

Ly Nguyệt cười một tiếng, xoay người rời khỏi thư phòng.

- Ta cũng phải đến Cục Quản Lý một chuyến, có lẽ vấn đề nằm trong nội bộ, phải tiến hành điều tra kỹ càng.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt đứng lên.

- Bảo A Đát Trúc giúp ngươi, năng lực của cô ấy thích hợp phát hiện kẻ nội ứng.

Mục Lương nhắc nhở một câu.

- Ngươi và ta có suy nghĩ giống nhau rồi, ta vừa tính toán mời cô ấy đến giúp đỡ.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa.

- Đây là tâm hữu linh tê.

Mục Lương ôn hòa nở nụ cười.

- Tâm hữu linh tê!

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, trong mắt lóe lên một tia tình ý.

Cô gái ưu nhã xoay người rời đi, rốt cuộc chuyện như vậy là phải lập tức giải quyết.

Mục Lương cũng đứng lên, rời khỏi thư phòng rồi đi ra hậu hoa viên.

Bên kia hồ lớn, Long Thụ Vô Hạn được trồng ở nơi đây.

Cộp cộp cộp...

Mục Lương đi đến phía dưới Long Thụ Vô Hạn, giơ tay vuốt ve thân cây, trong lòng thì thầm một câu:

- Hệ thống, tiến hóa Long Thụ Vô Hạn đến cấp 9.

- Keng! Long Thụ Vô Hạn cấp 8 tiến hóa đến cấp 9, tốn một trăm điểm tiến hóa.

- Keng! Tiến hóa Long Thụ Vô Hạn cấp 9 thành công.

- Keng! Tiến Hóa Vô Hạn đang được cải tiến..... Đang điều chỉnh..... Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Long Thụ Vô Hạn trước mặt Mục Lương bắt đầu chậm rãi sinh trưởng.

Một dòng nước ấm đồng thời xuất hiện trong cơ thể anh, cường hóa toàn thân.

Sau mấy hơi thở, dòng nước ấm biến mất trong cơ thể, thực lực của anh lại gia tăng một lần nữa.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía Long Thụ Vô Hạn, yên tĩnh chờ đợi nó kết thúc tiến hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận