Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 800: Xuất Phát, Đấu Địa Chủ



Anh bay lên không trung, đứng trên lưng Ưng Lửa, vận dụng năng lực bắt đầu kiến tạo khoang thuyền lưu ly mới.

Lưu ly phủ trên lưng Ưng Lửa, lần này áp dụng phương thức phân đoạn hợp lại, bốn cái khoang thuyền bằng lưu ly nhanh chóng được kiến tạo trên lưng Ưng Lửa.

Mỗi khoang thuyền lưu ly đều có lối đi nối với nhau, hơn nữa những lối đi này có thể di chuyển được, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến việc vỗ cánh của Ưng Lửa.

Khoang thuyền lưu ly rất lớn, chia làm hai tầng, có thể chứa hàng nghìn người mà không có vấn đề gì.

Cuối cùng, Mục Lương dùng lưu ly để chế tạo bậc thang, nối mặt đất và khoang thuyền lưu ly.

- Mang đồ vật lên đây đi.

Anh ra lệnh.

- Mọi người mau hành động.

Cầm Vũ quay đầu hô một tiếng.

Nhóm Thành Phòng Quân bắt đầu di chuyển, hai người một tổ, xách theo hòm gỗ đi lên khoang thuyền lưu ly.

- Các ngươi ở đây chờ ta.

Mục Lương nói với Ly Nguyệt và các cô gái khác.

- Được.

Nguyệt Phi Nhan ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương lại bay lên không trung lần nữa, hướng về phía Vườn Sinh Thái.

Anh nhìn xuống Ngoại thành từ trên cao, có thể thấy mọi người đang gieo hạt trên mảnh đất hoang.

Những người này là cư dân của trấn Vũ Thái, bọn họ đang trồng trọt, vì cuộc sống mà làm việc.

Bây giờ, Lĩnh Vực Tinh Thần đã có thể bao trùm đến nơi đây, như vậy việc trồng trọt của bọn họ sẽ trở nên đơn giản rất nhiều, chỉ cần gieo hạt rồi tưới nước là được.

Công việc còn lại là thường xuyên làm cỏ và bón phân, những thứ khác chỉ cần giao cho Lĩnh Vực Tinh Thần.

Mục Lương chỉ nhìn thoáng qua, sau đó bay về phía Vườn Sinh Thái.

Không bao lâu thì Mục Lương đã tới Vườn Sinh Thái, anh vận dụng năng lực nhổ Trà Thụ Tinh Thần trên đỉnh núi rồi mang nó theo bên mình.

Lĩnh Vực Tinh Thần đã bao trùm toàn bộ mai rùa, Vườn Sinh Thái không cần Trà Thụ Tinh Thần con chăm sóc, đưa đến căn cứ trung chuyển sẽ thích hợp hơn.

Mục Lương nhìn thảm thực vật tươi tốt của Vườn Sinh Thái, anh chậm rãi rơi xuống, chạm tay vào bức tường lưu ly, ý niệm khẽ động, chớp mắt lá chắn đã bị phân giải hết.

Như vậy theo thời gian trôi qua, cây xanh sẽ tiếp tục sinh trưởng và hạt giống của bọn chúng sẽ được gió mang ra khỏi Vườn Sinh Thái, rơi xuống những địa phương khác ở Ngoại thành.

Dưới tác dụng thúc đẩy sinh trưởng của Lĩnh Vực Tinh Thần, hạt giống sẽ nảy mầm và lớn lên, dần dần xanh hóa Ngoại thành.

Cứ tiếp tục lặp đi lặp lại như vậy thì việc Ngoại thành Huyền Vũ tràn ngập thực vật xanh chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mục Lương mang theo Trà Thụ Tinh Thần con về tới Quân Doanh.

Nhóm Thành Phòng Quân còn đang vận chuyển vật tư, hộ vệ Trung Ương đều tiến tới hỗ trợ.

- Cẩn thận một chút, đừng làm đổ Thủy Tinh Ngư.

Cầm Vũ nghiêm túc chỉ huy mọi người.

Ở trước mặt cô đặt bốn bình nước lưu ly, bên trong mỗi bình là một con Thủy Tinh Ngư con.

Bọn chúng sẽ được đưa đến bốn căn cứ trung chuyển để giải quyết vấn đề nguồn nước ở đó.

- Vâng!

Các binh sĩ đồng thanh đáp lại, thận trọng nâng bình lưu ly, bước lên cầu thang vào khoang thuyền lưu ly.

Mục Lương nhìn một hồi, sau đó vung tay lên, các hòm gỗ còn lại nhanh chóng bay thẳng vào khoang thuyền.

Nhóm Thành Phòng Quân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không biết làm cái gì.

- Thất thần làm gì nữa, chuẩn bị xuất phát!

Mục Lương lạnh lùng nói.

- Vâng!

Lúc này, nhóm Thành Phòng Quân mới lấy lại tinh thần, vội vã xếp hàng leo lên khoang thuyền lưu ly.

- Đi thôi, sắp xuất phát rồi.

Hi Bối Kỳ tràn đầy phấn khởi leo lên khoang thuyền lưu ly.

Trước khi cất cánh, Mục Lương nhìn về phía Cầm Vũ, nhàn nhạt nói:

- Ta giao vấn đề an toàn của thành Huyền Vũ cho ngươi.

Cầm Vũ giơ tay chào theo kiểu nhà binh, ánh mắt kiên định nói:

- Vâng, xin thành chủ đại nhân hãy yên tâm.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Anh bay vào khoang thuyền lưu ly, ra lệnh:

- Xuất phát.

Du du….

Trong ánh mắt chăm chú của Cầm Vũ và các tân binh, Ưng Lửa tung cánh bay lên không trung rồi biến mất trong tầng mây xám.

………….

Trên tầng mây, Ưng Lửa vỗ cánh bay lượn.

Móng của nó nắm lấy Trà Thụ Tinh Thần cấp tám, vẫn bay vững vàng như cũ, không phí chút sức lực nào. Phía sau Ưng Lửa, Thành Phòng Quân và nhân viên công tác chiếm giữa hai khoang thuyền lưu ly. Vật tư cuộc sống đều chất chồng ở khoang thuyền lưu ly thứ ba, được hộ vệ Trung Ương trông coi.

Mà Mục Lương và nhóm Ly Nguyệt, thì hoạt động ở khoang thuyền lưu ly thứ tư.

Tầng một khoang thuyền là nơi cho mọi người hoạt động, tầng hai là chỗ ngủ nghỉ ngơi. Hổ Tây tựa vào mép khoang thuyền lưu ly, con ngươi màu cam của cô lấp lánh tỏa sáng nhanh chóng nhìn lướt qua đám mây.

- Đẹp quá.

Cô kinh ngạc cảm thán một tiếng.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hình dáng trên tầng mây, tầng mây mênh mông vô bờ thật giống như chia thế giới làm hai tầng.

- Hoá ra là lần đầu tiên bay lên trời.

Khóe miệng của Hi Bối Kỳ hơi cong lên. Cô không còn nhớ đã bay lên trời bao nhiêu lần, đã rất quen thuộc với hình dáng bầu trời.

- Bây giờ, chúng ta phải làm gì?

Nguyệt Phi Nhan nhìn về phía Mục Lương, anh đang nằm trên ghế sa lon chế tác bằng lưu ly.

- Tới chơi đấu địa chủ không?

Mục Lương ngồi dậy.

Anh vung tay lên một cái, ngưng tụ ra năm mươi bốn lá bài bằng pha lê, mỗi một lá bài đều mỏng như sợi tóc, nhưng lá bài cực kì cứng rắn một mặt là mặt mây, Mục Lương sắp xếp lộn xộn. Còn mặt còn lại là mặt hoa, bao gồm các con số như bài poker.

- Đấu địa chủ là gì?

Các cô gái hiếu kì hỏi.

- Một loại trò chơi, ba người thì có thể chơi.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

- Ta cũng chơi.

Hi Bối Kỳ là người giơ tay đầu tiên, cực kì hứng thú ngồi bên cạnh anh.

- Ta cũng muốn chơi.

Nguyệt Phi Nhan mở miệng tranh ngồi xuống trước Ly Nguyệt.

Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na, bất đắc dĩ nhún vai, chỉ có thể ở một bên nhìn.

...

- Ta dạy cho các ngươi quy tắc, học xong thì chính thức bắt đầu.

Mục Lương giọng nói ôn hòa.

- Được.

Các cô gái tràn đầy hứng thú gật đầu.

Anh lật mặt bài ra, bắt đầu giới thiệu từ màu sắc.

- Đây là hình vuông, đây là hoa mai, đây là đào đỏ, đây là át bích......

Nhóm cô gái nghiêm túc nghe, dáng vẻ kia so với học chữ còn nghiêm túc hơn.

Mười phút sau, Mục Lương giới thiệu xong toàn bộ quy tắc.

- Có hiểu không?

Anh giơ lên hỏi.

- Ừm, đã hiểu.

Hi Bối Kỳ vội vàng gật đầu, dáng vẻ cô như không thể chờ đợi được. Ngải Lỵ Na trừng con mắt nhìn, nói khẽ:

- Trông giống như chơi rất vui.

Hổ Tây cũng tiến lên phía trước, tò mò nhìn.

- Mục Lương, nhanh bắt đầu đi.

Nguyệt Phi Nhan vội vã nói.

- Được.

Mục Lương cười một tiếng, thật lâu rồi không có chơi đấu địa chủ, hi vọng trình độ vẫn còn. Năm ngón tay anh khẽ đảo, năm mươi bốn lá bài đều được đảo bài, hoàn toàn làm rối loạn trật tự.

Đã chia bài xong.

Hi Bối Kỳ cầm lá bài trước mặt, mắt cảnh giác nhìn Mục Lương và Nguyệt Phi Nhan, dáng vẻ như lâm đại địch. Nguyệt Phi Nhan cũng giống như thế, xiết chặt quân bài trong tay, bảo vệ ở trong ngực không cho người khác nhìn.

- Không cần căng thẳng như vậy, chỉ là trò chơi thôi mà.

Mục Lương dở khóc dở cười.

Anh cười nói:

- Hơn nữa các ngươi là một nhóm, ta mới là địa chủ.

Ván này, anh rút được địa chủ, được thêm vào ba lá bài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận