Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 627: Đạt Thành Quan Hệ Hợp Tác Lâu Dài Với Thành Dạ Nguyệt

Hi Bối Kỳ gật đầu một cái, sau đó trở về chủ đề chính, dịu dàng nói:

- Chúng ta mang hàng thành từ Huyền Vũ đến, các ngươi có hứng thú không?

- ….

Áo Lợi Ba im lặng.

- Thành chủ đại nhân chúng ta, muốn thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với thành Dạ Nguyệt, không biết các ngươi có phải có hứng thú nghe một chút hay không?

Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.

Dạ Nguyệt Cát Tư nhíu mày, thấp giọng hỏi lại:

- Quan hệ hợp tác lâu dài là cái gì?

Nguyệt Phi Nhan giải thích:

- Là sau này, cứ bảy ngày, máy bay Huyền Vũ sẽ bay tới thành Dạ Nguyệt một lần, mang hàng đến tiến hành giao dịch.

- Thì ra là như vậy

Dạ Nguyệt Cát Tư nghe xong, gật đầu suy nghĩ, trong đầu cân nhắc điểm lợi và hại sau khi hợp tác.

- Chúng ta sẽ mang đến hoa quả và các loại thức ăn, còn có quần áo vải vóc, rau xanh…

Nguyệt Phi Nhan nói chỗ tốt của giao dịch.

Hi Bối Kỳ chân thành nói:

- Những hàng hóa này, so với các ngươi đi mua lại từ thương nhân hành hoang, đều sẽ rẻ hơn rất nhiều.

- Hợp tác cũng không phải không thể.

Đôi mắt của Dạ Nguyệt Cát Tư lóe lên ánh sáng.

- Đại ca!

Áo Lợi Ba trừng lớn con mắt màu đỏ ngòm.

Sắc mặt của Dạ Nguyệt Cát Tư lạnh xuống, nghiêng đầu thấp giọng nói:

- Lão tam, ngươi câm miệng.

- Hừ!

Khuôn mặt của Áo Lợi Ba đen lại, hừ một tiếng, im lặng không nói.

- Hì hì quả nhiên, Đại Trưởng Lão vẫn là tốt nhất.

Trong lòng Hi Bối Kỳ thở phào, ngoài miệng nịnh Trưởng Lão Dạ Nguyệt Cát Tư Đại.

- Quan hệ hợp tác mà thôi.

Biểu cảm trên mặt Dạ Nguyệt Cát Tư không thay đổi đáp.

- Vậy chúng ta cho máy bay Huyền Vũ đáp xuống.

Nguyệt Phi Nhan lấy ra chuông lắc, nhẹ nhàng lay động.

- Keng keng keng ~~

- Du du du ~~

Ưng Lửa phát ra một tiếng đáp lại, đập cánh hạ xuống cao độ, rơi xuống bên ngoài thành Dạ Nguyệt.

Trong thành Dạ Nguyệt không có quảng trường, máy bay Huyền Vũ chỉ có thể đứng ở ngoài thành.

- Hung thú xuống, chạy mau.

Dân cứ trong thành kinh hoảng chạy trốn, rất nhiều người đều lảo đảo ngã nhào trên đất.

Thân thể của bọn họ quá suy nhược, trong đó phần lớn đều là Huyết Nô

Bọn họ mất quá nhiều máu, đã kinh sợ không vùng dậy chạy nổi, tình nguyện chờ chết tại chỗ.

- Không đúng, hung thú kia dừng ở bên ngoài, không có công thành.

Dân cư đang chạy thục mạng đều dừng bước lại, ánh mắt lướt qua trên không tường thành, tận mắt nhìn thấy Ưng Lửa khổng lồ đang đáp xuống ngoài thành.

- Hả, đây là máy bay Huyền Vũ thành Huyền Vũ sao?

Có người nhận ra máy bay vì lúc ở thành Phi Điểu đã cưỡi qua nó.

- Máy bay Huyền Vũ?

- Đi, ra khỏi thành nhìn xem thử.

Sau khi máy bay dừng lại sẽ không có động tĩnh, dân cư lớn gan bắt đầu đi trở về.

- Đại Trưởng Lão, hàng trên máy bay còn lại không nhiều lắm, nếu như gia tộc cảm thấy hứng thú, tốt nhất bây giờ nên đi giao dịch ngay.

Hi Bối Kỳ nhắc nhở một câu, sau đó đập cánh bay trở về máy bay Huyền Vũ bên ngoài thành.

Thiếu nữ Ma Cà Rồng cùng cô gái tóc đỏ rời khỏi, về tới trên máy bay, ra lệnh cho hộ vệ và tiếp viên hàng không dời hàng xuống.

Trên không trung, mắt của Áo Lợi Ba đen lại, không hiểu nhìn về phía Đại Trưởng Lão, hỏi:

- Đại ca, vì sao lại muốn giao dịch với thành Huyền Vũ?

Dạ Nguyệt Cát Tư nhìn về phía Tam Trưởng Lão, trầm mặc một hồi lâu.

Lão lập tức thở dài, tức giận nói:

- Ngươi thật là ngu.

- ….

Áo Lợi Ba suýt nữa muốn chửi ầm lên.

Dạ Nguyệt Cát Tư khàn khàn giải thích rõ nói:

- Tiếp tục hợp tác với thành Huyền Vũ, ở trong thành, địa vị gia tộc Dạ Nguyệt chúng ta mới có thể càng vững chắc, hiểu chưa?

- Đây là muốn mượn việc hợp tác với thành Huyền Vũ tạo thanh thế?

Áo Lợi Ba không xác định hỏi.

- Cũng không phải rất ngốc.

Dạ Nguyệt Cát Tư bĩu môi, đập cánh bay ra ngoài thành.

- Ta kém thông minh à?

Áo Lợi Ba uy hiếp nghiêng đầu nhìn phía Áo Ân Cáp Đặc cùng Lan Na

- Không phải.

Lan Na không chút do dự lắc đầu.

- Không phải Tam Trưởng Lão không có đầu óc, chỉ là thật sự không có nghĩ đến.

Áo Ân Cáp Đặc vội vàng gật đầu phụ họa một tiếng.

Áo Lợi Ba thoả mãn gật đầu, lần nữa nhặt lòng tin.

Lão nhớ lại, hạ lệnh:

- Như vậy, các ngươi truyền tin tức ra ngoài, nói gia tộc Dạ Nguyệt và thành Huyền Vũ sau khi thương lương, bắt đầu mối quan hệ hợp tác lâu dài.

Chỉ cần tin tức này truyền ra, ba gia tộc Ma Cà Rồng lớn thuần huyết khác sẽ sinh ra lòng kiêng kỵ nhất định đối với gia tộc Dạ Nguyệt.

- Vâng.

Lan Na cúi đầu, đáy mắt hiện lên vẻ khinh bỉ

Gia tộc Dạ Nguyệt thực sự đã lụi tàn.

Bên kia, trên máy bay Huyền Vũ.

Vũ Mộng, Vũ Điền một lần nữa che mặt, bước về phía mặt đất bằng cầu thang Lưu Ly, cúi đầu đi nhanh về hướng thành Dạ Nguyệt.

- Anh, lần này chỉ cần thuyết phục Cam Na, kế hoạch đã thành công một nửa.

Vũ Mộng thấp giọng nói.

Cam Na là đạo tặc nổi danh, thực lực cao tới cấp 7, trong tay có 60 tên thuộc hạ đạo tặc.

Cô ta đang ở thành Dạ Nguyệt, chuyện này rất ít người biết, là Hoa La nói cho hai người họ biết.

Hai người đã thuyết phục đạo tặc thành Thánh Dương, lần này tới thành Dạ Nguyệt cũng vì muốn thuyết phục Cam Na.

- Tìm được Cam Na trước đã.

Vũ Điền nhếch lên khóe môi.

Hắn giơ tay nắm lấy tay em gái, hai người tìm nơi hẻo lánh ẩn thân, vô thanh vô tức bước vào thành Dạ Nguyệt.

.........

Thành Huyền Vũ, Khu Vực Trung Ương, hậu hoa viên.

Dưới tảng đá lớn, Vệ Ấu Lan khom lưng nhặt Đá Hút Âm, cẩn thận bỏ vào túi da thú đeo trên vai.

- Lại nhặt được ba cái.

Gương mặt xinh đẹp của cô bé ửng đỏ, khom lưng nhặt hai khối Đá Hút Âm khác.

Mỗi ngày, tiểu hầu gái sẽ đến hậu hoa viên để tìm kiếm Đá Hút Âm, tiếp đó đưa đến Khu vực Làm việc.

Cô ngẩng đầu nhìn tảng đá lớn trước mắt, biết đây là thú nuôi của Mục Lương đại nhân.

Tiểu hầu gái cột túi da thú, cất bước đi ra hậu hoa viên.

Buổi sáng, cô còn có rất nhiều việc phải làm, sau khi tìm Đá Hút Âm thì phải đi hái rau và bẻ bắp, dùng để chuẩn bị bữa sáng.

Cô băng qua con đường sỏi đá, đi tới khu trồng trọt rau quả, ngồi xổm thuần thục hái củ cải trắng.

- Bắp... Hai mươi quả chắc đủ rồi......

Vệ Ấu Lan nhỏ giọng thầm thì.

Cô bé đứng lên, đi vào ruộng bắp bẻ từng trái bắp.

Bang ~~

Tiểu hầu gái hơi khựng lại, cách đó không xa truyền đến từng tiếng động lạ, giống như tiếng bọt nước vỡ ra.

Vệ Ấu Lan nghi ngờ đứng lên, tiếng động lạ vẫn còn truyền đến.

Cô vội vàng tới gần Trà Thụ Tinh Thần, nơi đó là vườn thuốc, cũng chính là vị trí của Đôi Cánh Thiên Sứ.

Tiểu hầu gái tiến vào vườn thuốc, cẩn thận tránh các cây thảo dược, đi tới trước mặt Đôi Cánh Thiên Sứ.

Bởi vì chiều cao cho nên cô bé chỉ có thể nhìn thấy phần dưới của Đôi Cánh Thiên Sứ.

- Tiếng động truyền tới từ Đôi Cánh Thiên Sứ.

Vệ Ấu Lan ngẩng đầu, nhón chân muốn nhìn đến đóa hoa trung tâm.

Ba ~~

Lại thêm một tiếng động lạ, hương hoa nhàn nhạt bay xuống.

Hầu gái hít một hơi, cảm giác tinh thần sảng khoái.

Bá ~~

Mục Lương đột ngột xuất hiện sau lưng tiểu hầu gái.

- Thành chủ đại nhân.

Vệ Ấu Lan cảm thấy có bóng đen che phía trên, cô chớp mắt ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Mục Lương.

- Ừ, ngươi lùi lại một chút.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn lùi lại vài mét.

Bạn cần đăng nhập để bình luận