Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 965: Một Tỷ Điểm Tiến Hóa

- ~~~

Hung thú biển gầm rú lên, dễ dàng phá vỡ hàn băng, tiếp tục tấn công về phía Mục Lương. Thực lực của nó rất mạnh, mạnh hơn vài lần so với Rắn Biến Dị gặp được trước đó.

Rầm rầm!!a

Nước biển dao động, tốc độ của hung thú biển cực nhanh, giống như bắn ra binh khí nhằm về phía Mục Lương.

Anh tránh về phía sau, lòng bàn tay hướng về phía trước nâng lên, nước biển xung quanh cuồn cuộn, làm cho hành động của con hung thú biển cấp 9 trở nên chậm chạp.

Grừ~~~

Hung thú biển rống giận, nước biển quanh thân nó bắt đầu cuồn cuộn, rồi nước biển khôi phục trạng thái bình thường, không cách nào nữa ràng buộc nó. Chân mày Mục Lương hơi nhăn:

- Hung thú biển biến dị?

Nó có thể khống chế nước, đây là chuyện anh không nghĩ tới. Nước biển xung quanh lại quay chiều đè ép về hướng Mục Lương, đây là nó đang phản kích. Mục Lương đứng yên tại chỗ, nước biển như trước không cách nào tiếp cận gần người anh.

Bàn về năng lực điều khiển nước, con hung thú biển cấp 9 này không phải là đối thủ của anh.

Mục Lương thi triển năng lực Tơ Nhện Thiên Ảnh

- Nơi nào có ánh sáng thì có cái bóng, có thể khiến hung thú biển không cách nào tránh né.

Dưới thân hung thú biển, cái bóng hóa thành tơ nhện, ràng buộc cố định nó tại chỗ, nó há ra cái miệng khổng lồ cách Mục Lương chưa đến nửa mét.

- Hú~~~

Hung thú biển phẫn nộ gầm to, lại không cách nào tránh thoát sự ràng buộc của Tơ Nhện Thiên Ảnh.

- Yên tĩnh một chút.

Mục Lương giơ tay lên nắm lại, Lưu Ly hóa thành gông xiềng, khóa lại cái miệng của nó. Anh không nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tức giận của hung thú biển, đưa tay đặt trên đầu nó.

- Hệ thống, thuần dưỡng.

Trong lòng Mục Lương mặc niệm một tiếng.

- Ting, thuần dưỡng thất bại.

Âm vang gợi ý của hệ thống lên.

- Quả nhiên không được.

Mục Lương rút lui bĩu môi.

Con hung thú biển cấp 9 trước mắt có tám phần mười chính là Rồng Biển mà anh đã từng thuần dưỡng qua, cho nên mới không cách nào thuần dưỡng được. Còn có khác một loại khả năng, chính là hung thú biển trước mắt cừu hận anh, cho nên mới không cách nào thuần hóa.

- Nếu không cách nào thuần hóa, vậy ngươi chỉ có thể chết rồi.

Con ngươi màu đen của Mục Lương trở nên thâm thúy.

Anh giơ nắm tay lên, mảnh vảy chín màu bao trùm toàn bộ cánh tay, đồng thời sử dụng thêm năng lực Cự Lực của Kiến Gọng Kiềm.

- A!!

Mục Lương quát lạnh một tiếng, huy quyền đánh xuống.

Trong mắt nó lóe lên sợ hãi, nhưng thân thể nó không cách nào nhúc nhích, mắt mở trừng trừng nhìn nắm đấm Mục Lương đập tới đầu nó.

Phốc phốc!!

Nắm đấm chín màu xuyên thấu đầu hung thú biển, sau một khắc cái đầu nó nổ bể ra tung tóe. Hung thú biển cấp 9, cứ như vậy bị đập chết trong tay Mục Lương.

Anh giơ tay lên, lòng bàn tay cầm lấy một viên tinh thạch to cỡ quả táo. Dòng nước vọt tới, rửa sạch sẽ máu thịt còn sót lại bên ngoài viên tinh thạch.

Trong lòng anh thì thầm một câu:

- Hệ thống, chuyển hóa tinh thạch thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Mục Lương ý niệm chớp động, mở ra bảng thuộc tính bốn chiều của mình, nhìn về phía mức điểm tiến hóa. Tiến hóa điểm: 2.500.009.763

Anh theo thói quen đếm mức con số điểm tiến hóa, chỉ là đếm phân nửa, nhìn thấy con số hai vị trí đầu thì ngừng lại.

- 2.5 tỷ điểm tiến hóa!!

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên.

Tinh thạch hung thú biển cấp 9, thấp nhất có thể chuyển hóa một tỷ tiến hóa điểm. Khóe miệng Mục Lương chậm rãi giơ lên, đã xác định được mục tiêu.

Chỉ cần lại giết thêm tám con hung thú biển cấp 9, hoặc giết 75 con hung thú biển cấp 8, là có thể tích đủ 10 tỷ điểm tiến hóa.

Nghĩ vậy, Mục Lương lại cảm thấy đau đầu, vùng biển rộng lớn như vậy, tìm được tám con hung thú biển cấp 9 cũng không dễ dàng.

Anh chỉ hy vọng lúc Hội nghị Thánh Địa được tổ chức, các thành chủ thành lớn có thể mang đủ tinh thạch.

Mục Lương không nghĩ nhiều nữa, cúi đầu nhìn về phía thi thể hung thú biển chìm đến phần đáy, thịt của nó có thể ăn không? Anh hơi do dự một chút, vẫn đóng băng lại thi thể hung thú biển, thu vào trong không gian chứa đựng.

Mục Lương không có lựa chọn rời đi, mà tiếp tục đi sâu vào trong rãnh biển, muốn nhìn một chút có thứ tốt khác hay không. Bên kia, trên vịnh của đảo Người Cá, nhóm Ly Nguyệt nhìn ra xa, tập trung vào vòng xoáy đang sáng lên.

- Một giờ, đại nhân Mục Lương còn chưa lên.

Ny Cát Sa hai tay ôm để ở trước người, đôi mắt của cô đảo liên tục, nói.

- Xem tình huống, phía dưới tranh đấu rất kịch liệt.

Bố Vi Nhân cau mày nhìn, phát hiện cơn xoáy đang cuồn cuộn từng bước ngừng chuyển động.

Nơi phát ra ánh sáng trong vòng xoáy, là năng lực Sáng Lấp Lánh của Mục Lương.

- Vòng xoáy đã biến mất.

Ly Nguyệt xiết chặt đôi tay nhỏ.

Mặc dù cô biết Mục Lương rất mạnh, hung thú biển cấp 9 không phải là đối thủ của anh ấy, nhưng tình huống dưới đáy biển phức tạp, có nhiều thứ không biết, nên đáy lòng khó tránh khỏi sự lo lắng.

- Muốn đi nhìn một chút sao?

Thái Khả Khả đề nghị.

- Chúng ta không có trân châu, xuống phía dưới sẽ chết chìm.

Ny Cát Sa thở dài.

- Ta đi tìm Na An, bảo cô ấy cho mấy viên trân châu.

Thái Khả Khả ngây thơ nói.

- Lấy thực lực của các ngươi, xuống phía dưới cũng chỉ gây thêm phiền phức cho Mục Lương các hạ mà thôi.

Bố Vi Nhân lạnh nhạt nói.

Ny Cát Sa liếc mắt một cái, không có cách nào phản bác.

- Ở chỗ này chờ.

Giọng của Ly Nguyệt lạnh lẽo vang lên.

Ngoài khơi có tia sáng, chứng minh Mục Lương vẫn còn an toàn

………

Trong rãnh biển ở chỗ sâu dưới đáy biển,.

Hai chân của Mục Lương đang lơ lửng rất gần mặt đất, nước biển xung quanh nâng anh di chuyển về phía trước.

Qủa cầu ánh sáng bay trên đầu đỉnh anh, tia sáng bị nước biển di chuyển vặn vẹo, lưu lại từng vệt bóng tối.

Mục Lương liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, từ khi đi từ nơi hung thú biển cấp 9 sống đến bây giờ, đã qua hai mươi phút.

Trong vòng 20 phút, anh chỉ tìm được mấy cây san hô cao cỡ hai người, trừ cái đó ra không có thứ khác.

- Quên đi, trở về vậy.

Mục Lương ngừng lại, không đi tiếp, trở về không mấy cô gái trên đảo Người Cá lại lo lắng. Anh khống chế trọng lực và dòng nước, nâng thân thể mình lên di chuyển về hướng mặt biển.

Sau đó không lâu, anh rời khỏi biển khơi, nổi bồng bềnh giữa không trung, vẫn ngắm nhìn xung quanh một vòng, đã không nhìn thấy đảo Người Cá.

- Bên này sao.....?

Mục Lương cảm nhận được vị trí Ưng Lửa, xoay người bay về phía vị trí bên ngoài. Bay cỡ năm phút đồng hồ, có ánh sáng tiến vào trong tầm mắt của anh.

Đó là ánh lửa trên đảo Người Cá, cùng với tia sáng do Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phát ra bên cạnh các cô gái.

- Đại nhân ~~~

Trên đảo, Ny Cát Sa lớn tiếng hô.

Mục Lương tăng thêm tốc độ, về tới trên đảo Người Cá. Anh từ trên trời giáng xuống, rơi vào trước người các cô gái.

- Mục Lương, thế nào?

Ly Nguyệt là người đầu tiên tiến lên chào đón, quan tâm kiểm tra thân thể của anh.

- Ta không sao, đã bắt được hung thú biển cấp 9.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Ly Nguyệt thở dài một hơi, trầm tĩnh lại.

Bố Vi Nhân không có nhịn được lòng tò mò, kinh ngạc hỏi:

- Mục Lương các hạ, hung thú biển cấp 9 đâu?

- Đã cất rồi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Đại nhân, đó là loài hung thú biển nào?

Thái Khả Khả cũng tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận