Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2246: Đến Thành Sóng Nhĩ.



- Răng rắc ~

Tân Tây nhai táo, hơi nhướng mày hỏi:

- Quả táo này không đủ ngọt, không phải của vương quốc Huyền Vũ chúng ta phải không?

Ti Toa Lệ gật đầu nói:

- Đúng là không phải, trái cây mang từ vương quốc Huyền Vũ đã ăn xong rồi.

- Thảo nào lại có vị chua.

Tân Tây bĩu môi nói.

Các cô vừa rời đi vương quốc Người Thú không bao lâu thì nhận được mệnh lệnh đến từ cung điện khu Trung Ương, phải thay đổi tuyến đường đi thành Sóng Nhĩ.

Tân Tây ngước mắt lên, bình tĩnh hỏi:

- Khi nào thì đến thành Sóng Nhĩ?

- Tính toán thời gian thì còn một giờ nữa sẽ đến nơi.

Ti Toa Lệ buông mâm đựng trái cây, đứng dậy nhìn phương hướng phi thuyền vận chuyển đi tới.

Tân Tây liếc nhìn thiếu nữ, nói:

- Ừm, đi rót một ly nước có ga màu hồng cho ta.

-...Vâng

Ti Toa Lệ thở dài.

Trong lòng cô âm thầm quyết định, nếu như lần sau ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cùng với Tân Tây thì nhất định phải mang theo hầu gái mới được.

Cô xoay người vào buồng nhỏ trên tàu, rót một ly nước có ga màu hồng rồi đi ra.

Tân Tây uống một hớp lớn, thoải mái nói:

- A, nước ngọt có ga thật sự là thứ tốt.

Ti Toa Lệ chớp mắt, hỏi:

- Tân Tây đại nhân, không phải ngươi thích uống rượu sao?

Yết hầu của Tân Tây nhấp nhô, nàng bất mãn hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, còn không phải là do Mục Lương nói khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì không thể uống rượu sao.

- Hóa ra là như vậy.

Ti Toa Lệ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cường giả Thánh giai còn phải nghe lời bệ hạ, trong lòng cô càng thêm sùng bái Mục Lương.

Tân Tây hờ hững nói:

- Hừ, chờ khi nào trở về vương quốc Huyền Vũ, ta muốn uống loại rượu ngon nhất.

- Vậy nhất định là Rượu Hoa mà các tinh linh ủ rồi.

Ti Toa Lệ thanh thúy nói.

Tân Tây nghe vậy đôi mắt sáng lên, môi mấp máy nói:

- Ta nhớ thương loại rượu này rất lâu rồi, lần này hoàn thành nhiệm vụ trở về nhất định phải bảo hắn đưa cho ta một bình mới được.

Thời gian trôi qua, chớp mắt một cái đã là nửa tiếng sau.

Tân Tây đứng dậy, đi tới đầu thuyền và hỏi:

- Nhóm của Cầm Vũ cũng sắp đến rồi chứ?

Ti Toa Lệ hồi đáp:

- Ta vừa mới trò chuyện với các cô ấy, bên kia còn cần vài tiếng nữa mới đến nơi.

Cầm Vũ ngồi phi thuyền đến thành Tát Luận, ngày hôm qua đã xuất phát đi thành Sóng Nhĩ, hôm nay sẽ đến nơi.

- Vậy là tốt rồi, đừng lãng phí quá nhiều thời gian, ta muốn trở lại vương quốc Huyền Vũ sớm một chút.

Tân Tây nghiêm mặt nói.

Ti Toa Lệ nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Ngài nhớ thương Rượu Hoa thì có....!

Mỗi lần nhắc tới Rượu Hoa thì cặp mắt của Tân Tây đều tỏa ánh sáng, rất khó khiến người ta không nghi ngờ đến điểm này.

- Thế nào, không được à?

Tân Tây trợn mắt với cô gái sừng dê.

Ti Toa Lệ đứng thẳng, nghiêm mặt nói:

- Không có, đương nhiên là được rồi, ta khẳng định bệ hạ cũng hi vọng chúng ta đánh nhanh thắng nhanh.

- Vậy mới đúng chứ.

Tân Tây rất hài lòng đối với sự thức thời của đối phương.

Bà quay đầu nhìn về phía trước, hiện tại đã có thể nhìn thấy tường vây của thành Sóng Nhĩ.

- Đến rồi, chuẩn bị giảm độ cao.

Bà nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Ti Toa Lệ vội vã lên tiếng, xoay người đi hạ lệnh.

- Ong ong ong ~~~

Chỉ chốc lát sau, phi thuyền vận chuyển dần dần giảm độ cao, cuối cùng đáp xuống một khoảnh đất trống cách thành Sóng Nhĩ hơn năm trăm mét.

Cửa khoang thuyền mở ra, Ti Toa Lệ dẫn dắt nhóm binh lính bước xuống, đi theo Tân Tây về phía thành Sóng Nhĩ.

Ti Toa Lệ nhìn cửa thành đổ nát thì không khỏi cau mày, nàng ngửi được khí tức khiến người ta chán ghét.

- Hơi thở này… Quả nhiên là Hư Quỷ!

Cô nhíu mày thật sâu, rút ra trường đao cảnh giác khắp nơi, ra lệnh:

- Chú ý cảnh giới, cẩn thận có Hư Quỷ.

- Vâng!

Các binh sĩ và hộ vệ cùng đi theo đều giơ vũ khí, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía.

Sắc mặt của Tân Tây vẫn bình tĩnh như cũ, cất bước đi về phía cổng thành.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đám người đi vào thành Sóng Nhĩ, lọt vào trong tầm mắt là cảnh tượng hoang tàn, mặt đất vương vãi tay chân cụt của nhân loại, mặt tường và mặt đất có rất nhiều huyết dịch khô cạn.

Một vài binh sĩ không hỏi hít hà, hiển nhiên đã bị hù dọa bởi cảnh tượng trước mắt.

- Quá tàn nhẫn.

Ánh mắt của Ti Toa Lệ lạnh xuống.

- Mùi này thật sự rất khó ngửi.

Tân Tây cau mày lại.

Ti Toa Lệ nghiêm mặt nói:

- Đây chính là mùi vị của Hư Quỷ, e rằng trong thành còn có Hư Quỷ trốn tránh.

Hư Quỷ là sinh vật mà cô căm thù đến tận xương tuỷ, nếu như thật sự gặp phải chúng nó, nàng ước gì có thể thiên đao vạn quả tất cả.

Tân Tây liếc nhìn cô gái sừng dê, trầm giọng nói:

- Ta có thể cảm nhận được, ngoại trừ chúng ta ra thì phạm vi xung quanh không còn có sinh mệnh nào khác.

- Nếu vậy thì những khí tức này do lũ Hư Quỷ lưu lại sau khi đồ thành.

Ti Toa Lệ nghe vậy thì tỉnh táo lại, nói suy đoán của mình.

- Chúng ta đi tới trước xem có tìm được manh mối nào không?!

Tân Tây chắp tay sau lưng, cất bước đi về phía trước.

Ti Toa Lệ hít một hơi thật sâu, xoay người lại phất tay nói:

- Tất cả đuổi theo.

- Vâng!

Nhóm binh lính đồng thanh đáp lại.

Tốc độ đi tới của bọn hắn chậm lại, từng đôi mắt cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, lưu ý mỗi một con phố và ngõ nhỏ.

Hư Quỷ thì không thấy đâu, ngược lại thì tay cụt chân cụt không ít, mùi thi thể bắt đầu thối rữa rất khó ngửi, thậm chí có thể khiến người ta trúng độc.

Ti Toa Lệ lập tức ra lệnh:

- Mọi người mau dùng bí dược Tị Độc.

- Vâng!

Nhóm binh lính thở phào một hơi, lấy ra bí dược có thể tránh bách độc.

Bí dược Tị Độc là thành quả nghiên cứu của Vưu Phi Nhi, có hiệu quả phòng tránh và trị liệu rất tốt đối với rất nhiều loại khí độc và thuốc độc.

- Tân Tây đại nhân, ngài cũng ăn một viên đi.

Ti Toa Lệ đưa bí dược cho Tân Tây.

- Không cần, chút độc này vô dụng đối với ta.

Tân Tây xua tay.

- Vậy được rồi.

Ti Toa Lệ không có kiên trì, thu hồi bí dược.

Đoàn người đi sâu vào trong thành Sóng Nhĩ, nơi bọn hắn đi qua đều là cảnh tượng thê thảm, giống như là tới địa ngục nhân gian.

Tân Tây cau mày lại, trầm giọng nói:

- Nơi này có ít nhất mấy chục ngàn người bị giết chết.

Bà chưa thấy qua Hư Quỷ, nhưng lúc này trong lòng tràn đầy sự chán ghét đối với chúng nó.

Ti Toa Lệ chau mày, ánh mắt lóe lên:

- Hư Quỷ không ở thành Sóng Nhĩ, vậy chúng nó đi đâu?

Tân Tây hỏi:

- Xung quanh đây còn tòa thành nào không?

Ti Toa Lệ lắc đầu nói:

- Cái này phải đợi Cầm Vũ đại nhân đến mới biết được.

Tân Tây bình tĩnh nói:

- Ừm, vậy thì chờ đi, hiện tại chúng ta đi nơi khác nhìn.

- Hy vọng có thể gặp phải Hư Quỷ, giải quyết càng sớm càng tốt.

Ti Toa Lệ nói sắc mặt nghiêm túc, một ngày chưa tìm được Hư Quỷ thì rất có thể lại có một tòa thành bị Hư Quỷ tàn sát.

Tân Tây nói với giọng khàn khàn:

- Hư Quỷ có thể cải trang thành nhân loại, như vậy không dễ tìm đâu.

- Ngài nói không sai.

Ánh mắt của Ti Toa Lệ lóe lên, quay đầu nhìn bọn lính phía sau, nếu không phải mọi người đều rất quen thuộc nhau, cô thậm chí muốn hoài nghi trong những người này có Hư Quỷ hay không.

- Ong ong ong ~~~

Bên kia, nơi chân trời, một chiếc phi thuyền khác đang cấp tốc bay tới thành Sóng Nhĩ.

Cầm Vũ đứng ở đầu thuyền, khuôn mặt dưới mũ giáp lạnh lẽo như băng.

…….

Bạn cần đăng nhập để bình luận