Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1334: Bằng Khen



- Đại nhân Cầm Vũ tới.

Ở cửa cung điện, Vệ Ấu Lan ôm hai tay trước người, hơi hơi xoay người chào Cầm Vũ. Sau đó cô đưa tay ra hiệu nói:

- Thành chủ đại nhân đang đợi ngài.

- Được.

Cầm Vũ xoa cằm, rồi không nói thêm gì lập tức cất bước đi vào cung điện, theo cô hầu gái nhỏ tới cửa thư phòng.

Cộc cộc cộc…

Vệ Ấu Lan gõ vang cửa thư phòng, cung kính nói:

- Đại nhân, tiểu thư Cầm Vũ tới.

- Vào đi.

Âm thanh ôn hoà của Mục Lương truyền ra.

Ken két...

Cửa thư phòng bị đẩy ra, tiểu hầu gái và Cầm Vũ đi vào thư phòng, thấy Mục Lương ngồi trên ghế dựa, trong tay anh còn có một trang giấy có màu sắc rực rỡ.

Ly Nguyệt đang đứng bên cạnh ghế dựa, cô cũng cầm trong tay một con dấu, đang đóng dấu lên những tờ giấy màu sắc rực rỡ kia.

- Thành chủ đại nhân!

Cầm Vũ đi lên phía trước, nâng tay lên chào theo nghi thức quân đội.

- Ừm, ngồi đi.

Mục Lương hất cằm nói.

Động tác trên tay anh vẫn không ngừng, lại tiện tay cầm lên một trang giấy khác, rồi nhấc bút ký những chữ rồng bay phượng múa, viết tên mình lên dòng cuối của trang giấy kia.

Cầm Vũ mang theo nghi hoặc, ngồi xuống đối diện Mục Lương.

Cô quan sát trang giấy màu trên bàn, chất liệu của trang giấy này cũng tương tự như những trang giấy cô thường dùng, chỉ là hơi dài hơn một chút, và một mặt được in màu sắc rực rỡ.

Đường viền bên ngoài trang giấy là hoa văn màu vàng, còn có đồ án hình cờ màu đỏ, ở giữa viết nhiều hàng chữ với kích cỡ khác nhau.

- Cứ ngồi đó một lúc trước đi.

Mục Lương ngước mắt nhìn Cầm Vũ, nhưng động tác ký tên trên tay cũng không ngừng lại

- Được.

Cầm Vũ gật đầu lên tiếng.

Đát đát đát…

Động tác trên tay Ly Nguyệt có chút máy móc, cô cầm con dấu lên, chấm mực làm hồng con ấn, sau đó cứ lặp đi lặp lại một loạt động tác.

Khoảng mười phút sau, dưới sự phối hợp của Mục Lương và Ly Nguyệt, tất cả những trang giấy màu trên mặt bàn đều được xử lý xong.

- Cái này cho người.

Mục Lương cầm lấy một trang giấy màu đã ký tên đưa cho Cầm Vũ.

- Đây là cái gì?

Cầm Vũ tiếp nhận trang giấy màu, ước chừng trên bàn có khoảng sáu mươi tờ tương tự. Cô nhìn nội dung bên trên, hàng mở đầu là ba chữ to Bằng khen.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ngươi trích ra một chút thời gian, đem những bằng khen này đưa cho những Thành Phòng Quân đã xuất ngũ.

- Tự tay ta đưa sao?

Cầm Vũ ngước mắt hỏi.

- Ừm, ngươi tự mình đưa cho bọn họ.

Mục Lương gật đầu, anh cũng không giải thích quá nhiều.

- Được, ta đã hiểu.

Cầm Vũ có chút đăm chiêu gật đầu.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Còn một vài món đồ khác nữa, đợi Tiểu Lan mang tới cho ngươi.

- Vâng.

Cầm Vũ cung kính gật đầu.

- Đi thôi, đừng làm biếng.

Mục Lương ôn hoà nói.

- Sẽ không đâu.

Cầm Vũ cong khóe môi, trong lòng cô đã đại khái hiểu được ý của anh, mục đích chủ yếu của hành động lần này là trấn an quân tâm. Cô đứng lên, nâng tay lên chào theo nghi thức quân đội, sau đó mới xoay người rời khỏi thư phòng.

Ken két…

Cửa thư phòng nhẹ nhàng đóng lại.

Dường như Mục Lương nhớ tới cái gì, cho nên anh nghiêng đầu nói:

- Ly Nguyệt, đi sắp xếp một chút, tối nay sẽ tới khu xưởng tuần tra.

Thành Huyền Vũ sắp sửa tới vùng đất mới, còn rất nhiều chuyện cần làm chuẩn bị trước.

- Vâng.

Ly Nguyệt hiểu ý, cô cũng cất bước rời khỏi thư phòng.

Một giờ sau, Mục Lương đi ra thư phòng với Ly Nguyệt đi theo phía sau.

Bên ngoài cung điện, sáu con Sói Mặt Trăng kéo xe ngựa đang im lặng phủ phục trên mặt đất, còn sáu hộ vệ Trung Ương đang canh giữ hai bên xe ngựa, vẻ mặt của bọn họ cực kỳ nghiêm nghị.

- Xuất phát đi.

Mục Lương bước ra khỏi cung điện, chỉ đơn giản bỏ lại một câu rồi lập tức đi lên xe ngựa.

- Xuất phát!

Ly Nguyệt lành lạnh hạ lệnh, sau đó vươn tay đóng cửa thùng xe.

Ngao ô…

Nhóm Sói Mặt Trăng ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, rồi kéo xe ngựa đi thẳng ra bên ngoài Khu Trung Ương. Xe ngựa rời khỏi khu vực Trung Ương, đi thẳng tới khu xưởng ở Nội thành.

Phần lớn nhà xưởng đều được xây dựng ở Ngoại thành, những vẫn còn một phần nhỏ ở trong Nội thành, ví dụ như xưởng dệt, xưởng công nghiệp quân sự, xưởng in ấn vân vân...

Trên đường, công nhân bảo vệ môi trường đang dọn dẹp ngã tư đường, xử lý vết máu do hư quỷ lưu lại. Còn rất nhiều công nhân khác đang trồng lại cây xanh.

Sau khi hư quỷ vào thành, Tinh Linh Sinh Mệnh đã lợi dụng nguyên tố sinh mệnh, làm cho những cây xanh ở nội thành biến thành chiến sĩ.

Tuy rằng như vậy có thể ngăn cản được hư quỷ, nhưng cũng làm cho độ phủ xanh của nội thành giảm mất một nửa.

- Là xe ngựa của thành chủ đại nhân.

Nhóm công nhân đều ngừng động tác trên tay, xoay người hành lễ với xe ngựa.

Ly Nguyệt mở ra cửa kính xe, nhìn chăm chú vào thành dân ven đường, nghiêng đầu ôn nhu nói:

- Từ sau khi thuỷ triều hư quỷ qua đi, thành dân lại càng thêm tôn kính và yêu mến ngươi.

- Không phải bọn họ vẫn kính ngưỡng ta sao?

Mục Lương đùa giỡn.

- Đúng vậy, nhưng hiện tại càng thêm kính ngưỡng.

Ly Nguyệt tươi cười, gật đầu đồng ý với Mục Lương.

Anh đưa tay nắm lấy eo cô, cho đến khi xe ngựa tới bên ngoài xưởng dệt, anh mới từ từ đứng dậy rồi bước xuống xe ngựa.

Đạp đạp đạp…

Người phụ trách xưởng dệt vội vã chạy ra nghênh đón, và cung kính hành lễ với Mục Lương:

- Thành chủ đại nhân!

- Ừm, đầu tiên mang ta tới phòng nuôi dưỡng tằm.

Anh nâng cằm nói.

- Vâng, mời thành chủ đại nhân đi theo ta.

Người phụ trách cung kính nói.

Hắn đi một bên dẫn đường, Mục Lương và Ly Nguyệt cùng bước vào xưởng. Ba người đi đến một nhà xưởng độc lập ở cách đó không xa. Phòng nuôi dưỡng tằm và xưởng dệt sát gần nhau, chỉ hai ba phút là tới nơi.

- Thành chủ đại nhân, tới phòng nuôi dưỡng tằm rồi.

Người phụ trách đưa tay đẩy cổng lớn của phòng nuôi dưỡng tằm. Phòng nuôi dưỡng tằm rất lớn, từ tầng một tới tầng ba đều dùng để nuôi tằm.

Mọi người đi vào phòng nuôi dưỡng tằm, tầng một có rất nhiều cái giá ngọc lưu ly, bên trên đặt một tấm vách ngăn cao hai mươi cm.

Bên trong ngăn ngọc lưu ly phủ đầy lá cây xanh, một con Tằm Tơ Xanh to mọng đang ăn cơm.

- Hiện tại có bao nhiêu Tằm Tơ Xanh?

Mục Lương đánh giá Tằm Tơ Xanh trong ngăn, mỗi con đều có kích thước bằng hai ngón tay, mập mạp to béo.

Người phụ trách cung kính nói:

- Bẩm thành chủ đại nhân, từng ngăn có hai mươi con Tằm Tơ Xanh, mỗi tầng có một trăm ngăn, tổng cộng ba tầng.

- Khoảng sáu ngàn con Tằm Tơ Xanh.

Mục Lương tính nhẩm một chút.

Người phụ trách nở nụ cười, tiếp tục nói:

- Tốc độ sinh sôi nẩy nở của Tằm Tơ Xanh rất nhanh. Phòng nuôi dưỡng tằm thứ hai đã chuẩn bị xong, sắp được đưa vào sử dụng.

- Ừm, càng nhiều càng tốt.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Sáu ngàn con Tằm Tơ Xanh, nghe qua cảm thấy rất nhiều, kì thực sau khi lấy tơ của chúng kéo ra, dệt thành lụa chỉ làm ra được bốn – năm trăm cuộn vải.

Mục Lương xem xét trạng thái của Tằm Tơ Xanh, đại đa số chúng đều mập mạp béo tốt, có thể phun được không ít sợi.

Mấy người dạo qua một vòng phòng nuôi dưỡng tằm, sau đó tới xưởng dệt, xem nhân viên công tác chế tơ tằm thành lụa.

- Có bao nhiêu cuộn tơ lụa?

Mục Lương nhìn về phía nhân viên công tác.

- Tồn kho có một trăm năm mươi cuộn.

Người phụ trách cung kính đáp lại.

- Có bao nhiêu bộ đồ may sẵn?

Mục Lương lại hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận