Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2354: Ta Cho Ngươi Xem Một Món Bảo Bối.

- Bang bang ~~~

Anh giơ tay gõ một cái, Cửa Truyền Tống phát ra âm thanh bịch bịch, cho người ta cảm giác rất bền chắc.

Mục Lương trầm tư một lúc, quyết định thí nghiệm Cửa Không Gian Truyền Tống có thể dùng hay không, nhưng điều kiện tiên quyết là cần có thêm một cánh Cửa Truyền Tống khác, như vậy mới có thể làm được truyền tống định hướng.

Cửa Không Gian không giống với ma pháp trận truyền tống, cái trước là truyền tống định hướng, cái sau là truyền tống ngẫu nhiên, tính ổn định hoàn toàn khác biệt.

Mục Lương chỉ mất một lúc để chế tạo ra cánh Cửa Không Gian Truyền Tống thứ hai, đồng thời hoàn thành khải linh.

- Đừng khiến ta phải thất vọng đấy.

Anh nhẹ giọng lẩm bẩm, cố định một cánh cửa ở bên trong phòng làm việc, cánh cửa còn lại thì thu hồi vào không gian tùy thân.

Cơ thể của anh lóe lên rồi biến mất tại chỗ, trải qua mấy lần Nhảy Vọt Ám Ảnh đã xuất hiện ở bên trong Trân Bảo Lâu.

- Không có ở đây sao.

Mục Lương nhìn quanh phòng một vòng, không nhìn thấy bóng dáng của Hồ Tiên.

Lúc này, anh đang có mặt ở trong phòng làm việc của cô gái đuôi hồ ly, vốn định khoe thành quả với Hồ Tiên, nào ngờ lại tới không đúng khi, cô ấy không có ở đây.

- Thôi thì thử một lần trước vậy.

Mục Lương lấy ra cánh Cửa Không Gian còn lại rồi cố định nó trên mặt đất.

Anh giơ tay đè xuống tinh thạch ma thú ở trên Cửa Truyền Tống, khởi động ma pháp trận truyền tống bên trong.

- Ông ~~~

Không gian dao động, trong cổng tò vò xuất hiện một vùng màu xám lạnh thoạt nhìn giống như sương mù.

Sương mù xoay tròn rồi tạo thành một vòng xoáy có lực hút yếu ớt.

- Thành bại ở ngay chỗ này.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi cất bước đi vào bên trong vòng xoáy màu xám.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, vòng xoáy cực tốc xoay tròn rồi nhanh chóng khôi phục tốc độ bình thường.

Cùng lúc đó, Cửa Truyền Tống trong cung điện ở Trung Ương xa xa đồng thời phát sinh động tĩnh.

Bên trong cổng tò vò xuất hiện vòng xoáy màu xám, tốc độ xoay tròn biến nhanh, sau đó có một bàn chân bước ra từ trong đó, Mục Lương đã thuận lợi trở lại phòng làm việc của mình.

Anh nhìn hoàn cảnh quen thuộc, tròng mắt màu đen lập tức sáng ngời:

- Thành công rồi!

Mục Lương nổi lên chơi tâm, xoay người bước vào Cửa Truyền Tống lần nữa, chưa được bao lâu đã trở lại phòng làm việc của cô gái đuôi hồ ly.

- Cơ thể không phát sinh khác thường, vậy là người thường cũng có thể sử dụng.

Anh thí nghiệm vài lần mới xác định Cửa Truyền Tống gần như không thương tổn tới cơ thể con người, cho dù là người thường sử dụng thì cũng sẽ không có hại.

Mục Lương vừa định tiếp tục thí nghiệm thì cửa phòng chợt bật mở.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hồ Tiên đi vào phòng làm việc, hai người bốn mắt nhìn nhau, hơi nhướng mày, nói với giọng điệu chế nhạo:

- Ngươi tới mà cũng không chịu báo trước một tiếng, giống như hai ta đang vụng trộm làm cái gì vậy?!

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên ý cười, khóe môi cong lên, nói:

- Cũng không phải là không được.

Hồ Tiên trợn trắng mắt, phong tình vạn chủng hỏi:

- Có chuyện gì mà ngươi lại đột nhiên tới đây?

Mục Lương mỉm cười, nói một cách thần bí:

- Ta cho ngươi xem một món bảo bối.

- Bảo bối?

Hồ Tiên lộ ra thần sắc cổ quái, ánh mắt rơi vào nửa người dưới của anh.

- Ngươi nghĩ cái gì thế, thứ ta nói là cái này.

Mục Lương vội vã tránh sang một bên để cô gái đuôi hồ ly thấy rõ Cửa Không Gian Truyền Tống.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực, kinh ngạc nói:

- Làm được rồi?

- Đúng vậy, sau này ngươi trở về khu vực Trung Ương sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Hồ Tiên gật đầu, vội vàng hỏi:

- Ngươi đã thử qua chưa?

- Đương nhiên, rất tiện dụng.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

- Ta thử một chút.

Hồ Tiên nóng lòng muốn thử.

- Được.

Mục Lương nắm lấy bàn tay như ngọc của cô gái đuôi hồ ly, cất bước đi tới Cửa Truyền Tống.

Hồ Tiên chớp mắt, không cần phải làm chuẩn bị gì sao?

Cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo vào Cửa Truyền Tống, cơ thể bị vòng xoáy bao phủ.

Mấy hơi thở sau, nàng bị Mục Lương dắt ra tới phòng làm việc tại cung điện.

Cô gái đuôi hồ ly nhìn phòng làm việc quen thuộc, đôi môi hồng hé mở, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc.

- Thế nào? Có phải rất nhanh không?

Trong mắt Mục Lương hiện ra ý cười ý.

Hồ Tiên cảm thán nói:

- Chỉ mới mấy giây đã đến một khoảng cách xa như vậy rồi, cái này phải nói quá nhanh.

Mục Lương bình thản nói:

- Sau này, ngươi có thể trở lại đây dùng bữa, buổi tối còn có thể về cung điện ngủ.

- Tốt, ta sẽ ngủ lại thư phòng của ngươi.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực, ánh mắt lại tựa như đang câu người.

- Được thôi.

Mục Lương buồn cười.

Hồ Tiên quyến rũ hỏi:

- Ngươi định đặt Cửa Truyền Tống ở chỗ này à?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Dĩ nhiên không phải rồi, ta sẽ đặt ở bên ngoài cung điện.

Cô quyến rũ nói:

- Vậy thì cánh Cửa Truyền Tống còn lại cũng nên đặt ở bên ngoài, ta không muốn biến phòng làm việc của mình thành trạm trung chuyển.

- Đương nhiên, ta sẽ sai người xây một tòa nhà làm khu vực dành riêng cho Cửa Truyền Tống.

Anh gật đầu nói.

Cửa Truyền Tống không phải chỉ để một mình cô gái đuôi hồ ly sử dụng, sau này nó sẽ trở thành con đường qua lại nhanh chóng giữa Thành Buôn Bán Sơn Hải và khu Trung Ương.

- Ừm, ngươi có dự định là tốt rồi.

Cô khẽ gật đầu.

……….

Trên một vùng núi hoang vu trên đại lục cũ, đó là nơi giao giới giữa lục địa và Vùng Nước Mặn.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ngoài núi xuất hiện một người đàn ông mặc áo choàng có mũ bằng da thú.

- Ta cảm nhận được rồi, đại nhân đang ở nơi này.

Người đàn ông xốc mũ trùm lên, lộ ra một khuôn mặt gầy như que củi.

- Sa sa sa ~~~

Người đàn ông cúi đầu liếc nhìn dưới chân, hạt cát xung quanh lưu động quỷ dị, cuối cùng ngưng tụ thành một cái bàn tay lớn chụp vào hắn.

- Kiệt kiệt kiệt, muốn chết.

Người đàn ông cười quái dị vài tiếng, quanh thân xuất hiện sương mù màu đen dày đặc, đánh bàn tay to kia biến lại thành hạt cát.

- Hống hống hống ~~~

Ở dưới lòng đất cách đó không xa truyền ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, một con quái vật to lớn chui lên mặt đất.

Đó là một con hung thú cấp 8 có ngoại hình rất giống vượn, nó có bốn cánh tay dài tráng kiện, toàn thân phủ lông màu vàng sẫm.

Người đàn ông đi lầm vào lãnh địa của hung thú nên chọc giận nó, mới có màn công kích vừa rồi.

- Hống!

Hung thú cấp 8 phẫn nộ gầm thét, nó nhảy lên cao vung móng vuốt về phía người đàn ông, đồng thời khống chế hạt cát xung quanh bay lên bắn về phía đối phương như những viên đạn.

- Cút ngay.

Đôi mắt của người đàn ông bị thay thế bằng màu đỏ, khí tức làm người ta chán ghét khuếch tán ra ngoài, ngay sau đó da dẻ phồng lên như khí cầu, cuối cùng nổ bể.

Huyết nhục văng tung tóe, da người ngụy trang bị vỡ nát, cơ thể hắn cao lên trăm mét với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

- Kiệt kiệt kiệt, vẫn là bản thể thoải mái nhất.

Hư Tam Vương hoạt động tứ chi, khí tức Thánh giai khuếch tán ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận