Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1375: Ép Khô Tinh Thạch Ma Thú



Lách cách…..

Sau năm phút, cô ấy đặt bàn tính và bút chì xuống, nghiêm túc nói:

- Được rồi, ta không có tính toán sai, chính xác là năm ngàn hai trăm viên tinh thạch ma thú cấp 2.

- Cái giá này quá mắc rồi...!

Lôi Đức nghiến răng nói.

Không phải là hắn không có đủ tinh thạch ma thú, mà là hắn nghĩ rằng phải bỏ ra tinh thạch ma thú nhiều như vậy cho một bữa ăn là thực sự quá mắc.

Nữ nhân viên lắc đầu, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, nói:

- Không mắc, thức ăn ngon như vậy, rất đáng giá.

-....

Lôi Đức á khẩu không trả lời được.

- Có chuyện gì vậy?

Một giọng nói ưu nhã vang lên ở trước cửa ra vào.

Hồ Tiên yêu kiều đi vào Tiệm Mì, phía sau lưng còn có hai tên hộ vệ Trung Ương đi theo.

- Đại nhân Hồ Tiên!

Nữ phục vụ vội vàng cung kính hành lễ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lôi Đức vừa nhìn thấy cô gái đuôi hồ ly thì hai mắt đột nhiên sáng lên, hắn than nhẹ một tiếng:

- Hồ Tiên, thật là cái tên kỳ lạ.

Dã Phó trợn tròn hai mắt, ngạc nhiên thốt lên.

- Lão đại, người phụ nữ này thật xinh đẹp!!

- Đây là lần đầu ta nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy.

Đám hải tặc hưng phấn, hai mắt loé sáng như bầy sói trong đêm.

Nữ nhân viên đảo mắt một vòng, nhỏ giọng nói:

- Đại nhân, bọn hắn ăn mì xong muốn quỵt nợ.

- Quỵt nợ?

Hồ Tiên cau mày hỏi lại, đôi mắt đỏ rực lập tức lạnh như băng.

Lôi Đức trừng nhân viên bán hàng một cái, cười làm lành nói:

- Đừng nghe cô ta, chẳng qua là ta cảm thấy giá cả hơi đắt đỏ một chút, không phải là muốn trốn nợ.

Hắn không muốn bị mất mặt trước cô gái đuôi hồ ly, là đàn ông ai lại muốn mất mặt trước một người phụ nữ xinh đẹp chứ?

Hồ Tiên phất tay, nhàn nhạt nói:

- Vậy được rồi, các ngươi thanh toán tiền trước đi.

- A, hiện tại ta không mang nhiều tinh thạch ma thú như vậy.....

Lôi Đức giơ tay sờ túi, bên trong chỉ có vài viên tinh thạch ma thú cấp 3.

- Cho nên?

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên híp lại, tám chiếc đuôi hồ ly sau lưng ngừng lắc lư.

Lôi Đức vội vàng nói:

- Đừng nóng vội, ta sẽ đưa tiền.

Hắn xoay người nhìn đám thuộc hạ hải tặc của mình, lớn tiếng nói:

- Tất cả nộp tinh thạch ma thú ra đây, nhanh lên!!

Ở vùng đất mới, tiền tệ lưu hành chính là tinh thạch ma thú và tiền vàng, bạc, đồng, điều này rất khác với cách thức lấy vật đổi vật ở đại lục cũ.

Trước khi Rùa Đen tiến vào đại lục mới, trong khoảng thời gian ở trong kênh Sương Mù thì Phố Buôn Bán đã tiến hành điều chỉnh và cải tiến, các nhân viên cũng đã trải qua quá trình đào tạo thống nhất.

Vâng.

Đám hải tặc bắt đầu lục lọi túi áo và túi quần, sau đó đặt toàn bộ tinh thạch ma thú lên trên bàn ăn.

Nữ phục vụ đi lên trước, bắt đầu đếm tinh thạch ma thú rồi phân loại từng viên theo những cấp khác nhau.

- Không đủ.

Hồ Tiên nhìn thoáng qua mặt bàn, trong lòng đã tính ra được con số đại khái.

- Trên người chúng ta đã hết sạch tinh thạch rồi, ta lập tức phân phó thuộc hạ trở lại thuyền lấy.

Lôi Đức gật đầu, sau đó quay lại thúc giục thuộc hạ:

- Dã Phó, ngươi mang hai người trở về lấy một ít tinh thạch ma thú tới đây.

- Vâng.

Dã Phó mang theo hai tên hải tặc, xoay người vội vã rời đi Tiệm Mì.

Cảm xúc của Hồ Tiên khôi phục lại vẻ ưu nhã, một chiếc đuôi hồ ly che khuất nửa khuôn mặt, lúc này mới khiến cho những tên hải tặc hoa si kia trở lại bình thường.

Lôi Đức hất cằm lên, phách lối nói:

- Ta tên Lôi Đức, là một chiến sĩ cấp 7.

- Ừ, thật là lợi hại.

Trong mắt Hồ Tiên lộ ra ý cười.

Hai tên hộ vệ khu Trung Ương đứng sau lưng cô liếc nhìn nhau, lập tức thấy được sự trào phúng trong ánh mắt của đối phương.

Nữ phục vụ lẩm bẩm một câu:

- Đại nhân Hồ Tiên đã là cao thủ cấp 8 rồi, hắn đắc ý cái gì chứ?

Cô tự nhận là âm thanh rất nhỏ, nhưng không ngờ Lôi Đức đã nghe hết không sót một chữ.

Đôi mắt của Lôi Đức trừng lớn, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi là cấp 8 sao?

- Đúng rồi.

Hồ Tiên hơi gật đầu.

- Vậy à, ha ha ha, rất mạnh...

Lôi Đức gượng cười vài tiếng, ngón chân co quắp vì xấu hổ.

Trong lòng những tên hải tặc khác đều run rẩy, lập tức nuốt lại những lời nói đùa giỡn.

Cộp cộp cộp….

Hơn mười phút sau, Dã Phó trở về rồi đặt một cái túi lớn lên bàn.

- Đếm đi.

Lôi Đức khí phách nói, dáng dấp tài đại khí thô.

Nữ phục vụ mở túi ra, đếm đủ năm trăm chín mươi viên tinh thạch ma thú rồi cột túi lại.

- Đại nhân, bọn họ đã thanh toán xong rồi.

Nữ nhân viên cung kính nói.

- Rất tốt.

Hồ Tiên hài lòng gật đầu.

- Hì hì, Hồ Tiên, hiện tại ngươi đã hài lòng chưa?

Lôi Đức cười nói.

- Đừng gọi tên của ta.

Trong mắt Hồ Tiên lộ ra một tia lạnh lẽo.

Giọng điệu khi Lôi Đức gọi tên cô khiến cô rất khó chịu, vừa nghe đã cảm thấy đối phương không có ý tốt rồi.

Lôi Đức lùi lại một bước, lúng túng nói:

- Vậy thì ta phải gọi ngươi như thế nào?

- Ta là người quản lý Phố Buôn Bán, ngươi có thể gọi ta là Hồ đại nhân.

Hồ Tiên bình tĩnh mở miệng.

- Hồ đại nhân?

Lôi Đức hơi nhíu mày.

- Nếu không có chuyện gì khác thì ta đi đây.

Hồ Tiên phất tay rồi bước ra ngoài.

- Chờ đã, ta còn có một việc!

Lôi Đức vội vàng hô to.

Hồ Tiên quay đầu hỏi:

- Chuyện gì?

Tròng mắt của Lôi Đức xoay tròn, nghiêm túc nói:

- Nếu ngươi là người quản lý Phố Buôn Bán, chắc có thể mang bọn ta đi dạo xung quanh, tìm hiểu Phố Buôn Bán phải không?

- Nếu như ngươi muốn mua sắm thì ta có thể dẫn ngươi đi.

Hồ Tiên bình tĩnh nói.

- Đương nhiên là muốn mua sắm rồi.

Lôi Đức gật đầu không chút do dự.

Khóe môi của Hồ Tiên được che giấu dưới đuôi cong lên, cô ưu nhã nói:

- Vậy thì đi thôi, chúng ta đến Trân Bảo Lâu.

Đừng nghĩ tới việc cùng cô đi dạo phố, nhưng cô có thể tiện đường dẫn bọn hắn đến Trân Bảo Lâu.

Sau khi tiến vào Trân Bảo Lâu, nếu không ép khô tinh thạch ma thú trên người bọn họ, vậy cô không gọi là Hồ Tiên.

……………

Khu vực Trung Ương, thành Huyền Vũ

Mục Lương mang theo Bạch Sương và Ly Nguyệt trở lại cung điện.

Anh quay đầu hỏi:

- Bạch Sương các hạ, ngươi biết làm cách nào để đến được vương quốc Hải Đinh không?

Trên mặt của Bạch Sương lộ vẻ lúng túng, cô nhỏ giọng nói:

- Ta không có bản đồ đường đi, cho nên không biết.....

- Nếu là như thế, vậy thì chúng ta chỉ có thể đi hỏi những tên hải tặc kia thôi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Là hải tặc, chắc bọn hắn sẽ hiểu rõ về các quốc gia dọc theo đường bờ biển.

- Hồ Tiên đang ở Phố Buôn Bán.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng lên tiếng.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừ, vậy thì để Hồ Tiên hỏi thăm bọn hắn một chút.

Ly Nguyệt thanh thúy đáp:

- Ta đi liên lạc Trân Bảo Lâu.

Dứt lời, cô cất bước đi tới Phòng Liên Lạc.

Bạch Sương do dự một chút, cuối cùng vẫn tò mò hỏi:

- Mục Lương các hạ, liệu Tiểu Huyền Vũ có lên bờ sau khi đến vương quốc Hải Đinh không?

Cô đã đọc du ký mạo hiểm do Ngải Lỵ Na viết, lúc rảnh rỗi cũng thường trò chuyện với các tiểu hầu gái cho nên cô biết trước kia Rùa Đen cuộc sống ở trên đất bằng, nó chỉ mới xuống biển hai tháng gần đây.

- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì Tiểu Huyền Vũ sẽ không lên bờ.

Mục Lương nhàn nhạt trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận