Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2641: Phân Đoạn Mà Ta Thích Nhất... Là Tư Thế Mới À?

Không cần Nguyệt Thấm Lan nói thì hắn cũng sẽ nhanh chóng chữa khỏi cho Tô Nhi, như vậy thì Vệ Ấu Lan có thể trở về làm việc sớm một chút, giảm bớt gánh nặng cho Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan vừa rời khỏi không bao lâu thì Hồ Tiên đã bước vào thư phòng, cô vừa đến Ngân Hàng để lấy tinh thạch ma thú.

Sau khi đến vương quốc Huyền Vũ, đám người vương thất quý tộc, thương nhân đều tới Ngân Hàng đổi tinh thạch ma thú thành đồng Huyền Vũ để thuận tiện mang theo.

Bây giờ bọn hắn đã dùng xong đồng Huyền Vũ, không cần lo lắng có người sẽ đi Ngân Hàng đổi trở lại tinh thạch ma thú, cho nên hắn mới phái người vận chuyển chỗ tinh thạch ma thú này về Khu Vực Trung Ương.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói:

- Mục Lương, phân đoạn mà ngươi thích nhất tới rồi.

- Phân đoạn mà ta thích nhất... là tư thế mới à?

Mục Lương hơi nhướng mày, liếc nhìn cô gái đuôi hồ ly từ trên xuống dưới.

Hồ Tiên ngẩn ngơ vài giây, ngay sau đó khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc ửng đỏ, trợn trắng mắt với Mục Lương:

- Thứ mà ngươi thích nhất chẳng lẽ không phải là tinh thạch ma thú sao?

- Khụ khụ, ngươi nói cũng đúng ha.

Trong mắt của Mục Lương lóe lên ý cười.

Hồ Tiên chớp mắt, đôi môi đỏ mọng cong lên, nói:

- Chờ ta tắm rửa sạch sẽ rồi lại tìm ngươi, hiện tại trước mắt nên xem có bao nhiêu tinh thạch ma thú.

Cô đứng lên, lấy ra từng cái rương gỗ trong ma cụ không gian, mỗi rương chứa đầy tinh thạch ma thú và tinh thạch hung thú đủ loại cấp bậc.

Mục Lương lập tức lên tinh thần, hắn vung tay lên, trong lòng ra lệnh:

- Hệ thống, chuyển hoán tinh thạch thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hoán thành công.

- Keng! Chuyển hoán thành công.

- ...

Cô gái đuôi hồ ly lấy ra bao nhiêu tinh thạch ma thú thì Mục Lương sẽ dùng hệ thống chuyển hoán bấy nhiêu, quá trình diễn ra hơn mười phút mới đổi hết tinh thạch trong ma cụ không gian chứa đựng.

Hồ Tiên thấy Mục Lương thả tay xuống, vội vàng hỏi:

- Chỗ này đã đủ làm cho Tiểu Huyền Vũ hoặc là Thánh Thụ tiến hóa chưa?

Cô muốn trợ giúp Mục Lương cấp tốc gia tăng thực lực, như vậy khi đối mặt Hư Quỷ Hoàng có thể nắm chắc phần thắng nhiều thêm một chút.

Chỉ cần thực lực tăng lên, Mục Lương chiến thắng La Y thì hắn sẽ vẫn luôn ở bên cạnh cô và mọi người.

- Để ta xem một chút...

Mục Lương đáp một tiếng, trong lòng hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương

Thể lực: 25802.2

Tốc độ: 25904.0

Sức lực: 25879.9

Tinh thần: 25890.5

Thọ mệnh: 25 tuổi / 136971 tuổi

Điểm thuần dưỡng: 8770

Điểm tiến hóa: 703,018,736,208.

Năng lực: Tiến Hóa Vô Hạn (cấp 10), Vung Lá Thành Thú (cấp 9), Ngộ (cấp 9), Khống Chế Máu Độc (cấp 9), Linh Hồn Độc Tố (cấp 9), Biến Ảo Hình Thể (cấp 8), Khổng Lồ Hóa (cấp 8)...

Khi Mục Lương nhìn thấy điểm tiến hóa, chân mày không khỏi run một cái, bảy trăm tỷ.

Lúc trước hắn đã sử dụng không ít điểm để tiến hoá một nhóm thú thuần dưỡng và lục thực thuần dưỡng.

- Có chuyện gì vậy?

Hồ Tiên quan tâm hỏi.

- Không có việc gì.

Mục Lương mở mắt ra rồi khẽ lắc đầu.

Không cần hắn nói chuyện, Hồ Tiên chỉ mới nhìn thấy hắn lắc đầu thì cũng đã đoán được kết quả.

Hồ Tiên há miệng, không khỏi hỏi:

- Còn kém rất nhiều sao?

- Đừng có gấp, từ từ rồi sẽ đến thôi.

Mục Lương vỗ vai an ủi cô gái đuôi hồ ly.

Hồ Tiên mím môi một cái, gật đầu nói:

- Không vội, chúng ta còn có thời gian.

Rất nhiều ý niệm xoay chuyển trong đầu, cô đang suy nghĩ biện pháp có thể cấp tốc kiếm nhiều tinh thạch ma thú hơn.

Mục Lương xoa đầu cô gái đuôi hồ ly, dịu dàng nói:

- Được rồi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, mau đi tắm đi.

Hồ Tiên nhìn chăm chú vào Mục Lương một hồi rồi mới đứng lên, nói:

- Tốt, ta tắm xong lại tới tìm ngươi ~

Cô không ngờ số tinh thạch ma thú kiếm được trong ba ngày hội đấu giá mà vẫn không thể làm cho Rùa Đen hoàn thành tiến hóa, xem ra mình phải nỗ lực hơn mới được.

- Tốt.

Mục Lương cười một tiếng.

Trong lòng hắn thật sự không nóng vội, thật ra chỉ cần bán một ít ma cụ cao cấp hoặc là Nước Suối Sinh Mệnh thì sẽ rất dễ dàng kiếm đủ tinh thạch ma thú.

Nhưng mà Mục Lương không muốn, những thứ này đều là nội tình, không thể tùy tiện giao dịch ra bên ngoài được.

Trừ phi không còn cách khác khác thì hắn mới bắt buộc phải làm như vậy.

- Vẫn còn thời gian, không vội.

Đôi mắt của Mục Lương thâm thúy, lẩm bẩm tự nói với bản thân.

Khu dân cư Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Vệ Cảnh đẩy cửa phòng ngủ ra, bưng một chậu nước nóng đi tới bên giường, cẩn thận buông chậu rửa mặt nhìn vợ mình đang nằm trên giường.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ đau lòng, quan tâm hỏi:

- Tô Nhi, hôm nay ngươi cảm thấy thế nào rồi?

- Đã đỡ hơn hai ngày trước rất nhiều.

Trên mặt Tô Nhi cố nặn ra một nụ cười.

Cô không nói dối, ngày hôm qua uống bí dược chữa thương và quả Tinh Thần ép thành nước do Nguyệt Phi Nhan đưa tới, hiện giờ cơ thể đã tốt hơn rất nhiều.

- Nhưng sắc mặt của ngươi vẫn còn rất tệ.

Vệ Cảnh vươn tay nhẹ nhàng xoa khuôn mặt của vợ.

Ngày hôm qua, sau khi nhận được tin tức, hắn vội vàng an bài công việc rồi chạy như bay trở về nhà, khi nhìn thấy vợ nằm trên giường không thể động đậy, người đàn ông lớn tuổi khóc một hồi lâu mới hoàn hồn lại.

- Ta không sao đâu, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe thôi.

Trong mắt của Tô Nhi hiện lên tia nhu tình.

Yết hầu của cô nhấp nhô, tiếp tục nói:

- Hôm nay ngươi nghỉ một ngày, ngày mai mau chóng trở về công tác đi, đừng gây phiền phức cho bệ hạ.

Vệ Cảnh lắc đầu, trầm giọng nói:

- Tổng trưởng đã phê chuẩn cho phép ta nghỉ dài hạn rồi, hôm nay mới là ngày đầu tiên.

Trước kia Đại An Ti là tổng trưởng tam quan, hiện tại là người quản lý Hải Quan, khu vực Sơn Hải Quan vẫn thuộc quyền quản lý của cô ấy.

Tô Nhi há miệng, cô còn muốn nói điều gì đó thì vừa đúng lúc con gái đưa bữa sáng vào phòng.

Trên mặt của Vệ Ấu Lan lộ ra thần sắc mệt mỏi, nói:

- Mẹ, ngươi ăn chút cháo đi.

Đã hai ngày cô không nghỉ ngơi tốt, cho dù buổi tối nằm trên giường thì cũng không tài nào ngủ được, trằn trọc đến hừng đông thì đứng lên tới phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.

- Để ta.

Vệ Cảnh tiếp nhận chén cháo trong tay con gái, múc một muỗng cháo thịt nạc, nhẹ nhàng thổi nguội mới đưa đến bên miệng vợ.

Tô Nhi ngoan ngoãn uống cháo, hai mắt lại đỏ hoe.

Vệ Ấu Lan khẩn trương hỏi:

- Mẹ, cháo không ngon sao?

- Ngon.

Giọng nói của Tô Nhi khàn khàn, chẳng qua là cô cảm thấy bản thân liên lụy người nhà.

Vệ Cảnh trấn an:

- Ngươi đừng suy nghĩ nhiều như vậy, việc hiện tại là tĩnh dưỡng cho tốt, ngươi mau chóng bình phục thì chúng ta cũng sẽ yên tâm hơn, đúng không nào?

Vệ Ấu Lan nói với thần sắc nghiêm túc:

- Mẹ sẽ mau chóng khỏe lại thôi, tiểu thư Nguyệt Phi Nhan đã nói với ta là sẽ mời bệ hạ qua đây trị thương cho mẹ vào hôm nay.

- Gì cơ? Bệ hạ sẽ đích thân qua nhà chúng ta sao?

Vệ Cảnh giật mình.

Vệ Ấu Lan gật đầu đáp:

- Đúng rồi, tiểu thư Nguyệt Phi Nhan nói với ta như vậy.

- Bệ hạ sẽ tới đây hôm nay? Sao ngươi không nói sớm hơn chứ!

Hai mắt của Tô Nhi trừng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận