Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3567: Con Trai Có Thiên Phú Dị Bẩm

Ngoài cửa viện, nhân viên hậu cần đang chờ đợi.

Hắn thấy người đi ra, mỉm cười hỏi:

-Là tiểu thư Lăng Hương phải không?

- Là ta.

Lăng Hương gật đầu một cái.

-Vậy mời ký nhận hàng hoá.

Nhân viên hậu cần ý bảo một đống gói hàng sau lưng.

- Tốt.

Cô bất ngờ lên tiếng:

Vương quốc Huyền Vũ.

- Ta mặc thử.

Thiếu nữ mở ra tất cả các gói hàng còn lại, thử tất cả quần áo đã mua, trong đó còn có một chút vật trang trí và vật phẩm trang sức, tất cả đều làm cho cô rất hài lòng. ...

Nhóm hầu gái và Kỵ Sĩ tiến lên dọn các gói hàng vào trong biệt thự.

- Loạt soạt loạt soạt -

Lăng Hương đi lên trước, xác định số lượng gói hàng một chút, sau đó tiếp nhận bút ký tên mình.

Trong cung điện.

Lăng Hương mở ra một gói đồ, bên trong có một chiếc váy dài màu đỏ, đúng là chiếc váy mà cô đã mua ở trên thương thành trực tuyến.

- Cộp cộp cộp -

-Số đo vừa vặn, kiểu dáng cũng thích hợp, không mua nhầm.

- Cộc cộc cộc -

Cô hào hứng đi vào phòng thay quần áo, nhanh chóng thay xong váy đi ra.

Cửa thư phòng bị gõ vang, giọng nói thanh thúy của Linh Nhi vang lên:

Bên trong thư phòng, Mục Lương đang phê duyệt văn kiện, bên tay trái còn có một chồng văn kiện thật dày chưa xử lý xong.

Ngòi bút nhanh chóng xẹt qua mặt giấy, lưu lại từng hàng chữ cường tráng mạnh mẽ.

- Cha còn chưa làm xong sao?

- Cọt kẹt -

Linh Nhi ngoan ngoãn trả lời:

- Vào đi.

Linh Nhi nói thẳng:

- Cha, ta vào được không?

- Chỉ cần quần áo không bị hư hao, chưa tẩy rửa và làm bẩn thì có thể trả hàng, nhưng phí trả hàng là do các cô ấy gánh vác.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Mấy ngày nay Lăng Hương và Linh Vận đã mua không ít thứ trên thương thành trực tuyến, hai người cũng phát hiện ra một vài vấn đề, chính là nếu không thích kiểu dáng quần áo đã mua hoặc là số đo không thích hợp thì nên làm gì bây giờ?

Mục Lương không ngừng tay, tiếp tục phê duyệt phần văn kiện tiếp theo.

- Ta muốn nói với cha về chuyện thương thành trực tuyến một chút.

- Ừ, ngươi nói đi.

Mục Lương nghe vậy thì thả bút trong tay xuống, bày ra tư thế lắng nghe.

Cô gái tinh linh đẩy cửa vào, bước chân nhẹ nhàng đi tới bên cạnh nam nhân.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía cô gái tinh linh, ánh mắt mang theo tia cưng chiều.

- Chưa đâu, có chuyện gì vậy?

Linh Nhi ngây thơ hỏi thăm.

- Được rồi, vậy phí chuyên chở là bao nhiêu?

Đôi mắt đẹp của Linh Nhi sáng lên, nhanh chóng ghi nhớ lời của Mục Lương.

Nam nhân bình thản đáp:

- Căn cứ vào khoảng cách để tính, nếu là trong vương quốc Huyền Vũ thì thống nhất thu lệ phí là 10 đồng Huyền Vũ.

- Ồ ồ, vậy trả lại hàng là tới cửa lấy hàng à?

Linh Nhi hỏi tiếp.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu một cái.

- Ta biết rồi, vậy nếu như là mua trái cây hay đồ tươi thì sao?

-...

Trong hình, cô nâng hai đĩa bánh cuộn lên cười tươi về phía màn ảnh.

Đây là động thái mà Lăng Hương phát, kèm theo một bức ảnh chụp ở tiệm bán bánh cuốn.

- Hôm nay ăn ba đĩa bánh cuộn, khẩu vị mới nha -

Ngón tay của hắn giật giật, lướt xuống vài cái, tất cả đều là động thái của hai người, số lượng không ít.

Tiếp theo là Linh Vận phát hình ảnh, là hình tự chụp cô ấy mặc một chiếc váy dài màu đỏ.

- Tất nhiên rồi, bây giờ các cô ấy dùng thương thành trực tuyến chỉ là bản thử nghiệm, chờ điện thoại di động ma huyễn chính thức bán ra thì sẽ tiến hành ưu hóa.

- Vậy là tốt rồi.

Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương nghĩ đến cái gì đó, bình thản hỏi:

- Lục Quang thì sao, các cô ấy dùng có thấy bất tiện chỗ nào không?

"Lục Quang" là chức năng nói chuyện phiếm trong điện thoại di động ma huyễn mà hắn đặt tên.

- Không có, bọn họ mỗi ngày đều phát động thái nha.

Linh Nhi nói xong thì lấy ra điện thoại di động ma huyễn, nhấn mở chức năng vòng bạn bè trong Lục Quang.

Mục Lương ngước mắt nhìn lướt qua, thấy Lăng Hương vừa chia sẻ mấy bình nước hoa mới mua, còn kèm theo ảnh chụp.

Mục Lương ôn hòa nói:

Linh Nhi đề nghị.

- Cha, những thứ này phải ghi vào trong thương thành trực tuyến nha, để những người khác nhìn thấy.

- Đồ tươi và trái cây thì mua rồi miễn trả hàng.

Mục Lương lắc đầu nói:

Linh Nhi lại hỏi.

Mục Lương giật giật miệng, điện thoại di động ma huyễn xem như là bị hai người chơi rõ ràng.

- Cha, như vậy rất thú vị phải không?

Linh Nhi cười tươi như hoa nói.

- Sao ngươi không ‌ phát?

Mục Lương cười gật đầu.

Linh Nhi hơi nghiêng đầu, cười nhàn nhạt nói:

- Ta muốn chụp một bức ảnh với cha, có thể chứ?

- Đương nhiên là được.

Mục Lương cười một tiếng.

- Thật tốt quá.

Linh Nhi vừa kinh ngạc vừa vui mừng lên tiếng, vội vã kéo Mục Lương đứng lên, lại giơ điện thoại di động ma huyễn lên chuẩn bị chụp ảnh.

Mục Lương nở nụ cười, mặt mày trở nên hiền hoà.

- Răng rắc -

Màn hình điện thoại di động ma huyễn lóe lên vầng sáng, ảnh chụp được lưu lại.

Linh Nhi hài lòng nói:

- Thật đẹp.

Cô nhấn vài cái trên màn hình, thành công gửi ảnh chụp đến vòng bạn bè của Lục Quang.

Chỉ mới qua vài giây, trong vòng bạn bè có người điểm khen.

Ngay sau đó, Lăng Hương và Linh Vận đều gửi tin nhắn qua đây.

Linh Nhi nhấn vào tin nhắn, liếc nhìn lời nói của Lăng Hương và Linh Vận, không nhịn được cười một tiếng.

Mục Lương quay đầu nhìn thoáng qua, đọc:

- Linh Nhi yêu quý, có thể năn nỉ cha ngươi cũng chụp với chúng ta một tấm không?

-...

Khóe mắt của hắn giật một cái.

Không đợi cô gái tinh linh mở miệng, hắn đã giành nói:

- Không thể.

- Ta cũng nghĩ như vậy.

Linh Nhi chớp chớp mắt đẹp màu vàng kim.

Mục Lương dở khóc dở cười, giơ tay lên xoa đầu cô gái tinh linh.

- Cha, ngày mai là tiệc đầy tháng của Tiểu Cảnh, đêm nay ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi.

Linh Nhi ngoan ngoãn nhắc nhở.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà Mục Cảnh Lam đã đầy một tháng.

- Ta biết rồi.

Mục Lương cười đáp.

Linh Nhi đang rời đi thì chợt dừng bước, quay đầu lại nói:

- Cha, ngày mai khi nào rảnh rỗi có thể chụp ảnh gia đình không?

- Được chứ.

Mục Lương cười một tiếng.

- Cha, ngủ ngon.

Linh Nhi phất phất tay, mặt mang nụ cười khẽ rời khỏi thư phòng.

Mục Lương ngồi xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nghĩ tới cái gì đó, cầm bút lên bắt đầu viết.

Lục Quang cần phải tiến hành ưu hóa, còn có nhiều chức năng hơn phải thêm vào, cái này cần thời gian.

Ngoại trừ điều đó ra thì bên thương thành trực tuyến cũng phải tiến hành ưu hóa mới, nhất là giao diện đổi trả hàng, cần cải tiến chi tiết và hoàn thiện thêm.

Hắn vội vàng đến đêm khuya mới viết ra được đại khái dàn giáo ưu hóa, sau này sẽ cần thời gian dài hơn để chậm rãi ưu hoá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận