Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 297: Khôi Giáp Chu Tước

Trong lòng bàn tay của Mục Lương lại phun ra tơ nhện lần nữa, nối lại các mảnh vẩy của Kỳ Nhông Lửa với nhau.
Tơ nhện tiến vào trong mỗi lỗ tròn trong mỗi miếng vảy, tạo thành mạch lộ, kích phát các đặc tính của tài liệu hung thú.
Một bước này anh làm rất thành thạo, phương pháp luyện chế giống với Khôi giáp U Linh.
Sau một tiếng, tất cả mảnh vảy đều đã được xây dựng mạch lộ, tạo thành một bộ khôi giáp.
- Sắp hoàn thành rồi!
Mục Lương thở ra một hơi, cầm lấy cánh chim, lắp ráp nó vào sau lưng khôi giáp.
- Cộc cộc cộc !
- Mục Lương, ngươi đang bận sao?
Cửa của thư phòng bị gõ vang, âm thanh của Ly Nguyệt truyền vào.
- Vào đi.
Mục Lương cũng không quay đầu lại mà đáp.
- Cót két !
Ly Nguyệt đẩy cửa thư phòng ra đi vào, hơi nóng phả tới, bị Khôi giáp U Linh ngăn cản được hơn phân nửa, cô ngậm chặt miệng, yên tĩnh đứng bên cạnh nhìn.
Mục Lương lấy ra mười sáu viên tinh thạch hung thú, đặt bốn viên bên trên cánh chim, hai viên đặt vào vị trí nối giữa cánh chim và khôi giáp, sáu viên khác đặt trên khôi giáp.
Sau một khắc, anh đưa tay ra, đầu ngón tay tụ ra một giọt máu, rơi vào trên tinh thạch hung thú.
Khôi giáp sáng lên ánh sáng màu đỏ rực rỡ, khôi giáp hoàn toàn bị ngọn lửa bao phủ.
- Răng rắc !
Mấy tiếng vang giòn giã lên, khôi giáp và cánh chim đã nối lại thành một chỉnh thể, tràn ngập ánh sáng màu đỏ.
- Ong ong !
Có âm thanh vù vù truyền ra, mang ý nghĩa nghi thức khải linh đã thành công.
Ánh sáng màu đỏ tán đi, khôi giáp màu đỏ rực nằm lặng lẽ ở trên bàn làm việc, trên mảnh vảy lóe ra tia sáng óng ánh, giống một món hàng mỹ nghệ.
- Cuối cùng cũng làm xong.
Mục Lương mừng rỡ.
Anh đi lên phía trước, cầm lên bộ khôi giáp, trọng lượng tương tự với Khôi giáp U Linh, chỉ là nhiều thêm một đôi cánh chim, đặc tính nhẹ của nó có thể điều chỉnh độ nặng của bộ khôi giáp.
- Một món Linh khí cao cấp mới.
Tinh thần của Ly Nguyệt rất chấn động.
Trình độ Mục Lương chế tạo Linh khí, thực sự là càng ngày càng cao.
- Vậy cứ kêu là Khôi Giáp Chu Tước đi.
Mục Lương mỉm cười nói.
Anh cầm Khôi Giáp Chu Tước, gọi cô gái tóc trắng một tiếng:
- Đi, theo ta ra ngoài thí nghiệm Linh khí mới một chút.
- Vâng.
Ly Nguyệt đáp lại, rồi đi theo rời khỏi thư phòng, đi ra phía ngoài Phủ Thành Chủ.
Đi tới quảng trường nhỏ, Mục Lương cởi áo bào rộng rãi ra, trên người chỉ có quần áo mỏng, ôm sát người.
Ly Nguyệt tiến lên phía trước, giúp anh mặc vào Khôi Giáp Chu Tước.
Cô lui lại hai bước, đánh giá bộ Khôi Giáp Chu Tước mà Mục Lương mặc trên người.
Cô tán dương:
- Rất soái.
Mục Lương cử động tay chân, có cảm giác hơi bị chặt nhưng có thể chịu được, thích ứng một đoạn thời gian sẽ quen.
Trong đầu anh khẽ động, cánh chim màu đỏ sau lưng liền bắt đầu vỗ.
Sau một khắc, Mục Lương bay lên trời cao, đôi cánh nhẹ nhàng vỗ một cái, cả người đã bay lên trên không mấy chục mét, cánh chim sau lưng còn có ngọn lửa đang bùng cháy lên.
- Vù vù!
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, cánh khẽ vỗ một cái, cả người bay cao hơn, ngọn lửa trên cánh chim sau lưng càng bùng cháy mạnh hơn, tốc độ cũng tăng lên, giống như biến thành một vệt sao băng xẹt qua bầu trời, bay ra khỏi bức tường lưu ly.
- Ha ha ha.
Mục Lương cười sảng khoái, dùng suy nghĩ khống chế hướng bay, càng luyện tập càng linh hoạt.
Ly Nguyệt đứng dưới mặt đất nhìn, bên ngoài bức tường pha lê, Mục Lương lưu lại một vệt màu đỏ trên không trung, do bay quá nhanh nên ngọn lửa trên cánh chim bị kéo dài tạo thành.
Trong đôi mắt màu bạc của cô lóe lên tia ao ước và kích động, cô cũng muốn thử một chút.
Sau 5 phút, anh đã quay trở lại mặt đất, bay lượn một lát, hấp dẫn không ít người chú ý, Ngải Lỵ Na và Ny Cát Sa đã trở lại Phủ Thành Chủ.
- Mục Lương đại nhân, đây là khôi giáp Linh khí ngài mới chế tạo ra sao?
Ngải Lỵ Na trừng lớn đôi mắt xinh đẹp.
- Ừ, các ngươi có thể thử xem.
Mục Lương cởi bỏ khôi giáp trên người .
Ly Nguyệt đã vội vàng tiến lên, cầm lấy áo bào, giúp Mục Lương mặc vào, còn buộc lại dây thừng ngay eo rất chu đáo.
- Ta thử xem.
Ngải Lỵ Na đã vội vàng tiến lên.
Cô nhanh nhẹn đặt vào tinh thạch hung thú mới, tiến hành nghi thức khải linh, một lần nữa cho nó nhận chủ.
Tiếp theo, cô gái tóc hồng cởi ra Khôi giáp U Linh đặt xuống đất, rồi mặc Khôi Giáp Chu Tước lên người.
Lần này, Mục Lương thiết kế khôi giáp là loại có thể điều chỉnh kích thước, thay đổi mảnh vảy trước người thì dù ngực lớn cũng có thể mặc vừa.
- Đầu tiên chờ chút đã, cảm nhận một chút độ ấm của khôi giáp, có làm tổn thương da hay không?
Mục Lương nhắc nhở, ngoại trừ anh và Nguyệt Phi Nhan, có năng lực không bị lửa làm thương, thì Khôi Giáp Chu Tước sẽ có thể làm tổn thương người mặc nó.
- Vâng.
Ngải Lỵ Na đáp.
Cô hơi chuyển động ý nghĩ một chút, cánh chim sau lưng phun ra ngọn lửa, cái mũ cũng tỏa ra ánh sáng đỏ rực.
Mục Lương giơ tay lên, chuẩn bị sẵn hàn băng.
Ngải Lỵ Na thích ứng một hồi, cười hì hì nói:
- Không có việc gì, chỉ có hơi nóng, vẫn rất thoải mái.
Mục Lương yên lòng, dặn dò:
- Trước tiên nên bay dưới tầng trời thấp để làm quen, đừng xúc động bay quá cao.
- Vâng.
Ngải Lỵ Na hưng phấn đáp lại, khống chế Khôi Giáp Chu Tước bay lên trời cao.
- Chơi thật vui, hì hì !
Trên không, Ngải Lỵ Na lộn cù mèo, đáp xuống rồi lại lần nữa phóng lên trời, đã có thể thực hiện động tác có độ khó cao.
- Thích ứng rất nhanh.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, trong lòng bỗng có thêm một ý tưởng.
Về sau có thể bồi dưỡng một đội Không Quân hay không?
- Còn một chặng đường rất dài mới làm được.
Mục Lương cảm thán một phen.
Tuy lông vũ của Ưng Lửa không thiếu, nhưng lại thiếu tài liệu hung thú thuộc tính lửa, hơn nữa còn phải là loại thích hợp làm Linh khí, cần phải trải qua thử nghiệm. Đương nhiên, nếu có tài liệu hung thú của Kỳ Nhông Lửa sẽ tốt hơn.
- Ngải Lỵ Na, mau xuống đây, để cho ta thử với.
Ny Cát Sa lớn tiếng hô to, đã sắp không đợi được nữa.
Ngải Lỵ Na đáp xuống, giọng vui vẻ nói:
- Chờ đã, lại để cho ta bay thêm một hồi.
Mục Lương nhếch miệng lên, Khôi Giáp Chu Tước đã thành công.
Trong đầu anh đang suy nghĩ, còn có Linh khí gì có thể làm từ lông vũ của Ưng Lửa.
- Mục Lương, thành công?
Mễ Nặc hào hứng chạy tới.
- Đúng vậy, đã thành công.
Mục Lương khẽ cười nói.
- Hình như chơi rất vui.
Con mắt màu xanh lam của Mễ Nặc tỏa sáng.
Mục Lương xoa đầu của cô gái tai thỏ, dịu dàng nói:
- Đợi chút nữa để các cô ấy mang ngươi lên trời chơi.
- Vâng.
Đôi mắt của Mễ Nặc trừng trừng nhìn chằm chằm bóng dáng màu đỏ trên bầu trời.
Mục Lương lại nhìn, bảo đảm thật sự không có gì mới rời đi vì trong đầu của anh lại có ý tưởng khác, bước nhanh về hướng thư phòng.
Khôi Giáp Chu Tước có, nhưng vẫn còn thiếu vũ khí công kích.
Ý tưởng của Mục Lương như suối tuôn trào ra.
Anh đẩy ra cửa thư phòng, đi về phía bàn làm việc.
Trên mặt bàn còn có mười mấy chiếc lông của Ưng Lửa, đã được nung khô xử lý qua, là phần còn dư sau khi chế tạo Khôi Giáp Chu Tước.
Mục Lương chọn tám chiếc lông có kích thước giống nhau.
Tay nắm chặt một sợi lông, rồi cho lưu ly bao trùm lông vũ, biến thành bộ dáng cán quạt.
Đồng thời dùng tơ nhện luồng vào trong pha lê, kết nối với mạch lộ lông chim, để cho cả hai biến thành một chỉnh thể.
Tương tự như vậy, bảy sợi lông còn lại của Ưng Lửa đã qua xử lý, đồng thời được xuyên qua cái lỗ trên cán quạt, đính trên đó.
- Dùng Hoa Ngàn Gai nối lại là xong.
Mục Lương lẩm bẩm một câu, rồi quay người lấy xuống một khúc gai từ trên kệ gỗ phía sau lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận