Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 146: Các Ngươi Sẽ Biết Hoảng Sợ

Hai cô rất nhanh thì ẩn thân, đi vào trong cao ốc của Ngõa Nhĩ Đa, tìm một nơi hẻo lánh an tĩnh chờ đợi.
Nửa giờ sau.
Nguyệt Thấm Lam xuất hiện, tao nhã bước vào, đứng ở trước cửa cao ốc.
- Ngươi là ai?
Ngõa Nhĩ Đa dẫn đầu, cảm nhận được có người xa lạ xông vào.
Vì người xa lạ kia hoàn toàn không có thu liễm khí tức, xông vào như khiêu khích hắn.
- Ta có thể xem là một kẻ trộm, tới làm một vụ giao dịch với ngươi.
Nguyệt Thấm Lam khàn khàn nói.
Toàn thân của cô tản ra khí tức cường đại, bức bách Ngõa Nhĩ Đa không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Một chiêu này, Nguyệt Thấm Lam đã thí nghiệm qua trên người tám lâu chủ trước đó, bọn họ cũng không dám đắc tội một kẻ ăn trộm có thực lực cấp 6 đột nhiên xuất hiện.
- Giao dịch gì?
Hai mắt của Ngõa Nhĩ Đa nheo lại.
- Lá trà Tinh Huy, mầm non thực vật.
Nguyệt Thấm Lam thản nhiên nói.
- Ngươi là người của thành Huyền Vũ?
Vẻ mặt của Ngõa Nhĩ Đa thay đổi.
- Cũng có thể coi như vậy đi, ta có quan hệ không tốt với cao tầng và thành chủ thành Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lam nói.
Cô tùy ý biên ra chuyện xưa, lừa gạt người khác:
- Mấy thứ kia của ta, càng tiện nghi hơn so với các ngươi giao dịch với thành chủ thành Huyền Vũ.
- Ta làm sao biết ngươi nói thật hay giả?
Ngõa Nhĩ Đa nhíu mày.
Lão có chút hoài nghi người đột nhiên xuất hiện này, có phải có âm mưu gì hay không?
- Không giao dịch thì thôi.
Nguyệt Thấm Lam lập tức xoay người, cất bước muốn rời khỏi.
Khi cô bước ra bước đầu tiên, miệng hơi cười nói:
- Trừ lâu chủ ngươi ra, bọn họ dường như đều giao dịch không ít đồ.
- Chờ một chút, ngươi nói ra giá cả trước đi?
Con ngươi của Ngõa Nhĩ Đa co rụt lại, làm ra một cái thủ thế trong bóng tối.
Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na kinh ngạc phát hiện trong bóng tối cao ốc, có một người đi tìm hiểu tin tức, đang lặng yên không tiếng động rời khỏi.
- Một cây mầm non cải trắng, mười viên tinh thạch hung thú sơ cấp bậc trung, tiện nghi hơn hai viên tinh thạch so với thành chủ thành Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lam mấp máy đôi môi đỏ mọng, nhàn nhạt báo giá:
- Lá trà Tinh Huy đã bị người khác cướp đi giao dịch, chỉ còn lại một ít lá trà, ngươi muốn lấy hết, thì 100 viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng là có thể lấy đi.
- Ngươi để ta suy nghĩ một chút.
Ngõa Nhĩ Đa cau mày trầm giọng nói.
- Có thể.
Nguyệt Thấm Lam rất có kinh nghiệm, biết đối phương phái người đi nghiệm chứng thật giả.
Cô chỉ cần hoàn thành giao dịch trước khi có đại động tĩnh xảy ra.
Đạp đạp đạp...
Một loạt tiếng bước chân vang lên.
- Đại nhân, lâu chủ còn lại đều điều động đại lượng tinh thạch hung thú.
Sắc mặt của Ngõa Nhĩ Đa bình tĩnh nghe thuộc hạ báo cáo.
Lão ngẩng đầu nhìn cô gái mặc trang phục thần bí kia, trầm mặc một hồi.
- Bọn họ giao dịch bao nhiêu bụi cây giống?
Ngõa Nhĩ Đa nhíu mày lại.
Lão không nghĩ tới lâu chủ còn lại, không có báo với lão, một mình giao dịch mầm non.
- Ít nhất 100 bụi cây, nhiều nhất 200 bụi cây.
Giọng của Nguyệt Thấm Lam vội nói như bị ép buộc .
- Ngươi còn bao nhiêu mầm cây?
Ngõa Nhĩ Đa híp mắt, quyết định muốn giao dịch nhiều một chút.
Nếu lão trồng sống mầm non, lần nữa ươm giống là có thể cầm đi thành Thánh Dương giao dịch, đồng dạng có thể kiếm được một lượng lớn tinh thạch hung thú.
Ngõa Nhĩ Đa không cần suy nghĩ, đều có thể đoán được suy nghĩ của các lâu chủ còn lại.
- 300 bụi cây giống.
Đôi môi của Nguyệt Thấm Lam hơi nhếch lên.
Hiện tại, cô đã hoàn toàn hiểu rõ, điểm lợi hại của cái kế hoạch này của Mục Lương.
Các lâu chủ thật thích chiếm tiện nghi nhỏ, cũng thích tranh đua với những lâu chủ khác.
Nhưng đối với bên ngoài rất đoàn kết, hiện tại kế hoạch ‘Kẻ trộm' đánh tan từng người trong nhóm lâu chủ, mà không phải che giấu giao dịch từng chút.
- Ta muốn hết, lá trà của Trà Thụ Tinh Huy kia ta cũng muốn.
Ngõa Nhĩ Đa trầm giọng nói.
- Không thành vấn đề.
Nguyệt Thấm Lam mở ra cái bao sau lưng, lấy ra một cái hộp lớn.
Cô mở hộp gỗ lớn ra để lộ ra mầm non sắp xếp ngay ngắn bên trong, cũng bảo khác tiến lên kiểm tra.
Biểu cảm của Ngõa Nhĩ Đa ngưng trọng tiến lên, kiểm tra từng bụi, đặc biệt quan sát rể cây mầm non.
Vẻ mặt của lão thả long ra, nói:
- Mầm non không thành vấn đề, đều rất tốt.
- Còn Trà Thụ Tinh Huy này, bây giờ ngươi có thể thử lá trà một chút, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Nguyệt Thấm Lam xuất ra một hộp gỗ nhỏ khác.
Cô nhìn hộp gỗ nhỏ trong tay, khóe miệng có chút co lại, thứ này muốn nhỏ hơn gấp đôi so với hộp gỗ lúc trước giao dịch cho con gái của mình nữa.
- Ta đây thử một chút.
Ngõa Nhĩ Đa cầm lên một ít lá trà nhét vào trong miệng, nhất thời hai mắt sáng lên.
Lão đã nếm thử nhiều lá trà của các thành trì lớn, cũng đều không có tốt như lá trà Tinh Huy.
Đương nhiên, giá cả lá trà Tinh Huy, cũng cao gấp mười lần so với lá trà khác.
- Có phải rất đáng giá không?
Nguyệt Thấm Lam cười nhạt, đóng lại cái nắp.
- Phải.
Ngõa Nhĩ Đa thừa nhận.
Lão vẫy tay với thủ hạ, phân phó nói:
- Đi lấy tinh thạch hung thú tới đây.
- Vâng.
Rất nhanh, một bao tinh thạch hung thú lớn được mang lên.
Một ít tinh thạch hung thú cấp bậc thấp không đủ, cầm tinh thạch hung thú đẳng cấp cao bù vào.
- Như vậy, ta cáo từ trước.
Nguyệt Thấm Lam kiểm tra số lượng tinh thạch hung thú một chút, xốc lên cái bao rồi rời đi.
Cô không phải là một người vận chuyển tinh thạch hung thú.
Lúc này, Nhện Quỷ Đỏ đã cõng tinh thạch hung thú còn lại giao dịch được các lâu chủ khác, đang đi về phía sau lưng Rùa Đen.
Ngải Lỵ Na dùng ngón tay chọc chọc vào cánh tay của cô gái tóc trắng.
Cô tiến tới ở bên tai Ly Nguyệt, nhỏ giọng nói:
- Người đi rồi, giờ đến phiên chúng ta ra sân chứ?
- Ừm, diễn giống như một chút.
Ly Nguyệt lạnh lùng nói.
Cô nhẹ nhàng đi tới trước cửa cao ốc, đứng ở vị trí trước kia Nguyệt Thấm Lam đứng.
- Là người nào?
Ngõa Nhĩ Đa hơi biến sắc, cảnh giác nhìn xung quanh.
Lão có cảm giác được có người ở gần đây, có một loại cảm giác nguy hiểm.
Ly Nguyệt lạnh như băng mở miệng nói:
- Tên phản đồ kia trộm đồ của Thành Chủ đại nhân chúng ta, cư nhiên lại dám giao dịch cho các ngươi.
- Người nào? Đi ra cho ta?
Ngõa Nhĩ Đa ôm chặt hộp gỗ trong tay, nhanh chóng lui lại mấy bước.
Sắc mặt của lão bắt đầu nghiêm túc lại.
Tên kia lại là kẻ trộm thật sự?
Không phải người thành chủ thành Huyền Vũ sai khiến giả trang?
Từ khi vừa mới bắt đầu, Ngõa Nhĩ Đa không quá tin lời của người thần bí kia nói, cũng vì rẻ hơn hai viên tinh thạch hung thú, mới cố ý phối hợp giao dịch.
Hiện tại, lại có người tìm tới cửa.
Trong nháy mắt, lão nghĩ đến một khả năng, đó chính là thành chủ thành Huyền Vũ đều muốn mầm non và tinh thạch hung thú?
Ly Nguyệt giải trừ ẩn thân xuất hiện ở trước mặt Ngõa Nhĩ Đa, con ngươi màu trắng nhìn chằm chằm hộp gỗ trong tay lão.
- Ngươi là ai?
Ngõa Nhĩ Đa đằng đằng sát khí, nhìn người mặc khôi giáp khoe khoang trước mắt.
- Ta là Ám Vệ của đại nhân, phụ trách truy nã kẻ trộm mầm non trong vườn trồng.
Ly Nguyệt lạnh nhạt tiếng nói.
- Chỉ một mình ngươi?
Ngõa Nhĩ Đa rục rịch, muốn động giết chết đối phương tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận