Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1636: Ta Cũng Muốn Đặt Một Kiện

Xảo Nhi giơ chén rượu, nhiệt liệt đề cử nói:

- Lão đại, ngươi mau nếm thử loại rượu này, uống ngon lắm.

- Được.

Trinh Hoán nhận chén rượu, nhấp một ngụm rượu màu hồng nhạt.

Mùi thơm của vải thiều lan tỏa trong miệng, lúc đầu vào hơi ngọt, sau đó thơm ngát hết cả khoang miệng, ấm bụng.

- Rượu ngon.

Trinh Hoán kinh ngạc lên tiếng.

Cô rất yêu thích rượu, có thể nói là nghiện rượu như mạng, một ngày không uống cả người khó chịu.

Nhưng cô đã từng uống nhiều rượu như vậy, những loại đó đều không thể sánh với ly rượu vừa rồi.

………..

Trinh Hoán giơ lên chén rượu trong tay, hưng phấn lớn tiếng hỏi:

- Mục Lương các hạ, đây là loại rượu gì?

- Rượu vải.

Mục Lương ôn hòa nói.

Trinh Hoán thành khẩn mà hỏi:

- Rượu vải uống rất ngon, ta có thể mua chút mang đi không?

- Đương nhiên, ta sẽ đưa ngươi mấy chai.

Mục Lương cười nói.

- Cám ơn ngươi.

Hai mắt Trinh Hoán sáng ngời, nhất thời cảm thấy Mục Lương thuận mắt hơn không ít.

Hồ Tiên nhếch khóe môi, mỉm cười nói:

- Rượu vải là rượu tốt hiếm có, thích hợp cho nữ nhân uống, có tác dụng dưỡng da - ……

Na Á nghe vậy đứng lên, bưng ly rượu nhấp ngụm rượu màu hồng, lập tức không tự chủ được, ngửa mặt uống cạn một hơi cạn sạch ly rượu vải.

- Các hạ, ta cũng cần mua rượu vải.

Cô để chén rượu xuống nghiêm mặt nói.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, nghiêng đầu dặn dò:

- Tiểu Lan, đi chuẩn bị một chút, chờ khi yến hội kết thúc, để mọi người mấy chai rượu vải.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan nhu thuận gật đầu, xoay người đi vào sảnh phụ cung điện.

Cung điện rất lớn, và một sảnh phụ được đặc biệt chuyển thành hầm rượu để chứa rượu, nước uống hàng ngày.

- Còn những loại rượu khác, nếu các vị cảm thấy hứng thú thì có thể nếm thử.

Mục Lương ôn nhuận nói.

- Ở đâu?

Trinh Hoán tràn đầy khí lực.

Những người hầu gái hiểu ra, mang những bình rượu đã chuẩn bị sẵn ra, rót đầy rượu cho mọi người, mỗi lần uống xong một ly lại đổi một loại rượu khác.

- Uống ngon, uống quá ngon.

Trinh Hoán kích động không thôi.

Vài chén rượu xuống bụng, sắc mặt của cô có chút hồng nhuận, nhưng không thấy men say chút nào.

Mục Lương nhịn không được khen một câu:

- Tửu lượng các hạ rất tốt.

- Ta mười tuổi đã bắt đầu uống rượu, cho tới bây giờ, mỗi ngày đều uống.

Trinh Hoán nâng cằm, mặt tràn ngập tự đắc.

- Vậy các hạ chắc chắn nghiên cứu rất nhiều về rượu.

Đôi mắt Nguyệt Thấm Lan lộ vẻ ngạc nhiên, cười hỏi:

- Vậy ngươi nghĩ sao về những loại rượu này của thành Huyền Vũ?

Trinh Hoán nghe vậy sống lưng thẳng tắp, nghiêm túc nói:

- Thành thật mà nói, những loại rượu này ngon hơn tất cả những loại rượu ta đã từng uống trước đây. Loại nào cũng ngon, còn ngon gấp nhiều lần, không cách nào sánh được.

Xảo Nhi thấy bộ dáng hưng phấn của lão đại nhà mình, cũng biết cô ấy đang rất vui vẻ do được uống rượu ngon, có chuyện gì mà đàm luận cùng nàng bây giờ, có thể nói là làm ít công to.

Những người khác nghe xong lời khen ngợi của Trinh Hoán, đều không lắc đầu phủ nhận, ngược lại tán thành gật đầu. Bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều từng uống không ít loại rượu, không loại nào ngon hơn rượu ở thành Huyền Vũ.

Mục Lương lộ vẻ cười dưới đáy mắt, còn có chút tự hào. Rượu là một đại chiêu bài của thành Huyền Vũ.

- Mặc dù hàng năm thành Huyền Vũ sản xuất một lượng rượu có hạn, nhưng nếu các vị thích nó, có thể thiết lập mối quan hệ buôn bán lâu dài trong tương lai, chúng ta có thể cung cấp rượu cho các vị với số lượng có hạn.

Hồ Tiên ưu nhã nói.

- Được.

Trinh Hoán không chút do dự gật đầu bằng lòng.

Phó Linh Na tao nhã nói:

- Hồ Tiên các hạ, vương quốc Hải Đinh với thành Huyền Vũ đã là quan hệ hợp tác, về sau muốn mua rượu sẽ không khó đúng chứ?

- Đương nhiên.

Hồ Tiên mỉm cười.

Tề Nhĩ Nạp bình tĩnh nói:

- Có thể hợp tác, thành Huyền Vũ có rất nhiều hàng hóa mà chúng ta cần, chỉ hy vọng lúc giao dịch có thể cho một giá ưu đãi.

- Đương nhiên.

Hồ Tiên lại cười.

Chân mày Tề Nhĩ Nạp hơi nhíu lại, vì sao việc buôn bán hợp tác đều do người nửa thú này thương lượng, mà thân là thành chủ Mục Lương lại im lặng?

Tính tình Na Á rất thẳng, trong lòng có cùng nghi hoặc với Tề Nhĩ Nạp, trực tiếp lên tiếng hỏi:

- Thân phận các hạ là gì?

- Ta phụ trách tất cả các giao dịch thương mại của thành Huyền Vũ, ta cũng là người phụ trách Phố Buôn Bán, bao gồm cả khu buôn bán trung tâm trong Tiểu Thành.

Hồ Tiên bình tĩnh nói.

Đám người Na Á và Tề Nhĩ Nạp giật mình trong lòng, hoàn toàn không nghĩ tới Hồ Tiên thân là người nửa thú, lại có địa vị cao như vậy, có thể quản lý mọi giao dịch buôn bán của thành Huyền Vũ.

Nghĩ tới đây, mọi người bỏ thái độ khinh thường với Hồ Tiên và chú ý đến cô nhiều hơn.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Năng lực của Hồ Tiên rất mạnh, về sau nếu có giao dịch hợp tác, chỉ cần tìm cô ấy là được.

Hồ Tiên mỉm cười cười khẽ, cầm đũa gắp miếng xương sườn hung thú vào bát Mục Lương.

Trinh Hoán chớp chớp đôi mắt, nghĩ thầm chờ yến hội kết thúc, nhất định phải tạo quan hệ tốt với nữ nhân đuôi cáo, về sau mới có thể mua được rượu ngon.

Na Á quan sát tỉ mỉ Hồ Tiên với Nguyệt Thấm Lam, con ngươi chậm rãi phóng to, nhịn không được hỏi:

- Thấm Lam các hạ, váy ngươi mặc là ma cụ cao cấp?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Ánh mặt của các hạ thật tốt, cái này cũng bị ngươi nhìn ra.

- Quả thật là ma cụ cao cấp.

Hồ Tiên gật đầu một cái.

- Tê ~~~

Mọi người tại đây hít một hơi khí lạnh, quần áo tùy tiện mặc trên người đều là ma cụ cao cấp, cái này cũng quá xa xỉ đi. Đức Đức Đa Nhĩ nhịn không được hỏi: - Đây cũng đều do Mục Lương các hạ chế tạo?

- Ừm.

Mục Lương gật đầu một cái.

Na Á buông đôi đũa trong tay, chăm chú hỏi:

- Mạo muội hỏi một câu, xác xuất thành công của các hạ trong luyện chế cao cấp ma cụ là bao nhiêu?

Mục Lương nhìn về phía Nữ Vương Na Á, cười không nói lắc đầu.

- Xin lỗi, là ta mạo phạm.

Na Á lộ vẻ tiếc nuối, tự nhiên hào phóng tạ lỗi.

Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan liếc nhau, xác xuất thành công của Mục Lương trong luyện chế ma cụ cao cấp phổ thông hình như là trăm phần trăm. Ma cụ cũng phân ra phẩm cấp, phẩm cấp thấp tự nhiên dễ dàng luyện chế, phẩm cấp cao, độ khó tăng thêm rất nhiều, xác xuất thành công cũng sẽ giảm bớt.

- Mục Lương các hạ, ta muốn định chế một kiện ma cụ cao cấp, có thể chứ?

Trinh Hoán đột nhiên lên tiếng hỏi.

- Cái này sẽ rất hơi đắt.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Trinh Hoán hất cằm lên, tài đại khí thô nói:

- Ta có tinh thạch ma thú.

- Ừm ừm, chúng ta có tinh thạch ma thú.

Xảo Nhi cũng gật đầu theo.

Cô ở trong lòng yên lặng bồi thêm một câu, dù cho không có tinh thạch ma thú, chỉ cần rời bến cướp mấy chiếc thuyền hải tặc, cũng sẽ có thôi.

Mục Lương suy nghĩ một chút, bình tĩnh nói:

- Vậy chờ yến hội kết thúc, ngươi ở lại nói chuyện.

- Được.

Sắc mặt của Trinh Hoán lộ ra tia vui mừng, mục tiêu tới tham gia yến hội lần này đạt thành một nửa.

Tề Nhĩ Nạp thấy thế trong lòng khẽ động, nhìn Mục Lương muốn mở miệng.

Giọng Mục Lương nhẹ nhàng nói:

- Luyện chế ma cụ cao cấp rất khó, một tháng ta chỉ luyện chế một kiện.

Tề Nhĩ Nạp không chút do dự nói:

Bạn cần đăng nhập để bình luận