Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 472: Bảo Khố, Bắp Ngô

Lão biết Huyết Độc, chỉ là không nghĩ tới trong tay Gia Áo lại có vật này.
Ly Nguyệt dừng lại bước chân, dùng giọng lạnh như băng tỉnh táo nói:
- Dám gây hại cho thành Huyền Vũ, tuyệt đối sẽ bị giết chết hết.
Khuôn mặt của Đại trưởng lão Sát Huyết đen lại nói:
- Mời về nói cho thành chủ các ngươi biết, chuyện Huyết Độc là hành vi của riêng mỗi Gia Áo, hoàn toàn không liên quan đến gia tộc Sát Huyết chúng ta.
- Ta sẽ truyền lời lại.
Dưới đáy mắt của Ly Nguyệt thoáng qua tia ngoài ý muốn.
Cô gái tóc trắng nhìn chăm chú Đại trưởng lão thật lâu, sau đó quay người rời đi.
- Gia Áo, tên khốn đáng chết này.
Lão nghiến răng nghiến lợi, hai con ngươi trở nên đỏ như máu, đây là bị chọc đến tức giận.
Lão không dám hành động thiếu suy nghĩ, vẫn kiềm chế khí thế như cũ, không dám thả ra.
Vì bảo vệ toàn bộ gia tộc Sát Huyết, lão không thể không lỏng, đè xuống lửa giận trong lòng.
Đạp đạp đạp !
Bên ngoài pháo đài Sát Huyết, đường phố vắng vẻ vang lên tiếng bước chân dồn dập.
- Ly Nguyệt?
Âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Ny Cát Sa vang lên.
- Là ta.
Tia sáng năm màu lóe lên, Ly Nguyệt hiện thân ra.
- Nhiệm vụ hoàn thành.
Âm thanh của Ngôn Băng đồng thời vang lên.
Cô gái tóc tím hiện thân ra, cô phụ trách giết 4 mục tiêu bất kỳ.
- Bốn mục tiêu của ta đã giải quyết.
Âm thanh của Ngải Lỵ Na truyền đến từ phía sau, trong tay còn cầm một cái túi da thú.
- Ngải Lỵ Na, trong tay ngươi cầm cái gì?
Ngôn Băng chớp chớp con mắt màu tím tràn đầy nghi ngờ.
Ngải Lỵ Na quơ quơ túi da thú, hoạt bát cười nói:
- Tinh thạch hung thú, tìm được từ trong nhà nhân vật mục tiêu.
- ......
Ngôn Băng nhếch mép một cái.
- Ngươi cũng có?
Ly Nguyệt giơ tay lên, cũng là một cái túi da thú.
- A lặc, Ngôn Băng không có lấy sao?
Lông mi mảnh khảnh của Ngải Lỵ Na hơi run run, con mắt màu hồng mang theo ý cười.
Ny Cát Sa ngạc nhiên, chớp chớp con mắt màu xanh, kinh ngạc nói:
- Làm sao ta có cảm giác dáng vẻ này của các ngươi rất chuyên nghiệp?
- Ha ha ha......
Ngải Lỵ Na che miệng cười khẽ.
- Trở về đi.
Con mắt màu bạc của Ly Nguyệt lộ ý cười, đây đều là học được từ Mục Lương.
- Ừm.
Ny Cát Sa lên tiếng.
Cô quay người làm thủ thế, hộ vệ Khu vực Trung ương xung quanh giải trừ ẩn thân, cởi áo choàng U Linh trên người xuống, dùng tốc độ nhanh nhất tụ tập.
Sau 5 phút, tất cả hộ vệ ngồi trên lưng Kỳ Nhông Năm Màu, đường cũ rời đi.
- Du du du !
Ngồi trên lưng Kỳ Nhông Năm Màu, Ngôn Băng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm tối đen.
Nơi đó, Ưng Lửa đang quay vòng quanh.
Sau đó, nó đáp xuống, đón Nhện Quỷ Đỏ ẩn nấp ở phía sau lâu đài, vỗ cánh bay về hướng thành Huyền Vũ.
Một đêm này, thành Dạ Nguyệt rất an tĩnh.
Ngày thường, hung thú bị nuôi nhốt kêu rên gào thảm, tối nay đều rất ngoan ngoãn, làm cho không ít người cảm thấy nghi hoặc.
Hơn nửa canh giờ, Kỳ Nhông Năm Màu mang mọi người trở về Khu Trung ương thành Huyền Vũ.
Ly Nguyệt đi tới trong Cung điện, mắt liếc tiểu hầu gái đang canh giữ ở cửa thư phòng đang ngủ gật, cước bộ vô thức thả nhẹ.
Cô gái tóc trắng nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, đi vào trong phòng làm việc.
Mục Lương, Nguyệt Thấm Lan cùng nhau ngước mắt nhìn lên.
- Đã về.
Mục Lương nhếch miệng lên.
- Mục tiêu đã giải quyết toàn bộ.
Ly Nguyệt chậm rãi đi tới trước người anh, đặt xuống một cái túi da thú.
- Chiến lợi phẩm?
Lông mày của Mục Lương nhíu lại.
Anh tự tay mở ra túi da thú, bên trong đựng phần lớn là tinh thạch hung thú, còn có hai hộp gỗ lớn cỡ bàn tay.
- Ừm, có một bộ phận là Ngải Lỵ Na tìm được.
Ly Nguyệt dùng chất giọng cổ quái nói.
- Khụ khụ, rất tốt.
Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, ánh mắt cổ quái liếc sang chỗ khác.
Con mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan nháy nháy, đây là thuận tay lấy đồ, là học từ Mục Lương? Hay tự học?
Mục Lương khẽ nói trong lòng, chuyển hóa toàn bộ tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.
- Thực sự là giàu có.
Mục Lương tắc lưỡi lẩm bẩm một câu.
Tinh thạch trong túi da thú màu tím, chuyển hóa được hơn 4 triệu điểm tiến hóa.
Anh khẽ thì thầm, nhìn thấy bảng thuộc tính bốn chiều của bản thân.
Thuần dưỡng sư: Mục lương.
Thể lực: 483.3.
Tốc độ: 474.8.
Sức mạnh: 489.6.
Tinh thần: 459.5.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 5511 năm.
Điểm thuần dưỡng: 890.
Điểm tiến hóa: 6000 vạn......
Năng lực: Lĩnh Vực Im Lặng cấp 7.
Động vật thuần dưỡng:
Thú Thực Âm.
Thiên phú: Lĩnh vực Im Lặng cấp 7.
Thực vật thuần dưỡng:
Cây cao su.
Thiên phú: Co Dãn Biến Hình cấp 7.
- 6000 vạn điểm tiến hóa.
Trong lòng của Mục Lương rất vui vẻ.
Chỉ cần có thêm 4000 vạn là có thể hoàn thành một mục tiêu nhỏ, Rùa Đen có thể tiến hóa đến cấp 9.
- Trong hai cái hộp gỗ này chứa gì?
Nguyệt Thấm Lan cầm lấy hộp gỗ bên trong túi da thú.
Cô nhẹ nhàng lắc lắc, bên trong truyền ra âm thanh ‘lạch cạch’.
- Ngươi mở ra xem.
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thu lại bảng giao diện thuộc tính bốn chiều.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy cẩn thận từng li từng tí mở ra nắp hộp, lộ ra đồ vật bên trong.
Trong hộp, chứa một cái chìa khoá bằng sắt.
- Chìa khoá?
Nguyệt Thấm Lan vê lên chìa khoá, lật hai mặt quan sát, nhìn không ra điểm bất thường.
Cô đưa chìa khóa này cho Mục Lương, nghi ngờ nói:
- Cũng không biết là chìa khoá nơi nào.
- Chắc là chìa khoá của bảo khố riêng.
Ly Nguyệt nói khẽ.
- Làm sao ngươi biết?
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp mắt hỏi.
- Trong hộp có khắc chữ, viết rất rõ ràng.
Ly Nguyệt cầm lấy hộp gỗ, bên trong cái nắp có mấy chữ nhỏ.
Nguyệt Thấm Lan hơi nghiêng người, đọc lên mấy chữ nhỏ kia:
- Chìa khoá bảo khố......
Tùy ý như vậy sao?
- Sắp xếp người khác đi xem một chút.
Mục Lương nhếch miệng lên, đưa chìa khoá cho cô gái tóc trắng.
- Được.
Âm thanh của Ly Nguyệt yếu ớt đáp.
Mục Lương mở ra cái hộp gỗ nhỏ thứ hai, bên trong chứa mấy hạt giống màu vàng xám.
Hạt giống đã khô cạn, có hai hạt đã héo khô.
- Bắp ngô.
Con mắt màu đen của Mục Lương hơi sáng lên, trong hộp gỗ này đúng là hạt bắp quen thuộc mà anh biết.
Hàm lượng vitamin trong bắp ngô rất cao, cao hơn từ năm đến gấp mười lần cây lúa với lúa mì.
- Bắp ngô?
Nguyệt Thấm Lan nhìn Mục Lương,
- Một loại lương thực ăn rất ngon.
Trong lòng của Mục Lương đang rất hưng phấn, nghiêng đầu ôn nhu nói:
- Bảo Tiểu Lan đi lấy ít đất tới.
- Để ta đi.
Ly Nguyệt quay người rời khỏi thư phòng.
Sau 5 phút, cô xách theo thùng gỗ trở về, bên trong đầy nửa thùng đất.
Mục Lương đứng dậy, đặt năm hạt bắp vào trong đất, ngưng kết ra nước tưới ướt đất.
Năm ngón tay của anh mở ra, thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần, ánh sáng ngư ngôi sao bao phủ thùng gỗ, bắt đầu thúc đẩy sinh trưởng.
Nguyệt Thấm Lan với Ly Nguyệt đều tiến lên trước, mắt không chớp nhìn chằm chằm.
Không đến một phút thời gian, mặt đất bị nứt ra, mầm xanh đang nhô lên.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai cô gái, tốc độ mầm xanh bắt đầu lớn lên nhanh chóng, từ cao hai xăng-ti-mét, tăng trưởng cao hơn 2 mét, lá xanh tươi tắn nhẹ nhàng đong đưa.
Trên đỉnh cây bắp, mọc ra chùm hoa.
Ở giữa lá xanh, có mọc ra chùm hoa, râu ngô vàng nhạt mọc thành túm.
Chùm hoa nhẹ nhàng run động, phấn hoa rơi xuống bên trên râu ngô, hoàn thành quá trình thụ phấn.
Phấn cây bắp bên trên cụm hoa trên đỉnh cây, sau khi chín, phấn sẽ rơi xuống dính lên râu ngô ở phía dưới, thông qua râu ngô để hoàn thành thụ phấn.
Bắp ngô vẫn còn tiếp tục lớn lên, cụm hoa giữa lá xanh bắt đầu to lên.
Mục Lương gia tăng thi triển cường độ Lĩnh Vực Tinh Thần, tốc độ bắp ngô chín đang tăng nhanh, vì anh đặc biệt lựa chọn vị trí cho Lĩnh Vực Tinh Thần chiếu vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận