Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 545: Ngang Ngửa Với Thành Tương Lai

Khải Đa hỏi với giọng khàn khàn:
- Phát hiện gì?
- Trên lưng Man Thú Hoang Cổ có người, phía trên có rất nhiều kiến trúc, có cầu thang để đi lên.
Vu Ách đáp, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Trên đường trở về, hắn lưu ý đến Thiên Môn Lâu, cũng nhìn thấy Thành Phòng Quân.
- Trên lưng Man Thú Hoang Cổ có kiến trúc?
Khải Đa chớp mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
- Đúng vậy, tất cả mọi người đều thấy.
Vu Ách gật đầu nói.
- Vậy các ngươi có thấy tuần vệ thành Tương Lai không?
Khải Đa tiếp tục dò hỏi.
- Tuần vệ thì không thấy.
Đám người Vu Ách liếc nhau, nhao nhao lắc đầu.
Khải Đa khó hiểu nói:
- Kỳ quái, vậy bọn họ biến đi đâu rồi?
Hắn canh giữ tại chỗ này, không thấy tuần vệ trở về.
Thuộc hạ thuận miệng suy đoán:
- Có khi nào bọn họ ở trên lưng Man Thú Hoang Cổ không?
- Trên lưng Man Thú Hoang Cổ...
Hai mắt Khải Đa trừng lớn, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này rất có khả năng.
- Đi thôi, chúng ta lên đó xem một chút.
Hắn hạ quyết tâm nói.
- Đội trưởng, ngươi điên rồi ư?
Vu Ách lùi lại hai bước, sắc mặt biến đổi liên tục.
Khải Đa lườm nhóm hoang thương nhân, nói với giọng điệu không sao cả:
- Các ngươi không đi thì ta đi một mình.
Hắn rất hiếu kì kiến trúc trên lưng Man Thú Hoang Cổ, quyết định đi xem tận mắt.
Khải Đa sải bước về phía Man Thú Hoang Cổ, lưu lại một chúng đi hoang thương nhân đưa mắt nhìn nhau.
- Không được, ta cũng đi xem.
Vu Ách cắn răng, cất bước đuổi theo.
Các đi hoang thương nhân còn lại do dự một chút, tốp năm tốp ba tản ra đi về phía trụ sở bên ngoài thành Tương Lai, chờ đội trưởng trở về.
Đạp đạp đạp...
Vu Ách đuổi theo Khải Đa, đôi mắt của hắn vẫn luôn dính chặt trên người Man Thú Hoang Cổ, sợ nó đột nhiên có động tác.
Khải Đa liếc nhìn người bên cạnh, hỏi:
- Ngươi nhìn thấy kiến trúc ở đâu?
- Ngay phía trước, đi vòng qua là có thể thấy được.
Vu Ách giơ tay chỉ về một hướng.
- Dẫn đường.
Khải Đa trầm giọng nói.
- Tốt thôi.
Vu Ách âm thầm bĩu môi, ngoài mặt lại hỏi:
- Đội trưởng, chúng ta đi như vậy quá nguy hiểm.
- Không sao, gặp nguy hiểm thì chúng ta bò lên người Man Thú Hoang Cổ.
Khải Đa giả bộ trấn định, từ từ tiến lại gần nó.
Vu Ách co giật khóe miệng, chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo.
Hơn hai mươi phút sau, hai người bình yên vô sự tới gần Man Thú Hoang Cổ, đứng bên dưới Thiên Môn Lâu.
- Thật sự có kiến trúc.
Khải Đa ngẩng đầu nhìn lên, khi đến gần rồi thì hắn lại bắt đầu do dự.
- Các ngươi muốn đi lên à?
Bên trên Thiên Môn Lâu, Cao Thao lưu ý đến hai người Khải Đa.
Khải Đa hoảng sợ nhảy dựng, hỏi:
- Chúng ta có thể lên đi à?
- Được chứ.
Cao Thao thuận miệng đáp.
- Phía trên là cái gì?
Vu Ách cẩn thận hỏi.
- Thành Huyền Vũ.
Cao Thao bình tĩnh đáp.
- Trên lưng Man Thú Hoang Cổ có một tòa thành?
Vu Ách không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Cao Thao quan sát hai người, thấy trên người đối phương không có vũ khí, lúc này giọng điệu mới hoà hoãn lại:
- Các ngươi có thể đi lên nhìn, chúng ta tới đây để giao dịch với thành Tương Lai.
- Giao dịch... Cảnh tượng này có chút phô trương.
Khóe mắt của Khải Đa giật giật, trong bụng đầy lời thô tục.
Nếu như không phải vì Man Thú Hoang Cổ thì bọn hắn cũng sẽ không đánh mất hàng hóa.
- Đội trưởng, chúng ta đi lên trên đó không?
Vu Ách nhỏ giọng hỏi.
Khải Đa lấy lại tinh thần, tức giận nói:
- Tới cũng tới rồi, đi lên xem một chút đi.
Vu Ách bĩu môi, không dại dột đi chọc giận đội trưởng.
Hai người giẫm lên cầu bậc, tới gần Thiên Môn Lâu.
Đạp đạp...
Khải Đa và Vu Ách đi tới trước Thiên Môn Lâu, ngắm nhìn bốn phía, khi nhìn thấy quầy giao dịch và Thành Phòng Quân thì trong lòng không khỏi rùng mình.
- Nếu muốn vào thành thì mời sang bên này đăng ký.
Nhân viên đăng ký đưa tay ra hiệu.
Quầy giao dịch bị chém nát vụn đã được dọn đi, thay thế một quầy mới.
- Vào thành còn phải đăng ký sao?
Ánh mắt Khải Đa hiện lên sự nghi ngờ, nhưng hắn vẫn đi tới trước quầy giao dịch.
- Vào thành cần Văn Điệp Thông Quan, giá vào thành là một khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, ngài có muốn mua không?
Nhân viên này lặp lại những câu đã thuộc nằm lòng trong đầu.
- Vào thành còn cần giao nộp tinh thạch hung thú?
Khải Đa lại sững sờ lần nữa.
- Đây là phí vào thành.
Nhân viên đăng ký lễ phép mỉm cười.
Khải Đa há miệng, sau đó lấy tinh thạch hung thú đưa cho nhân viên:
- Đây.
- Hô !
Nhân viên đăng ký vô thức thở phào một cái, lấy Văn Điệp Thông Quan và bút, thuận miệng hỏi:
- Họ tên, nơi ở, tuổi tác...
Khải Đa do dự một chút, cuối cùng vẫn báo cáo đúng sự thật:
- Khải Đa, là đi hoang thương nhân, không có nơi ở cố định.
- Được.
Nhân viên này nhanh chóng viết thông tin, sau một phút đã hoàn thành ghi chép.
Cô đưa Văn Điệp Thông Quan, lễ phép mỉm cười:
- Thành Huyền Vũ hoan nghênh ngươi.
- Đúng rồi, các ngươi có nhìn thấy một nhóm tuần vệ ba mươi người không?
Trước khi rời đi, Khải Đa thuận miệng hỏi một câu.
- Ngươi biết bọn hắn?
Cao Thao lên tiếng hỏi.
- À, ta chỉ biết thôi, không quen.
Khải Đa vội vàng giải thích, nhìn vẻ mặt đối phương rất nghiêm túc, không giống như là người dễ nói chuyện.
- Vậy thì không sao.
Cao Thao phất tay.
- À này…. Thuận tiện hỏi một chút, bọn hắn thế nào rồi?
Khải Đa tò mò hỏi.
Hắn kinh ngạc, nhóm tuần vệ thật sự tới đây.
- Vi phạm quy định của thành Huyền Vũ, hiện giờ đang bị giam giữ.
Cao Thao nhàn nhạt nói.
- Giam giữ!
Khải Đa và Vu Ách liếc nhau, tròng mắt co rụt, những người này muốn đắc tội thành Tương Lai sao?
- Có vấn đề gì không?
Cao Thao híp mắt, nhìn về phía Khải Đa và Vu Ách.
- Không có gì.
Khải Đa co giật khóe miệng.
Nghĩ thầm thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, tốt nhất là hắn không nên quản chuyện của tuần vệ.
Nói không chừng sau này sẽ bị người của thành Tương Lai diệt khẩu, dù sao thì đám người đó rất bá đạo.
Ách Vu đăng ký xong, cầm Văn Điệp Thông Quan đi vào Sơn Hải Quan.
Hai người cất bước đi đến Huyền Không Các, châu đầu ghé tai trò chuyện.
- Đội trưởng, bọn họ dám giam giữ tuần vệ, thành Huyền Vũ này có lá gan quá lớn.
Ách Vu thấp giọng nói, vẻ mặt sợ hãi.
Khải Đa trầm giọng nói:
- Có lẽ thực lực của bọn họ ngang ngửa với thành Tương Lai.
Thế lực có thể xây thành trì ở trên lưng Man Thú Hoang Cổ, chắc có thực lực không thấp.
Ách Vu nhíu mày suy nghĩ một chút, thấp giọng hỏi:
- Đội trưởng, chuyện này không có khả năng, ta chưa từng nghe nói về thành Huyền Vũ, ngươi có nghe nói về nơi này bao giờ chưa?
Khải Đa dừng bước, quay đầu lại trả lời:
- Chưa nghe nói không có nghĩa là thành Huyền Vũ không mạnh.
- Đội trưởng, vậy tốt nhất chúng ta nên cẩn thận hơn.
Ách Vu hoảng sợ nói.
- Tuần vệ bị bắt là do vi phạm quy định nơi đây, chúng ta chú ý một chút là được.
Khải Đa tán đồng gật đầu.
Hai người tới Huyền Không Các, sau đó bị ngăn cản lần nữa.
- Thành Huyền Vũ cấm mang vũ khí đi vào.
Nhân viên đăng ký nói với vẻ mặt nghiêm túc.
- Có cả loại quy định này nữa à?
Ách Vu trừng to hai mắt.
- Đúng vậy.
Tán Viêm nghiêm giọng đáp.
- Đội trưởng, chúng ta có vào thành không?
Sắc mặt Ách Vu rất khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận