Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1193: Nắp Ấm Dụ Dỗ



- Những người khác không muốn tới sao?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

- Vâng đang quan sát, ngày mai chắc có thể tuyển thêm một nhóm người.

Nguyệt Thấm Lan uống một ngụm canh nóng, cảm thấy thân thể thoải mái hơn rất nhiều.

Mục Lương quyết định:

- Ừm, vậy ngày mai lại giữ họ thêm nửa ngày, giữa trưa cho họ rời đi.

- Vâng!

Các cô gái lên tiếng.

……….

Vù vù hô…

Gió đêm nhẹ nhàng thổi, Trà Thụ Sinh Mệnh thi triển Lĩnh Vực Sinh Mệnh, ánh sáng chiếu sáng lên hơn phân nửa bầu trời. Mục Lương đi ra phía sau hoa viên, tìm một chỗ đất trống khoảng chừng ba mét.

Anh lật tay một cái, từ bên trong không gian tùy thân lấy ra một gốc cây màu đỏ.

Thực vật màu đỏ này được anh đào ra từ khe trung tâm của cốc Táng

[Đinh! Kiểm tra đo lường thấy sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có thuần dưỡng hay không?]

Âm thanh quen thuộc của hệ thống vang lên.

- Thuần dưỡng.

Mục Lương lên tiếng, sau đó đặt nó vào trong bùn đất.

[Đinh! Nắp Ấm Dụ Dỗcấp hai đang được thuần dưỡng...]

[Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần hóa Nắp Ấm Dụ Dỗ thành công.]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú: Hương Dụ Dỗ của Nắp Ấm Dụ Dỗ hay không?]

- Cái tên kỳ quái...

Mục Lương nhướng mày, trong lòng mặc niệm một câu kế thừa.

[Đinh! Hương Dụ Dỗ đang thay đổi... Đang thích xứng … Hoàn Tất]

Con ngươi màu đen của Mục Lương hiện lên một tia sáng, trong cơ thể anh xuất hiện dòng nước ấm, nhưng chỉ lướt qua trong giây lát thôi. Anh nhìn về phía Nắp Ấm Dụ Dỗ trước mặt, ngoại hình không có biến hóa, nhưng màu sắc trở nên đậm hơn rất nhiều.

- Hệ thống, cho Nắp Ấm Dụ Dỗtiến hóa tới cấp bảy.

Mục Lương thầm ra lệnh.

[Đinh! Cấp hai tiến hoá tới cấp bảy, khấu trừ một trăm ngàn điểm tiến hoá.]

[Đinh! Nắp Ấm Dụ Dỗ cấp bảy tiến hóa thành công.]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú: Con Rối Hộ Vệ của Nắp Ấm Dụ Dỗ hay không?]

- Kế thừa.

Mục Lương đầy chờ mong lên tiếng.

[Đinh! Con Rối Hộ Vệ đang thay đổi...... Đang thích ứng...... Truyền thừa xong.]

Trong cơ thể Mục Lương lần thứ hai xuất hiện một dòng nước ấm, nhưng chỉ giằng co được trong khoảng thời gian hai lần hô hấp đã biến mất, cường hóa đã chấm dứt.

Tất tất tốt tốt…

Hình thể của Nắp Ấm Dụ Dỗ bắt đầu tăng trưởng, vốn dĩ chỉ có hơn hai mươi cm chiều cao, hiện giờ tốc độ sinh trưởng của nó lấy mắt thường cũng có thể thấy được, chỉ trong chốc lát đã dài tới ba mươi sáu mét, bộ dáng còn xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nắp Ấm Dụ Dỗ cao ba mươi sáu mét, cả thân thể đỏ như máu, có bảy cái râu dài thô to bằng bắp đùi. Râu dài uốn khúc y như súng đạn, khiến cho người ta không tính ra nó có chiều dài bao nhiêu.

Ở gốc của nó, sinh ra hơn bảy cái túi dài chừng mười mét, thoạt nhìn như bảy cái mồm to.

Hơn mười phút sau, nó đã tiến hóa xong.

- Thi triển năng lực cho ta xem.

Mục Lương thầm hạ mệnh lệnh.

Tất tất tốt tốt…

Nắp Ấm Dụ Dỗ cử động, râu dài đang gấp lại đã bắn ra ngoài, sau đó quấn lấy gốc cây gần nhất. Ánh sáng màu máu chợt lóe lên, lá cây lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được biến thành màu đỏ.

Xoát xoát…

Nó thu lại râu dài, gốc cây khổng lồ màu máu không gió tự động, những cành cây của nó trở nên to lớn hơn, linh hoạt như những cái dây leo.

Mục Lương nghĩ nghĩ, nâng tay lên ngưng tụ ra một cái đĩa ném ngọc lưu ly, sau đó anh ném mạnh về phía đại thụ màu máu.

Bang!

Những cành cây của đại thụ vẩy ra, rất chính xác chụp được đĩa ném ngọc lưu ly.

Mục Lương kinh ngạc nói:

- Con Rối Hộ Vệ, chính là đồng hoá cây cối thành khôi lỗi, và bảo hộ chính mình? Rất thuận tiện cho săn bắt?

Nếu không phải vì chất lượng ngọc lưu ly cứng rắn, đổi lại là hung thú bình thường hoặc người, sẽ bị nhánh cây kia trực tiếp chụp thành hai nửa.

- Có lẽ năng lực này không chỉ như vậy.

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên.

Anh xoay người rời khỏi khu Trung Ương, đi tới Trại Chăn Nuôi. Chờ tới khi anh trở lại, còn dẫn theo hai con Thỏ Tai Cụp Lông Nhung, chuẩn bị dùng chúng nó làm thí nghiệm. Mục Lương tùy tay buông hai con thỏ ra, để cho chúng nó hoạt động cách Nắp Ấm Dụ Dỗ không xa.

Không một tiếng động, râu dài của nó đã duỗi dài, sao đó còn tản ra một loại mùi hương độc đáo, khuếch tán hướng hai Thỏ Tai Cụp Lông Nhung.

Xèo xèo...

Thỏ Tai Cụp Lông Nhung vểnh tai lên, hai tròng mắt màu đỏ trở nên càng thêm đỏ, hai con đứng thẳng lên nhìn về phía cây Nắp Ấm. Ngay sau đó, hai con thỏ đều tới gần nó, rất nhanh chúng đã đi vào gần khu vực của nó.

Râu dài của Nắp Ấm Dụ Dỗ cụp xuống, rất nhanh chóng quấn lấy hai con Thỏ Tai Cụp Lông Nhung, sau đó bỏ chúng vào cái túi bên mình.

Không đến hai giây sau, hai con thỏ trong túi đã không còn động tĩnh.

- Đã chết rồi sao?

Mục Lương đi lên phía trước, đến gần cái túi thật lớn, truyền mệnh lệnh cho Nắp Ấm Dụ Dỗ mở nắp túi ra. Nó mở nắp túi, anh tò mò nhìn vào bên trong, đã thấy hai con thỏ bị hôn mê nằm trong đó.

Bề mặt túi đã ướt đã, chảy ra những giọt chất lỏng màu đỏ, những giọt này chảy xuống dưới đáy túi, bắt đầu ăn mòn một nửa thân thể của Thỏ Tai Cụp Lông Nhung.

- Chất lỏng có tính ăn mòn rất mạnh, tăng mạnh khả năng của lồng bắt mồi...

Mục Lương có chút đăm chiêu.

Năng lực thiên phú của Nắp Ấm Dụ Dỗ, là lợi dụng thứ mùi kỳ lạ đi hấp dẫn con mồi, sau đó bắt nó vào trong túi, dùng chất lỏng tiến hành tiêu hóa hấp thu.

Đồng thời, nó còn có thể tiến hành đồng hóa với những thực vật khác, khiến cho chúng trở thành thực vật có tính công kích.

- Loại này rất thích hợp trồng trên tường thành, có thể chống đỡ kẻ thù bên ngoài tiến công.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe sáng. Nghĩ là làm, Mục Lương vận dụng năng lực đào lên gốc cây Nắp Ấm Dụ Dỗ, thu vào bên trong không gian tùy thân, sau đó anh bay lên không hướng ra phía ngoài thành.

Anh thi triển Nhanh Gấp Tám Lần, trong chớp mắt anh đã đi tới tường thành cao ngất ở Ngoại thành.

Nơi này là nơi Phấn Hoa Mộng Ảo không bao trùm được, Hoa Ngàn Gai cũng không sinh trưởng tới nơi này, chỉ có Thành Phòng Quân mỗi ngày tuần tra qua lại.

- Về sau ngươi sống trên tường thành đi.

Mục Lương nhấc chân lên nhẹ nhàng đạp xuống, tường thành tách ra một khe hở, anh đem Nắp ẤmDụ Dỗ trồng xuống. Sau đó anh ngưng tụ ra nước trong, tưới vào rễ của nó.

Ào ào…

Nắp Ấm Dụ Dỗ nhẹ nhàng lắc lư cành, nó rất vừa lòng với nơi này.

Mục Lương còn tính toán gieo đầy cây xanh trên tường thành, tiện cho nó thi triển năng lực thiên phú của nó, lại đồng hóa một số lượng lớn thực vật trở thành Con Rối Hộ Vệ.

Tới khi anh chuẩn bị rời đi, khóe mắt lại nhìn thoáng qua phương hướng quân doanh, nơi đó có ánh sáng.

- Tập huấn ban đêm sao...?

Mục Lương thay đổi phương hướng, bay về phía quân doanh.

Lúc này, Quân Doanh cực kỳ náo nhiệt, tân binh và lão binh đang huấn luyện.

- Ngẩng đầu ưỡn ngực, sắp xếp thành hàng chỉnh tề cho ta.

Đôi mắt màu xanh của Cầm Vũ trở nên lạnh như băng, đảo qua trên người một đám Thành Phòng Quân.

Đạp đạp…

Tân binh và lão binh vội vàng thẳng lưng lên, rồi ngẩng đầu ưỡn ngực, mắt nhìn thẳng về phía trước, còn không cả dám thở mạnh.

- Còn có hai mươi chín ngày nữa, thuỷ triều hư quỷ sẽ đến, đến lúc đó các ngươi đều phải đối mặt với hư quỷ.

Cầm Vũ dừng hành động lại sau đó thong thả bước đi, nghiêm mặt gằn từng chữ:

- Muốn sống sót, phải nắm chặt thời gian trở nên mạnh mẽ hơn, mà không phải lười biếng nhàn rỗi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận