Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1014: Rất Tốt, Đây Là Phần Thưởng Cho Các Ngươi

A Thái lấy ra lá cây, khó khăn đưa tới phía trước:

- Đại nhân Kỳ Bang, ta có vận may tệ hơn, chỉ nhặt được ba lá cây.

- Ta nhặt được bốn cái.

- Ta chỉ nhặt được một cái...

-...

Những người còn lại lần lượt lấy ra lá cây nhặt được, đặt ở trước mặt Kỳ Bang.

- Hôm nay có chuyện gì xảy ra, tại sao đều thiếu?

Kỳ Bang lạnh lùng chất vấn.

Huyền Khải giải thích:

- Có thể là có liên quan đến việc thành chủ trở về, những tên công nhân bảo vệ môi trường kia tới sớm hơn, lá cây đều bị bọn họ quét đi.

Kỳ Bang cau mày nói:

- Ngươi cũng là công nhân bảo vệ môi trường, nghĩ biện pháp quét trộm lá cây ra.

Hắn muốn làm những lá cây này thành trà Tinh Thần, sau đó lấy giá thấp hơn Trân Bảo Lâu một phần tư, giao dịch cho người ham rẻ.

- Ta... Sẽ thử.

Huyền Khải oán thầm trong lòng, ngoài mặt vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

- Bí dược chữa thương đâu, lần này có bao nhiêu?

Kỳ Bang nhìn về phía đám người A Thái.

- Kỳ Bang đại nhân, có ba bình bí dược chữa bệnh.

A Thái lấy ra bí dược chữa bệnh mua được từ tiệm thuốc, cung kính đưa cho người áo đen.

- Ta mua được hai bình.

- Ta có một bình...

Những người còn lại lần lượt lấy ra bí dược chữa bệnh mua được, đều cung kính đưa cho Kỳ Bang. Hắn hài lòng lấy bí dược chữa dương.

- Rất tốt, đây là phần thưởng cho các ngươi.

Hắn lấy ra một xấp đồng Huyền Vũ, phát cho đám người A Thái.

……….

A Thái đưa nhận lấy đồng Huyền Vũ Kỳ Bang đưa cho, đếm kỹ ba lần, tổng cộng là hai mươi đồng.

Trong đó mười lăm đồng là Kỳ Bang thanh toán phí hắn mua bí dược chữa bệnh, năm đồng kia mới là phần thưởng.

Sau khi thành Huyền Vũ cải cách tiền tệ, ban đầu cần hai mươi điểm cống hiến cho bí dược chữa bệnh, hiện tại giá bán là năm đồng một bình.

Kỳ Bang thu lại bình sứ, những bình bí dược chữa bệnh hắn phải thêm giá để bán lại, có thể kiếm một món hời.

Hắn ngước mắt dặn dò:

- A Thái, ngươi nghỉ ngơi nửa tháng trước đi, đổi cho những người khác đi mua bí dược chữa bệnh.

Kỳ Bang rất cảnh giác, cho nên mỗi tháng đều sẽ đổi người mua được bí dược chữa bệnh một lần, để đề phòng người ở cục quản lý nghi ngờ.

- Ừ, đã biết

A Thái gật đầu đáp, trong lòng lại không vui, nghỉ ngơi có nghĩa là không kiếm được thu nhập thêm. Kỳ Bang nghiêng đầu nhìn về phía nam nhân ngồi ở bên trái, mở miệng hỏi:

- Khuê Đặc, có bao nhiêu hạt giống?

- Có gần ba trăm loại hạt giống.

Khuê Đặc cười ‘Hắc hắc’ đắc ý.

Hắn là nhân viên làm việc ở Vườn Trồng Trọt thành Huyền Vũ, bị Kỳ Bang mua chuộc, bắt đầu trộm hạt giống từ vườn trồng trọt ra bên ngoài, bán lại cho Kỳ Bang.

- Rất tốt, nhiều hơn so với lần trước.

Giọng Kỳ Bang chậm lại.

Hắn lấy đồng Huyền Vũ ra, đếm ba mươi đồng đưa cho Khuê Đặc.

- Thoáng cái kiếm được ba mươi đồng, quá tuyệt vời.

Huyền Khải nắm chặt trong tay đồng Huyền Vũ, bởi vì hưng phấn mà râu ria xồm xoàm trên mặt đỏ lên.

Hành vi trộm cắp là tội nặng ở thành Huyền Vũ, nhưng lợi ích ở trước mặt, hắn cam lòng mạo hiểm.

Kỳ Bang cười cười, ba mươi đồng mua ba trăm hạt giống, tiếp tục bán lại, ít nhất hắn có thể kiếm được hai ba trăm đồng Huyền Vũ.

- Các ngươi lấy ra hết đi.

Hắn nhìn về phía những người khác trong phòng.

- Ta có ba bình rượu trái cây, mua năm đồng một bình.

-...

Những người còn lại lần lượt lấy ra đồ trộm được từ thành Huyền Vũ, hoặc mua được bằng giá thấp.

Kỳ Bang gật đầu mở miệng nói:

- Rượu không tệ, bảy đồng một bình, ta muốn lấy hết ba bình.

- Được.

Nam tử đồng ý, thường xuyên như vậy, hắn lại kiếm lời được sáu đồng.

- Ta còn có năm con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.

Huyền Khải giơ tay nói.

A Thải hơi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi có Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng từ nơi nào?

Huyền Khải hạ giọng nói:

- Bắt được từ trên đèn đường.

-... Ngươi đúng là không sợ chết.

Khóe mắt A Thái run lên.

Dám trộm trên Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trên đèn đường, nếu như bị Tuần Cảnh Vệ bắt được, sẽ bị phạt nặng, bị nhốt vào ngục giam, lao động cải tạo nửa năm.

- Nội thành có nhiều đèn đường như vậy, chỉ bắt năm con, không có ai biết.

Hyền Khải khoát tay không thèm để ý nói.

- Năm con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng này ta lấy, đừng đi bắt nữa.

Kỳ Bang trầm giọng cảnh cáo:

- Nếu như bị phát hiện ta cũng không thể cứu ngươi được.

A Thái đồng ý nói:

- Không sai, không nên coi thường Tuần Cảnh Vệ, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ phát hiện thứ bất thường, ngươi tốt nhất đừng ra tay nữa.

- Đại nhân Kỳ Bang yên tâm đi, sẽ không có ai phát hiện.

Huyền Khải đưa ra lời thề son sắt nói:

- Ta bắt Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đều là lúc không ai ở nhà trên đường phố.

Kỳ Bang lạnh lùng cảnh cáo:

- Mặc kệ như thế nào, nếu như ngươi bị bắt, thì không được khai chúng ta ra, nếu không ta sẽ giết ngươi.

- Vâng, ta hiểu rồi.

Huyền Khải biến sắc, ngượng ngùng gật đầu.

- Không chỉ là hắn, các ngươi đều như thế.

Kỳ Bang liếc nhìn đám người đang ở đây.

Hắn tản ra sát ý, cảnh cáo nói:

- Ai lắm miệng khai ra những người khác, ta có biện pháp lấy mạng các ngươi.

- Vâng, bảo đảm sẽ không.

Đám người A Thái vội vàng bày tỏ lòng trung thành.

Kỳ Bang dựa người vào phía sau, lạnh nhạt nói:

- Tốt, các ngươi đều nói xem, trong nội thành còn có đồ vật gì có thể lấy ra để mua bán?

A Thái cười cười, mở miệng nói:

- Thánh Quả, thế nào?

Dân trong thành gọi cây Tinh Thần là Thánh Thụ, thì tất nhiên Thánh Quả chỉ quả Tinh Thần.

- Không được, như thế thì quá mạo hiểm, bị bắt được sẽ xong đời.

Kỳ Bang không chút do dự lắc đầu từ chối.

- Vậy nỏ quân dụng thì sao?

Có người mở miệng đề nghị.

- Không được, người bình thường căn bản không đến gần Phường Công nghiệp Quân Sự được, càng đừng đề cập đến việc cầm đồ ra.

A Thái nghiêm túc mặt nói.

- Ừm, không cần làm Phường Công nghiệp Quân Sự chú ý, lấy đồ vật từ bên trong ra là gần như không thể nào.

Kỳ Bang trầm giọng cảnh cáo.

Phường Công nghiệp Quân Sự bảo vệ nghiêm ngặt, dùng ba bước một tốp năm bước một trạm mười bước tuần tra để hình dung đều không đủ.

- Thật ra có thể thử một lần, nỏ quân dụng hoàn toàn có thể bán được giá tốt.

Tên nam tử kia chưa từ bỏ ý định nói.

- Người đi vào Phường Công nghiệp Quân Sự, đều phải trải qua ba lần lục soát người mới có thể đi vào, rời khỏi cũng phải phải nhận ba lần lục soát người.

Kỳ Bang lạnh giọng hỏi:

- Ngươi nói cho ta phải làm sao để lấy nỏ quân dụng ra?

Nam tử há to miệng, kinh ngạc nói:

- Cái này cũng quá nghiêm ngặt rồi đi...

- Nói cái khác đi.

Kỳ Bang lãnh đạm nói.

- Vải cao cấp, được không?

Có người mở miệng đề nghị.

Kỳ Bang gật đầu nhẹ, đồng ý nói:

- Có thể, cẩn thận một chút thì chắc có thể lấy được.

Khu buôn bán vải đều rất đắt, mà trong nội thành thì không giống vậy, rẻ hơn một nửa.

- Muối tinh, rượu trái cây, kem đánh răng những thứ này, ta đều muốn lấy.

Kỳ Bang quét nhìn mọi người ở đây một chút:

- Nhớ kỹ, đừng mạo hiểm, càng đừng có suy nghĩ về Phường Công nghiệp Quân Sự, Công Xưởng In Ấn.

- Rõ, nhớ kỹ.

Đám người A Thái mặt nghiêm tú đáp.

Kỳ Bang đứng lên, khàn khàn nói:

- Từ nay trở về sau, đưa lời của ta nói cho cấp dưới của các ngươi biết.

- Sẽ, xin Kỳ Bang đại nhân yên tâm.

A Thái cười theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận