Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1828: Quay Trở Về Thành Dạ Nguyệt



- Không được, e rằng chẳng qua là ta suy nghĩ nhiều mà thôi.

Mục Lương lắc đầu, nhìn đồng hồ, lạnh nhạt nói:

- Trở về thôi.

Trong lòng anh còn nghĩ đến một chuyện khác, những con Hư Quỷ rời khỏi sào huyệt Hư Quỷ đều đi tới nơi nào? Nếu như những con Hư Quỷ kia không ngủ say, mà hoạt động ở trong đại dương này, lúc đó sẽ tạo ra bao nhiêu thương vong?

Bất kể là ma thú biển hay nhân loại, bị Hư Quỷ cắn chỉ có hai kết cuộc, biến thành thức ăn bị ăn sạch, hoặc bị cuốn hút, cuối cùng biến thành Hư Quỷ.

- Được.

Đám người lên tiếng.

- Ô ô ô.

Vua Cá Chuồn gầm lên rồi chở đám người bay tới chỗ Rùa Đen.

- Trở về thôi.

Na An thở dài, thả lỏng người ngồi ở trên đầu Vua Cá Chuồn.

- Hữu kinh vô hiểm (gặp được may mắn trong nguy hiểm)

Chi Lê cũng thả lỏng hơn.

Mục Lương nhìn đám người, trong lòng suy nghĩ những chuyện khác.

- Phải bảo nhiều người chú ý tình huống ở hải vực này mới được.

Anh thì thầm nói nhỏ, luôn cảm thấy chuyện của Hư Quỷ không đơn giản, không thể phớt lờ.

………..

- Sắp đến thành Dạ Nguyệt chưa?

Hi Bối Kỳ hỏi, trên mặt lộ ra vẻ chán đến chết.

Cô nằm ngửa trên boong thuyền của phi thuyền vận chuyển, quay đầu nhìn về phía thuộc hạ đi theo, Hạ Hạ, một trong những Đội phó của Không Quân.

Cô ấy là Ma Cà Rồng lai, sau hơn nửa năm huấn luyện thì thực lực đã đạt đến cấp 5 sơ cấp, trước khi xuất phát mới được thăng chức làm Đội phó.

Hạ Hạ lắc đầu, nghiêm túc đáp:

- Chưa đâu, chắc khoảng nửa giờ nữa.

Trong lòng của cô rất khẩn trương, lập tức là phải trở lại tòa thành mình từng ở, điều này khiến trái tim cô đập nhanh như đánh trống.

- Được rồi.

Hi Bối Kỳ ngáp một cái.

Lúc nà, phi thuyền đang đi tới với tốc độ đều đặn, các cô phải đến thành Dạ Nguyệt trước, sau đó sẽ đi căn cứ trung chuyển ở thành Phi Điểu.

Cô nghiêng đầu liếc nhìn Hạ Hạ, buồn cười hỏi:

- Ngươi rất khẩn trương à?

- Có một chút.

Hạ Hạ thành thật gật đầu.

- Ngươi khẩn trương vì cái gì chứ?

Hi Bối Kỳ ngồi dậy, hai tay chống cằm, tò mò nhìn cảm xúc trên mặt thuộc hạ.

- Đã lâu rồi ta không trở về, nếu gặp phải gia chủ cũ thì ta không biết mình nên tỏ thái độ như thế nào...?

Hạ Hạ cúi đầu nói.

Cô xuất thân từ gia tộc Mặc Nghi, bởi vì là con lai cho nên không được người trong tộc coi trọng, thậm chí còn bị đối đãi như nô lệ, sau này gia nhập thành Huyền Vũ thì mới có thể cuộc sống thoải mái hơn.

- Ngươi không cần phải sợ, ta sẽ làm chỗ dựa của ngươi, không ai dám đánh ngươi đâu.

Hi Bối Kỳ đĩnh đạc khoát tay nói.

Sau lưng cô là Mục Lương, có vốn liếng để nói những lời này.

- Vâng.

Hạ Hạ nghe vậy thả lỏng không ít, trong lòng cũng an ủi bản thân, chưa chắc gì cô sẽ gặp được gia chủ cũ.

Hi Bối Kỳ ngồi dậy và cất bước đi tới đầu thuyền, cô nhìn xuống mặt đất hoang vu ở bên dưới, trong lòng thổn thức không thôi, vẫn là thành Huyền Vũ tốt nhất.

Cô nhìn ra xa xa, đường chân trời nhấp nhô không bằng phẳng, đó là từng ngọn núi trụi lủi.

- Sắp tới rồi.

Đôi mắt đẹp của Hi Bối Kỳ sáng lên.

Cô nhớ kỹ dãy núi kia, thành Dạ Nguyệt tọa lạc không xa ở phía sau nó.

Không bao lâu thì tốc độ của phi thuyền trở nên chậm lại, đồng thời giảm độ cao, thành Dạ Nguyệt tiến nhập vào tầm mắt của cô gái Ma Cà Rồng.

- Cảnh giới.

Cô cao giọng ra lệnh.

- Rõ!

Hạ Hạ đáp lại một tiếng.

Trên phi thuyền vận chuyển, binh sĩ Không Quân hành động, có người khống chế linh khí đại pháo, có người điều chỉnh góc độ của Nỏ Lớn.

Người trong thành Dạ Nguyệt cũng phát hiện phi thuyền.

- Đó là phi thuyền vận chuyển thành Huyền Vũ mà, đã lâu không thấy nó tới.....!

Dân chúng ở lâu trong thành vừa nhìn đã nhận ra lai lịch của phi thuyền.

- Đúng vậy, hình như là từ sau thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ thì không còn tới đây nữa, lần này bọn họ muốn làm cái gì?

-...

Các dân chúng bàn tán ầm ĩ, ngửa đầu nhìn chăm chú vào phi thuyền đang giảm độ cao, rơi xuống quảng trường thành Dạ Nguyệt.

Cùng lúc đó, người của gia tộc Mặc Nghi, gia tộc Lộ Pháp, gia tộc Dạ Nguyệt cũng đều thu được tin tức về phi thuyền vận chuyển.

Về phần gia tộc Huyết Sát, bọn hắn đã hoàn toàn xuống dốc, bị ba đại gia tộc Ma Cà Rồng thuần huyết khác chia cắt.

Sau khi nhận được tin tức, ba đại gia tộc Ma Cà Rồng đã tức tốc phái người đi đến gần phi thuyền.

- Đến rồi, cuối cùng cũng tới nơi.

Hi Bối Kỳ duỗi người, sau đó bước xuống phi thuyền.

Hạ Hạ đi theo cô gái Ma Cà Rồng, cả hai sẽ cùng nhau đến lâu đài của gia tộc Dạ Nguyệt, xem tổ phụ đã trở lại chưa.

- Tổ phụ à, hy vọng là ngươi đã trở về...!

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì một câu.

Ngoại trừ Hạ Hạ, cô còn dẫn theo hai mươi tên Thành Phòng Quân.

Chỉ là các cô còn chưa đi được bao lâu thì lại gặp phải người của gia tộc Ma Cà Rồng Lộ Pháp.

Phất Âu Nạp dừng bước, hắn nhìn cô gái dẫn đầu đám người, trong lúc nhất thời ngây ngẩn.

Hi Bối Kỳ hơi cau mày, cô khoanh hai tay trước người, không vui nói:

- Đã lâu không gặp, thiếu gia chủ gia tộc Lộ Pháp.

- Ai chà, vị hôn thê của ta, đã lâu không gặp.

Trên khuôn mặt của Phất Âu Nạp thoáng qua một tia không được tự nhiên, ngay sau đó lại khôi phục dáng vẻ cà lơ phất phơ.

Hi Bối Kỳ sửng sốt một chút, ngay sau đó lộ ra hai cái răng nanh, nói với giọng điệu bất thiện:

- Ai là vị hôn thê của ngươi chứ? Ngươi muốn chết có phải không?

Trong lòng cô rất phiền muộn, lúc trước gia tộc Dạ Nguyệt vì bảo vệ địa vị thành chủ mà đã tự ý bắt cô liên hôn với thiếu gia chủ gia tộc Lộ Pháp, nếu không nhờ có Mục Lương thì sợ là lúc này cô đã bị ép gả rồi.

- Hì hì, đừng kích động, ta chỉ giỡn một chút thôi.

Phất Âu Nạp vội vàng xua tay nói.

- Hứ, đó đã chuyện trước kia rồi, bây giờ ngươi lại dám nói lung tung thì coi chừng ta xé rách miệng của ngươi.

Hi Bối Kỳ tức giận nói.

Khí thế mà cô tản mát ra khiến cho Phất Âu Nạp biến sắc, thực lực của cô gái Ma Cà Rồng đã ở trên hắn, lại còn là mạnh hơn rất nhiều lần.

- Ta hiểu rồi, sau này tuyệt đối không nói chuyện này nữa.

Phất Âu Nạp vội vã nhận sai.

- Hừ!

Nghe vậy Hi Bối Kỳ mới thu lại khí thế, sau đó khinh thường hừ một cái.

Phất Âu Nạp kinh ngạc hỏi:

- Cái kia… Tại sao ngươi đột nhiên trở về thế?

- Thế nào, chẳng lẽ ta không thể trở về à?

Hi Bối Kỳ cau mày hỏi lại.

- Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút.....?

Phất Âu Nạp co giật khóe miệng, lộ ra vẻ mặt phiền muộn.

- Ta chỉ trở lại thăm một chút mà thôi.

Hi Bối Kỳ khoanh hai tay trước người, bày ra dáng vẻ không muốn nói chuyện với Phất Âu Nạp.

Phất Âu Nạp đảo mắt một vòng, kinh ngạc hỏi:

- Chỉ có ngươi trở về thôi à?

- Bằng không thì sao, ngươi còn hy vọng ai trở về?

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt.

Phất Âu Nạp dò hỏi:

- Thành chủ thành Huyền Vũ đâu?

- Ngươi đoán xem.

Hi Bối Kỳ nhếch miệng cười, tức giận trừng mắt nhìn Phất Âu Nạp.

Cô không có hảo cảm đối với Phất Âu Nạp, có thể vì đối phương là thiếu gia chủ gia tộc Lộ Pháp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận