Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 757: Bộ Nông Nghiệp



Đại An Ti xấu hổ hỏi:

- Thấm Lan đại nhân, thôn Nhất Thái này có thể ở được bao nhiêu người?

- Gọi ta là Thấm Lan là được rồi.

Nguyệt Thấm Lan khéo léo kéo khóe môi ra cười nói.

- Được… Chị Thấm Lan.

Đại An Ti có chút ngại ngùng sửa lại.

- Ừ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô nhìn dân chúng ở phía Đại An Ti, thanh giọng nói:

- Trấn Thái Vũ có tổng cộng năm thôn, mỗi thôn có thể ở năm trăm người.

Đại An Ti bừng tỉnh, gật đầu nói:

- Vậy ta cứ theo thứ tự trên mẫu đăng ký để sắp xếp.

- Ừ, cứ vậy đi.

Nguyệt Thấm Lan cười gật đầu.

Đại An Ti đem mẫu đăng ký đưa cho thuộc hạ, bắt đầu sắp xếp dân chúng trong thành vào nhà.

- Vất vả cho ngươi rồi.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói.

Bởi vì lần cải cách thứ năm này của thành Huyền Vũ, cô còn bận rộn hơn rất nhiều so với trước kia.

Nếu không thì chuyện sắp xếp dân chúng nơi này, cũng do cô đến làm.

- Dù sao thì pháo đài tam quan cũng không có chuyện gì.

Đại An Ti cười cười.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, ưu nhã nói:

- Ngày mai sẽ phải đến thành Ngữ Thổ, ngươi cũng sẽ rất bận rộn.

……….

Dân chúng đến từ thành Vũ Thái xếp hàng chọn lựa nhà ở.

Cót két......

Cửa nhà được đẩy ra, một người đàn ông bước vào trong, lầu một có cách cục một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng vệ sinh và một bếp.

Trong nhà có trang bị nước máy, dẫn nước từ trong thành vào bằng đường ống lưu ly.

Trừ cái đó ra thì trong phòng đã không còn đồ vật khác.

- Căn nhà lớn như vậy mà chỉ cho một mình ta ở thôi sao?

Người đàn ông mở to hai mắt, quay đầu nhìn nhân viên sắp xếp nhà ở.

- Đúng vậy.

Nhân viên phục vụ gật đầu.

- Quá tuyệt vời! Sau này nơi đây sẽ là nhà của ta!

Người đàn ông hưng phấn hô to một tiếng, hào hứng đi xem xét từng gian phòng.

Lầu hai có cách cục hai phòng một sảnh, diện tích không tính là lớn, nhưng cũng đủ dùng rồi.

Nhân viên đăng ký lấy ra bản đăng ký, viết số nhà dưới thông tin cá nhân của người đàn ông.

............

Nguyệt Thấm Lan quay đầu hỏi:

- Ngươi đã đề cập đến chuyện liên quan tới đồng ruộng chưa?

Đại An Ti vỗ đầu một cái, ngượng ngập nói:

- Ta quên mất.

- Vậy kế tiếp giao cho ta đi.

Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng.

- Được.

Đại An Ti khẽ thở phào một hơi.

Bảo cô chém chém giết giết thì được, nhưng muốn cô quản lý việc dân sinh thì quá làm khó người rồi.

Bốp bốp!!

Nguyệt Thấm Lan vỗ tay vài cái, hấp dẫn lực chú ý của mọi người, cất cao giọng hô to:

- Tất cả mọi người tiến lại gần đây, ta có lời muốn nói.

- Ngươi là ai?

Dân chúng nghi ngờ hỏi.

- Ta là thư kí thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng giải thích một câu.

- Thư kí là cái gì?

Dân chúng đưa mắt nhìn nhau.

Nguyệt Thấm Lan mở sổ ra, thanh thúy nói:

- Mọi người hãy yên lặng, ta muốn nói vài lời liên quan đến vấn đề ấm no sau này của các ngươi.

Vừa nghe được lời này, dân chúng đều nhanh chóng im lặng, nghiêm túc nhìn về phía cô gái ưu nhã.

- Các ngươi ở chỗ này, thành Huyền Vũ sẽ cung cấp nước và phòng ở miễn phí, nhưng chúng ta muốn các ngươi phải tự lo vấn đề ăn uống của mình.

Nguyệt Thấm Lan nhìn đám người một vòng rồi nói.

- Chúng ta phải đi săn sao?

Trong đám đông truyền ra một câu hỏi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Không cần, chỉ cần các ngươi đi khai hoang, gieo trồng rau xanh.

Ồn ào ~~

Đám người nghe vậy bắt đầu bàn tán xôn xao, tiếng trò chuyện càng lúc càng lớn.

- Thư kí đại nhân, chúng ta không nghe lầm chứ, ngươi muốn chúng ta đi trồng rau xanh?

Tiếng kinh ngạc không ngừng vang lên.

- Đừng nói giỡn, sao chúng ta có thể trồng rau xanh được chứ......

- Đúng vậy, chúng ta chỉ là người bình thường, không thể trồng sống thực vật đâu.

Dân chúng nhao nhao lắc đầu, bày ra thái độ ngươi đừng nói giỡn.

Rất nhiều người từ lúc sinh ra đến bây giờ vẫn chưa từng ăn rau xanh, huống chi là bảo bọn họ đi trồng trọt, không tin cũng là bình thường.

- Ta nói làm được thì các ngươi sẽ làm được.

Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước ngực.

- Chúng ta sẽ cung cấp miễn phí hạt giống rau xanh đợt đầu tiên cho các ngươi.

Cô nghiêm túc nói:

- Các ngươi chỉ cần dựa theo phương pháp mà ta đưa, quản lý đồng ruộng dựa theo tiêu chuẩn đó là có thể trồng được rau xanh.

Tiếng ồn ào, huyên náo giảm xuống, có người hồ nghi nói:

- Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Nguyệt Thấm Lan nâng đôi mắt màu xanh nước biển lên, nhàn nhạt nói:

- Lần đầu tiên, trồng rau xanh sẽ có người tới dạy các ngươi cách trồng như thế nào, nó không khó như trong tưởng tượng của các ngươi.

- Chuyện tốt như vậy khiến ta luôn cảm thấy không chân thực......

Người dân có tính cảnh giác cao tỏ vẻ hoài nghi.

- Đúng vậy, đối đãi với chúng ta quá tốt rồi.

Trong đám đông truyền đến tiếng chất vấn:

- Vậy chúng ta không cần trả giá cái gì sao?

- Dĩ nhiên là không phải.

Nguyệt Thấm Lan suýt nữa trợn trắng mắt.

Dùng lời nói của Mục Lương chính là trên đời không có cơm trưa miễn phí, muốn lấy được cái gì thì đều phải có trả giá.

Cô hắng giọng một cái, thanh nhã nói:

- Các ngươi trồng rau xanh, đến khi thu hoạch thì phải giao năm phần cho thành Huyền Vũ.

- Nộp lên năm phần!!

Dân chúng kinh ngạc thốt lên, mọi người bắt đầu xôn xao lần nữa.

- Thì ra là như thế......

Đại An Ti như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, hiển nhiên đã hiểu dự định của cô gái ưu nhã.

Thay vì cung cấp thức ăn miễn phí cho dân chúng, không bằng để chính bọn họ tự trồng lương thực, tự cấp tự túc, cơm no áo ấm.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng nói:

- Chúng ta đã cung cấp nước, hạt giống và phương pháp trồng trọt cho các ngươi, các ngươi thì sẽ nộp lên năm phần cũng không tính nhiều.

Lời nói của cô khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường an tĩnh lại, bọn họ suy nghĩ một lúc cũng đều hiểu rõ.

Miễn phí khiến bọn họ bất an, trái lại nộp lên năm phần thu hoạch khiến cho bọn họ an lòng.

- Vậy còn rau xanh dư lại là thuộc về chúng ta sao?

Một người dạn dĩ lớn tiếng hỏi.

Nguyệt Thấm Lan khép sổ lại, bình tĩnh nói:

- Các ngươi có thể giữ chỗ rau xanh còn lại để ăn hoặc giao dịch cho ‘Bộ Nông Nghiệp’.

Bộ Nông Nghiệp?

Lại một cái tên mới, đám đông mờ mịt nhìn nhau.

- Chị Thấm Lan, Bộ Nông Nghiệp là cái gì?

Đại An Ti tò mò hỏi.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Bộ Nông Nghiệp giống như Cục Quản Lý Nội Thành, đó là chỗ quản sự do Mục Lương thiết lập, nhưng Bộ Nông Nghiệp chủ yếu phụ trách mấy chuyện liên quan đến nông nghiệp. Bộ Nông Nghiệp là cơ cấu mới mà Mục Lương mới thiết lập, nơi này sẽ phụ trách quản lý Đồng Ruộng, thu mua rau xanh ở Đồng Ruộng Ngoại thành.

- Thì ra là như thế.

Đại An Ti khẽ nhếch môi.

- Ta đề nghị nếu các ngươi không ăn hết rau xanh thì có thể bán cho Bộ Nông Nghiệp, bọn họ sẽ thu mua bằng với giá thị trường thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đề nghị:

- Như vậy các ngươi sẽ có đồng Huyền Vũ, có thể đi chợ mua sắm vật phẩm cần dùng hàng ngày.

- Vấn đề là trước khi trồng ra rau xanh thì chúng ta ăn cái gì?

Có người dân đưa ra vấn đề.

- Trước khi rau xanh được thu hoạch, thành Huyền Vũ sẽ cung cấp thức ăn cho mọi người, đến khi nào các ngươi có thể tự nuôi sống bản thân.

Nguyệt Thấm Lan hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận