Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 300: Gốc Cây Kỳ Qúai

Nguyệt Phi Nhan vỗ cánh một cái, lưu lại hai đường khói, bay lên không trung, xoay quanh một vòng rồi bay về hướng nam.
Khoảng mười phút đồng hồ, cô gái tóc đỏ vội vàng bay trở về.
- Mục Lương, ta phát hiện một cái cây kỳ quái, ở ngay phía trước.
Nguyệt Phi Nhan hưng phấn nói, gương mặt xinh đẹp dưới mặt nạ ửng đỏ lên.
- Kỳ quái như thế nào?
Lông mày của Mục Lương nhíu lại, không có phát hiện hung thú, lại phát hiện được thực vật?
- Quả của cây đó sẽ nổ tung.
Nguyệt Phi Nhan giơ tay ra quơ quơ miêu tả:
- Lúc tay vừa bay qua, có một quả rơi xuống trên mặt đất, tiếp theo là trực tiếp nổ tung.
- Thú vị, dẫn đường, đi qua nhìn một chút.
Mục Lương hứng thú, quả tự nổ, nếu như thuần dưỡng sẽ như thế nào?
- Ừm, ở ngay phía trước, không xa.
Nguyệt Phi Nhan lại lần nữa bay lên không trung, ở trên trời chỉ đường.
- Đuổi theo.
Mục Lương gãi nhẹ nhẹ vào phía dưới cái cổ của Vua Sói Mặt Trăng.
- Ngao ngao !
Vua Sói Mặt Trăng gào lên một tiếng, tăng tốc độ đuổi sát phía sau Nguyệt Phi Nhan.
Hai con Sói Mặt Trăng chỉ có thể ra sức điên cuồng đuổi theo, Ly Nguyệt và Ngôn Băng không nhịn được cúi người, hai tay bám chặt vào bộ lông của Sói Mặt Trăng đang tăng tốc chạy.
Sau 5 phút, thân ảnh màu đỏ trên không dần hạ xuống.
- Mục Lương, phía trước chính là nó.
Nguyệt Phi Nhan khẽ vỗ cánh, hạ thấp hơn một tí.
- Ừ.
Mục Lương đáp lại, bảo Sói Mặt Trăng thả chậm tốc độ.
Một lát sau, tầm nhìn trước mắt của anh trở nên thoáng hơn, một gốc cây màu xám mọc bên cạnh một cột đá, rơi vào tầm mắt mọi người.
Gốc cây màu xám cao khoảng năm mét, nhánh cây rất nhiều nhưng lại không có lá cây nào, trên cành trơ trụi kia treo đầy một loại quả màu đen.
Loại quả màu đen này to cỡ hai nắm tay của người thành niên, hình dạng giống măng cụt ở Địa Cầu, chỉ là lớp vỏ trơn láng hơn.
- Hô hô !
Bỗng có một luồng gió lớn thổi qua, trên nhánh cây có một quả lung lay, bị rơi xuống.
Sau khi rơi xuống đất, loại quả này sẽ nổ tung và bắn ra nước tung tóe, uy lực nổ tung giống lựu đạn.
Ly Nguyệt và Ngôn Băng bị dọa sợ, kéo Sói Mặt Trăng lui về phía sau hai bước.
- Nổ tung bắn ra nước, thú vị.
Con mắt màu đen của Mục Lương tỏa sáng, xoay người bước xuống từ trên lưng Vua Sói Mặt Trăng, cất bước tới gần cái cây cổ quái.
- Răng rắc !
Phía dưới gốc cây, có không ít xương và da của hung thú, bị màu vàng bao phủ hơn phân nửa.
- Mục Lương, cẩn thận một chút.
Nguyệt Phi Nhan cảm thấy không đúng nên la nhỏ tiếng nhắc nhở.
Ly Nguyệt mím môi một cái, uy lực nổ tung của loại quả này sẽ không thể làm thương được cường giả cấp 8.
Mục Lương cũng không quay đầu lại, khoát tay biểu thị đã biết.
- Kiểm tra phát hiện thực vật có thể thuần dưỡng, có thuần dưỡng không?
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu anh.
- Thuần dưỡng.
Mục Lương lạnh lùng ra lệnh trong đầu.
- Đinh! Kiểm tra phát hiện được Măng Cụt Bom có sinh mệnh cấp 1, đang trong quá trình thuần dưỡng......
- Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Măng Cụt Bom: Bạo Nổ hay không?
- Kế thừa.
Mục Lương lẩm nhẩm một tiếng.
- Đinh! Bạo Nổ đang trong quá trình thay đổi...... Đang thích ứng...... Tiếp nhận hoàn tất.
- Bạo Nổ.
Mục Lương giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ tay một cái.
- Tách!
Khoảng không trên đầu ngón tay chợt nổ tung, có khói nhẹ bay ra, đầu ngón tay giống như khói pháo.
- Ngược lại có thể dùng để hù dọa người khác.
Mục Lương lắc đầu.
Anh giơ tay lên, tơ nhện được phun ra từ lòng bàn tay, sau đó quấn lấy Măng Cụt Bom và quả của nó lại với nhau, tránh cho quả lại bị gió lây động rơi xuống nổ tung.
Sau một khắc, Mục Lương sử dụng năng lực đào lên Măng Cụt Bom.
- Mục Lương, muốn mang cái cây kỳ lạ này về sao?
Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi.
- Ừm, có thể nghiên cứu một chút.
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Lưu Ly dâng lên từ mặt đất, bao lại Măng Cụt Bom ở bên trong.
- Vậy bây giờ muốn làm gì, tiếp tục đi săn à?
Âm thanh lạnh nhạt của Ngôn Băng vang lên hỏi.
- Bỏ đi, quay về.
Mục Lương lắc đầu.
Măng Cụt Bom chỉ có anh mới có thể mang về được.
Ly Nguyệt nhìn xương hung thú và da hung thú chất đống phía dưới gốc cây này, nhẹ giọng nói:
- Ngày hôm nay, chúng ta vẫn có thể tính là có thu hoạch.
- Chọn thứ còn có thể dùng.
Mục Lương không nhịn được cười lên.
Anh một tay nâng Măng Cụt Bom lên, sử dụng năng lực Điều Khiển Trọng Lực Gấp Mười Lần, sau đó xoay người ngồi ở trên lưng Vua Sói Mặt Trăng.
- Ngao ngao !
Vua Sói Mặt Trăng ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, chạy như bay về hướng quay về.
- Chỉ có thể đợi cơ hội lần sau vậy.
Nguyệt Phi Nhan tiếc nuối kéo mặt nạ xuống, đập cánh bay lên trời, đuổi theo Vua Sói Mặt Trăng rời đi.
Hơn hai mươi phút sau.
Mục Lương phất tay cho Vua Sói Mặt Trăng rời đi, nâng cái cây này đi tới đồng ruộng.
Ly Nguyệt, Ngôn Băng cũng rời khỏi, trở về tiếp tục huấn luyện thường ngày.
- Đành trồng ở nơi này vậy.
Mục Lương quan sát khu vực đồng ruộng một cái, hậu hoa viên không thể trồng được hai cây đại thụ.
Anh hơi chuyển động ý nghĩ một chút, mặt đất bị lõm thành một cái hố đất, rồi anh trồng Măng Cụt Bom vào nơi đó, bùn đất tách ra lại hợp lại.
Anh thì thầm một tiếng:
- Hệ thống, tiến hóa Măng Cụt Bom đến cấp 7.
- Keng! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ 1.111.110 điểm tiến hóa.
- Keng! Măng Cụt Bom cấp 7 tiến hóa thành công.
- Keng! Có kế thừa thiên phú của Măng Cụt Bom: Bạo Phá hay không?
- Bạo Phá?
Chân mày của Mục Lương nhíu lại, lẩm bẩm trong đầu một cái:
- Kế thừa.
- Keng! Bạo Phá đang trong quá trình thay đổi… Đang thích ứng… Tiếp nhận hoàn tất.
Mục Lương bình tĩnh như ngày thường, một dòng nước ấm quen thuộc chảy qua toàn thân, chỉ kéo dài mấy giây, loại cảm giác này liền biến mất, thân thể lần thứ hai được cường hóa nhưng có hạn.
Anh mở mắt ra, Măng Cụt Bom ở trước mặt bắt đầu sinh trưởng rất tốt, cành cây trơ trụi kéo dài ra xung quanh, độ cao cũng xảy ra thay đổi.
Loại biến hóa này chỉ kéo dài một phút đồng hồ.
Măng Cụt Bom sinh trưởng cao đến năm mươi mét, cành cây càng thêm rắn chắc, thân cây cần ít nhất năm người nắm tay nhau mới có thể ôm hết.
Cành cây mới có từng chùm nụ hoa màu đen đang lớn lên, dày đặc trải rộng khắp cả cây.
- Tách !
Sau một khắc, khắp cây nở hoa, tất cả nụ hoa đều nở rộ.
Đóa hoa màu đen nở rộ to cỡ nắm tay của trẻ nhỏ, đó là hoa năm cánh, nhụy hoa tím đậm.
Mùi hoa bay ra, mùi thơm nhàn nhạt, như mùi hoa lài ở Địa Cầu.
- Nhìn trông rất đẹp.
Mục Lương ngẩng đầu thưởng thức đóa hoa của Măng Cụt Bom.
- Ong ong ong !
Ong Chúa và đàn ong xuất hiện, vòng quanh gốc cây này, bắt đầu bận rộn hút mật trong mỗi đóa hoa, bay lên lại hạ xuống.
- Cái cây này có thể tạo ra mật, không biết mùi vị như thế nào?
Mục Lương có hơi mong đợi.
Uống vào sẽ nổ tung sao?
Anh đi đến phía trước, bẻ xuống một nhánh cây có quả màu đen, chuẩn bị cầm về thư phòng nghiên cứu một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận