Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2416: Kế Hoạch Bồi Dưỡng Một Đội Cường Binh (1)

Ngải Lỵ Na hồi đáp:

- Mục Lương, Vưu Phi Nhi muốn cùng với ngươi.....

Vưu Phi Nhi nhanh tay bịt miệng cô gái tóc hồng lại, ngăn cản nàng ấy nói hết nửa câu còn lại.

- Hưm hưm ~~~

Ngải Lỵ Na chớp mắt liên tục, ra hiệu cho bạn thân buông tay.

Vưu Phi Nhi hạ giọng uy hiếp:

- Ngươi đừng có nói lung tung, nếu không tối nay ta cho ngươi nếm thử ma dược xổ ruột.

- Hưm hưm hưm!

Ngải Lỵ Na nghe vậy không khỏi trợn tròn mắt, đôi mắt hồng nhạt tràn đầy vẻ khó tin.

- Là có chuyện thú vị gì sao?

Mục Lương cười hỏi.

- Không có.

Vưu Phi Nhi vội vàng lắc đầu, buông tay che miệng cô gái tóc hồng.

- Khụ khụ ~~~

Ngải Lỵ Na ho khan vài tiếng, dưới ánh mắt uy hiếp cô gái tóc vàng, đành phải nói sang chuyện khác:

- Ta mới viết sách nên cầm tới đây để ngươi đọc một chút.

- Ngươi đọc đi.

Cô cầm lấy cuốn sách đặt ở một bên rồi đưa cho Mục Lương.

Anh nghe vậy tiếp nhận sách rồi ngồi xuống sô pha, tựa đề Nhật Ký Yêu Đương Của Thiếu Nữ lập tức khơi dậy sự hứng thú của anh.

Anh mở ra trang thứ nhất, liếc mắt một cái đã đọc xong một trang, biểu cảm trên mặt thay đổi liên tục, khi thì cổ quái khi thì mang theo nụ cười.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ đều bị hấp dẫn lực chú ý, ló đầu qua đọc nội dung trong sách.

Thế nhưng tốc độ lật trang của Mục Lương rất nhanh, năm phút đồng hồ đã đọc xong cả quyển sách, điều này làm cho cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ đọc mà chả hiểu gì cả.

Ngải Lỵ Na hỏi:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Mục Lương khẽ thở ra một hơi, nói đúng trọng tâm:

- Dùng cách nói ở quê nhà ta là kịch tình rất cẩu huyết nhưng nội dung đủ hấp dẫn người đọc.

Truyện mà cô gái tóc hồng viết là ngôn tình Mary Sue điển hình, nhưng thông thường cố sự kiểu này sẽ rất được các thiếu nữ quý tộc ngây thơ theo đuổi.

- Vậy đó là tốt hay không tốt?

Ngải Lỵ Na khó hiểu hỏi.

Đôi mắt của Mục Lương mang theo ý cười, gật đầu nói:

- Được rồi, có thể xuất bản hàng loạt.

- Thật sao?

Ngải Lỵ Na nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời.

Mục Lương cười nói:

- Ừm, nhưng có vài lỗi chính tả, trước khi in phải kiểm tra lại lần nữa.

- Vâng, ta lập tức kiểm tra ngay.

Ngải Lỵ Na hưng phấn gật đầu lia lịa, thanh thúy hỏi:

- Vậy ngươi cảm thấy in bao nhiêu bản thì thích hợp?

Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:

- Trước tiên in năm nghìn bản đi, nếu lượng tiêu thụ tốt thì lại để Xưởng In in thêm.

Ngải Lỵ Na sửng sốt một chút, hỏi:

- Năm nghìn có nhiều quá không?

Mục Lương vỗ vai Ngải Lỵ Na, bình thản nói:

- Năm nghìn không tính là nhiều, phải tin tưởng thực lực sáng tác của ngươi, Nhật Ký Yêu Đương Của Thiếu Nữ sẽ bán rất chạy.

Ngải Lỵ Na nói với thần sắc nghiêm túc:

- Được rồi, vậy trước tiên in năm nghìn bản, nếu như lượng tiêu thụ tốt thì ta lại viết cuốn thứ hai.

Vưu Phi Nhi nghiêng đầu hỏi:

- Vậy ngươi không viết Du Ký Mạo Hiểm nữa à?

- Đương nhiên là viết chứ, nhưng hiện tại không có tài liệu tham khảo, chờ khi nào thu thập thêm chuyện xưa thì ta sẽ viết tiếp.

Ngải Lỵ Na giải thích.

Mục Lương đề nghị:

- Ngươi có thể tán gẫu với nhóm thương nhân hành hoang nhiều một chút, bọn hắn đã đi qua rất nhiều nơi, có thể cung cấp rất nhiều suy nghĩ cho ngươi.

- Có lý.

Ngải Lỵ Na nghe vậy trong lòng có ý tưởng, quyết định rút thời gian đi Thành Buôn Bán Sơn Hải một chuyến, nơi đó có rất nhiều thương nhân hành hoang tới từ đại lục cũ.

- Phải rồi, Mục Lương, cái này cho ngươi.

Vưu Phi Nhi nghĩ tới điều gì đó, lấy ra một bình lưu ly từ trong ma cụ không gian chứa đựng rồi đưa cho anh.

……..

Mục Lương nhìn chất lỏng màu xanh biếc trong bình lưu ly, suy đoán nói:

- Thứ này là tinh chất của quả Tinh Thần à?

- Đúng rồi.

Vưu Phi Nhi nghiêm túc gật đầu.

Mục Lương nhẹ nhàng lắc bình khiến dịch thể sóng sánh, hỏi:

- Dược hiệu có thể bảo tồn được mấy phần?

Vưu Phi Nhi khẽ nâng cằm lên, thanh thúy nói:

- Chất lọc chính là tinh túy, tinh chất được chiết xuất tương đương với việc ăn bảy quả Tinh Thần.

Mục Lương hơi nhướng mày, hỏi:

- Vậy tinh chất trong bình này là rút từ mấy quả Tinh Thần?

Vưu Phi Nhi hồi đáp:

- Mười quả nha.

Ngải Lỵ Na kinh ngạc nói:

- Mười quả Tinh Thần mà chỉ lấy ra được nửa bình thôi sao?

- Đúng vậy.

Vưu Phi Nhi gật đầu, tiếp tục nói:

- Nhưng ta không có lãng phí cặn quả, thêm chút đường là có thể làm thành bánh bích quy, còn ngon hơn linh thực thông thường gấp mấy lần.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh mở nắp bình rồi nhấp thử một ngụm, nhập khẩu là vị ngọt nhàn nhạt mang theo thanh hương riêng biệt của quả Tinh Thần.

Tinh chất trượt qua yết hầu, từ mát lạnh biến thành ấm áp, cấp tốc bị cơ thể hấp thu.

- Không tệ, như vậy cơ thể sẽ dễ dàng hấp thu hơn.

Mục Lương khen ngợi.

Vưu Phi Nhi thanh thúy nói:

- Thứ này còn tốt hơn bí dược cường hóa cơ thể cấp 6, nếu lại tình luyện thêm một lần nữa thì thậm chí có thể sánh bằng bí dược cường hóa cơ thể cấp 7 đấy!

- Chất lọc chính là tinh tuý.

Mục Lương cười một tiếng.

- Chính xác!

Vưu Phi Nhi cười tươi như hoa gật đầu.

Anh giơ tay xoa xoa đầu cô gái cột tóc hai chùm, ôn hòa hỏi:

- Phương pháp chiết xuất có khó lắm không?

Vành tai của Vưu Phi Nhi ửng hồng, nhỏ giọng giải thích:

- Không quá khó, chủ yếu là trình tự làm việc tương đối phức tạp và phiền phức, không thể xảy ra sai lầm.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, dịu dàng hỏi:

- Vậy tinh chất tồn trữ được bao lâu?

Cô dịu dàng đáp:

- Cất giữ mười năm không thành vấn đề, lại lâu hơn thì ta không thể bảo đảm, cần phải làm thực nghiệm mới được.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, ngươi sửa sang và viết phương pháp chiết xuất cụ thể ra trước đi, sau đó lại sắp xếp người bắt đầu sản xuất.

Anh dự định bồi dưỡng một đội cường binh từ những binh sĩ trong các đại Quân Doanh, bọn hắn sẽ được dùng tinh chất quả Tinh Thần để cấp tốc gia tăng thực lực trong khoảng thời gian ngắn, sau này có thể chấp hành một ít kế hoạch chiến đấu với độ khó cao.

- Vâng, ta lập tức đi chỉnh sửa.

Vưu Phi Nhi lên tiếng.

Cô đứng lên, trước khi rời đi còn không quên cảnh cáo trừng Ngải Lỵ Na một cái rồi mới cất bước đi ra chính sảnh.

Ngải Lỵ Na giơ tay lên sờ cằm, ý của cô gái tóc vàng là không cho cô nói việc yêu đương với Mục Lương, nếu không tối nay sẽ hạ độc mình.

Anh đứng lên, dặn dò:

- Bảo Cầm Vũ tới Trung Ương một chuyến.

Quân Doanh có Cửa Truyền Tống, Cầm Vũ có thể qua đây rất nhanh.

- Vâng.

Cầm Phi Nhi lên tiếng, xoay người đi Phòng Liên Lạc.

Trong vương quốc Huyền Vũ, hiện tại từ Vệ Thành Số Một tới Vệ Thành Số Tám đã được trang bị Cửa Truyền Tống, trừ cái đó ra thì các đại Quân Doanh, pháo đài Hải Quan cũng đều trang bị một cái.

Các Vệ Thành và cơ quan còn lại cũng sẽ lần lượt được trang bị Cửa Truyền Tống.

Không lâu sau đó, Cầm Vũ nhận được tin tức bước ra Cửa Truyền Tống đến khu Trung Ương, cưỡi Thang Vận Chuyển lên tới tầng tám.

Cầm Phi Nhi đã đứng đợi sẵn trước cửa chính, thấy Cầm Vũ tiến đến thì vội bước tới nghênh đón:

- Tiểu thư Cầm Vũ, bệ hạ đang chờ ngươi.

- Được!

Cầm Vũ mặc Khôi Giáp Lôi Đình, cất bước theo tiểu hầu gái tới thư phòng.

Khi đi tới trước cửa thư phòng, nàng tháo mũ giáp xuống rồi chỉnh lý tóc tai gọn gàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận