Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 559: Vở Kịch Công Chúa Bạch Tuyết Mở Màn

- Đây, còn ba tấm cuối.
Lan Đế vui vẻ trong lòng, cảm thấy làm người bán vé cũng thật thú vị.
- Còn lại ba tấm ta muốn lấy hết.
Khi những người khác do dự, một nam nhân mạnh mẽ cường tráng chen đến trước quầy, tài đại khí thô đặt sáu viên tinh thạch sơ cấp cao đẳng ở Lan Đế trước mặt.
Lan Đế kiểm tra tinh thạch hung thú, sau khi bảo đảm không có vấn đề, liền ghi lên số vị trí chỗ ngồi với khu ngồi lên ba vé.
Cô dùng hai tay đưa ra tấm vé:
- Ba tấm vé còn lại là của ngươi.
- Ha ha ha... Đi.
Nam nhân ấy cười phóng khoáng, mang theo hai cô gái đi về hướng xét vé.
Có người ảo não lên tiếng:
- Đáng giận, chậm một bước, chỉ mới phân vân một chút.
- Ở đây còn có sáu tấm vé phòng khách, giá là năm trăm khối tinh thạch sơ cấp trung đẳng một tấm.
Con ngươi của Lan Đế đảo một vòng, cười khanh khách nói:
- Mỗi phòng có thể đi vào 10 người.
- Một tấm vé chính là năm trăm viên tinh thạch hung thú, có thể đi vào 10 người, mỗi người chỉ tốn năm mươi viên tinh thạch, nhiều gấp đôi so với ghế khách quý khu Bính.
Người thông minh đã tính ra con số cụ thể.
- Cái này quá mắc.
Rất nhiều người lắc đầu,
- Chỉ còn lại sáu tấm, vở kịch sắp mở màn trong chốc lát.
Lan Đế đung đưa vé trong tay.
- Chúng ta cùng nhau góp tiền mua một vé, ta cũng muốn xem thử.
Có người trong lòng không nhịn được, lên tiếng đề nghị.
- Ta cảm thấy có thể, năm mươi viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng mà thôi.
- Vậy chúng ta mua một tấm.
Các thương nhân hành hoang lấy ra tinh thạch hung thú, sau khi đếm kỹ đặt ở trước mặt Lan Đế.
Lan Đế kiểm tra cẩn thận, bảo đảm không có vấn đề mới lấy ra vé đưa cho nhóm thương nhân này.
Cô dịu dàng nhắc nhở:

- Phòng khách ở lầu hai, phòng của các ngươi là số bảy, phía trên phòng có viết số, đừng đi nhầm.

- Đã biết.
Nhóm thương nhân khoát tay, một đám mười người đi về phía cửa soát vé.

Bên trong viện Ca Kịch.
Trong khán phòng chỉ toàn ghế, mỗi một hàng ghế đều được xếp thành hình cung, sắp xếp dựa vào hình dạng nửa vòng tròn của sân khấu.
Bên trong sân khấu là đất đá, bề ngoài dùng gỗ đóng lên, như vậy vừa rắn chắc lại đẹp mắt.
Ở trên sân khấu, có treo ba mươi tám bóng đèn pha lê chứa Bọ Cáp Cứng Đèn Lồng làm nguồn sáng, cung cấp chiếu sáng cho sân khấu.
Lầu một chính là khán phòng phổ thông.
Người sau khi được kiểm tra vé xong tiến vào, đều đang tìm vị trí của mình.
- Ghế số năm hàng thứ nhất khu Giáp.
Lý Tiểu Cốt nhìn thông tin trên tấm vé, tìm được vị trí của mình.
- Tiểu thư, ghế số năm là ở đây.
Hộ vệ đứng trước hàng ghế đưa tay ra hiệu.
- Ừm, cảm ơn.
Đôi mắt của Lý Tiểu Cốt sáng lên, nghiêng người chen về phía trước:
- Nhường một chút, để cho ta đi về phía trước.
Cô tốn rất nhiều sức mới đi tới phía trước được, tìm được chỗ ngồi xuống, còn có hai hộ vệ ngồi hai bên trái phải.
- Người thật nhiều.
Lý Tiểu Cốt quay đầu nhìn về những vị trí phía sau, đã sắp ngồi đầy người.
- Ở chỗ nào?
Đôi mắt xinh đẹp của cô ấy quét tới quét lui, như đang tìm thứ gì.
- Tiểu thư, ngươi đang tìm cái gì?
Hộ vệ nghi hoặc hỏi.
Lý Tiểu Cốt hồn nhiên nói:
- Hi Bối Kỳ, cô ấy chắc cũng sẽ tới mới đúng.
Hộ vệ nghe vậy cùng nhau lưu ý, ba đôi mắt tại đảo xung quanh khán phòng.
- Tiểu thư, tiểu thư Hi Bối Kỳ là người thành Huyền Vũ, có thể trên phòng khách lầu hai.
Hộ vệ suy đoán nói.
- Ở lầu hai?
Lý Tiểu Cốt ngửa mặt nhìn về phía vị trí lầu hai.
Lầu hai có tổng cộng mười tám phòng khách, đều đối mặt với sân khấu, cả mặt tường đều làm bằng pha lê, có thể nhìn thấy toàn bộ sân khấu với khán phòng.
Cửa phòng khách số một bị đẩy ra, Mục Lương, mấy người Hồ Tiên, Nguyệt Thấm Lan tiến vào phòng khách, ngồi xuống ghế sa lon làm bằng da thú mềm mại.
Phòng khách số một nằm ngay vị trí trung tâm đối diện sân khấu, có tầm mắt tốt nhất.
- Trang trí không tệ.
Mục Lương đánh giá hoàn cảnh phòng khách.
Sau bức tường pha lê là một ghế sô hình vòng tròn có thể chứa được mười người ngồi, trước ghế sô pha là bàn gỗ dài, có thể bày đồ ăn uống.
- Đương nhiên, ta thường xuyên đến giám sát công trình mà.
Hồ Tiên quyến rũ nói.
- Khổ cực cho ngươi rồi.
Mục Lương nhịn không được cười lên, hiểu được cô ấy đang muốn được anh khen ngợi.
- Bảo người ta đưa chút đồ ăn vào đi.
Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía tiểu hầu gái.
Bữa sáng, bọn họ không ăn nhiều, nên cần ăn thêm chút nữa.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan khôn khéo đáp, quay người đi ra phòng khách.
- Cũng sắp bắt đầu rồi.
Cơ thể của Nguyệt Phi Nhan nghiêng về phía trước, tới gần cửa sổ lưu ly, nhìn xuống phía dưới.
- Đinh đương !
Âm thanh của thiếu nữ tóc đỏ vừa dứt, tiếng đàn ghita dễ nghe vang lên sau sân khấu.
- Diễn xuất sắp bắt đầu, xin mọi người yên tĩnh, kế tiếp xin mọi người tập trung lắng nghe vài quy định sau.
Âm thanh lạnh lùng vang lên, hấp dẫn sự chú ý của mọi người dưới sân khấu.
Đây là giọng của Nguyệt Thấm Lan, là dùng dùng máy ghi âm thu lại từ trước, phối hợp với loa lưu ly, phát ra âm thanh như màn vừa rồi.
- Điều thứ nhất, lúc diễn xuất bắt đầu, cấm nói chuyện lớn tiếng.
- Đầu thứ hai, cấm đánh nhau trong Nhà Hát...
Âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Nguyệt Thấm Lan truyền khắp toàn bộ viện Ca Kịch, tất cả có mười điều cần chú ý, phát ra trong vòng năm phút đồng hồ mới kết thúc.
- Tiếp theo vở kịch sẽ mở màn, mời mọi người thưởng thức kịch bản Công chúa Bạch Tuyết.
- Trước đây cực kỳ lâu, ở một quốc gia xa xôi có một vương hậu rất xinh đẹp, nàng có một nữ nhi vô cùng xinh đẹp, gọi là công chúa Bạch Tuyết...
Lời kể ngọt ngào vang lên, cũng là dùng máy ghi âm thu lại từ trước.
Lời kể kể lại khúc đầu câu chuyện xưa, sau đó có nhân vật bước ra sân khấu.
Đạp đạp đạp...
Diễn viên đóng vai vương hậu bước lên sân khấu, bắt đầu biểu diễn.
Ở chính giữa sân khấu, có đặt một khối pha lê hình bầu dục làm đạo cụ Kính Thần.
Vương hậu đứng ở phía trước Kính Thần, lộ ra dung nhan tuyệt mẽ, đưa tay chải vuốt mái tóc.
Nàng ta dùng âm thanh kiều mị hỏi:
- Kính Thần, trên thế giới này, nữ nhân xinh đẹp nhất là ai?
- Vương hậu, ngươi là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế giới này.
Âm thanh độc thoại lại lần nữa vang lên.
- A ha ha ha... Ta chính là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế giới.
Vương hậu đắc ý cười ha hả.
Lời độc thoại lại lần nữa vang lên:
- Mấy năm sau, công chúa Bạch Tuyết trưởng thành, nàng ấy sẽ trở nên xinh đẹp động lòng người hơn so với ngươi.
Hôm sau, vương hậu giống như ngày thường, hỏi thăm Gương Thần, ai là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới?
Nhưng lần này Gương Thần lại trả lời khác.
- Công chúa Bạch Tuyết, nàng ấy là người con gái xinh đẹp nhất trên thế giới này.
Âm thanh của Kính Thần vang vọng ở trên sân khấu.
Diễn viên ở trên sân khấu nghiêm túc biểu diễn.
Dưới sân khấu, người xem xem mê mẩn, từ từ bị tình tiết chuyện xưa với biểu diễn sinh động hấp dẫn.
Ngoại trừ âm thanh lời độc thoại, còn có phối nhạc, đã được thu ổn thỏa từ sớm, lúc bắt đầu biểu diễn sẽ phát ra.
Phối nhạc là từ ghita, trống cơm, sáo, đàn tranh tạo thành.
Phối nhạc sẽ lên xuống theo tình tiết kịch bản, khi thì nhẹ nhàng trữ tình, khi thì khẩn trương quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận