Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 809: Có Nhiều Chuyện Ta Không Thể Đoán Được



Ban đêm, bên trong căn cứ trung chuyển.

Đám người Mục Lương đi vào khu trồng trọt, xem xét tình huống sinh trưởng của các loại cây xanh.

Ở ban ngày, bọn họ đã sắp xếp xong xuôi nhân viên công tác đi thực hiện các công việc như gieo hạt, ươm cây ăn quả, ươm cây giống. Trà Thụ Tinh Thần thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần, ánh sáng chiếu sáng trong căn cứ trung chuyển.

Căn cứ trung chuyển tổng cộng chia làm ba bộ phận.

Bộ phận ở gần cửa thành là khu vực giao dịch, mở đối với bên ngoài.

Ở giữa căn cứ trung chuyển, đó là khu vực trung tâm của căn cứ trung chuyển, cũng chính là nơi sinh sống của Thủy Tinh Ngư và Trà Thụ Tinh Thần.

Bộ phận thứ ba là khu vực lớn nhất căn cứ trung chuyển, cũng có thể gọi nó là trang trại.

Lúc này, trong trang trại, những hạt giống mới vừa được gieo trồng xuống đất đang bắt đầu nẩy mầm, sinh trưởng với tốc độ rất nhanh.

Cải trắng đã cao tới mười cm, lại trải qua vài lần đề cao của Lĩnh Vực Tinh Thần nữa, rất nhanh có thể thu gặt được rồi. Cà chua cũng sinh trưởng rất nhanh, chúng đã có những túi hoa nhỏ, không lâu sau cũng sẽ khai hoa kết quả.

Tách tách tách....

Hạt giống của loại cây ăn quả mới được trồng xuống cũng sinh trưởng rất nhanh, lúc ban đầu gieo xuống chỉ cao khoảng mười cm cao bây giờ đã cao tới một mét rồi. Mục Lương nhìn thấy những cây xanh đang nở hoa, anh nghiêng đầu dặn dò nói:

- Thả ra ong thợ đi.

- Vâng!

A Thanh cung kính lên tiếng, cô ấy xoay người đi phóng thích những ong thợ được mang đến từ thành Huyền Vũ.

Để xây dựng căn cứ trung chuyển, Mục Lương đã phải chuẩn bị mất ba ngày thời gian, anh lo lắng tới rất nhiều phương diện khác nhau, nhưng sẽ không quên được chuyện ong thợ thụ phấn hoa.

- Mục Lương, dựa theo tốc độ sinh trưởng của rau xanh, ngày mai chúng ta có thể thu gặt được rồi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói với Mục Lương, anh gật đầu nói:

- Được, ngày mai khu giao dịch có thể mở ra một phần, dùng cho giao dịch nước với rau xanh.

- Ta đi sắp xếp mọi người chuẩn bị cho công việc ngày mai.

Ly Nguyệt xoay người rời đi.

- Đại nhân, kế tiếp chúng ta có nên đitThành Phượng làm tuyên truyền cho việc khai trương khu giao dịch ngày mai không?

Ngải Lỵ Na chớp chớp con ngươi màu hồng nhạt hỏi.

- Đúng vậy, ngươi đi đi.

Khóe miệng của Mục Lương nhấc lên, chuyện tuyên truyền này, cô gái tóc hồng là một người chuyên nghiệp.

- Vậy chuyện đó cứ giao cho ta đi.

Khóe miệng của Ngải Lỵ Na nhẹ nhàng nhếch lên, cô xoay người rời đi ngay lập tức.

- Ta nên đi mượn mấy cuốn sách thôi.

Mục Lương thu lại ánh mắt đang nhìn về phía những cây xanh trong trang trại, anh cũng xoay người rời khỏi.

Bên trong Thành Phượng, Kim Phượng đang tựa vào ghế nằm, trong tay cô còn cầm một quả táo, từng ngụm từng ngụm đang ăn.

- Loại hoa quả này không biết thành Huyền Vũ từ đâu có được nhỉ?

Cô ta cau mày, ngay cả hột cũng nuốt xuống.

- Thành chủ đại nhân, ngài có muốn đi điều tra một chút hay không?

Quân sư đang hầu hạ ở một bên nhẹ giọng hỏi.

- Không cần.

Kim Phượng nghiêng đầu lạnh lùng liếc mắt nhìn quân sư một cái.

Âm thanh lạnh lùng của cô ta vang lên:

- Tạm thời không cần đi đắc tội với Thành Huyền Vũ.

- Vâng!

Quân sư kích động cúi đầu.

- Thật là một quyết định sáng suốt.

Âm thanh lạnh nhạt vang lên từ phía sau chủ tớ hai người.

Thân thể Kim Phượng mãnh liệt run lên, theo phản xạ có điều kiện, cô ta quát lên một tiếng:

- Người nào?

Cô ta ngồi thẳng người lên, con ngươi đen sâu của cô ta trong nháy mắt hiện lên một tia sáng u ám.

- Cứ thả lỏng ra một chút xem nào.

Mục Lương đi vào Phủ Thành Chủ, sắc mặt anh lạnh nhạt nhìn vào người phụ nữ tóc vàng đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế.

- Các hạ, tại sao ngài đã trở lại rồi?

Biểu tình trên mặt Kim Phượng cứng đờ, nhưng ngay sau đó biểu cảm cứng đờ đã bị cô đổi thành một nụ cười quyến rũ.

- Ta đến là muốn mượn sách của ngươi.

- Mục Lương bình tĩnh nói.

- Ngài muốn mượn sách ư?

Biểu tình trên mặt Kim Phượng tràn đầy vẻ kinh ngạc.

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu.

- Cái kia, nhưng ta không có sách...

Ánh mắt Kim Phượng mờ mịt nói.

Mục Lương nhíu mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi:

- Thật sự không có sao?

Kim Phượng vội vàng sửa lại lời mình vừa nói, cô ta trả lời khá quanh co lòng vòng:

- Ta vừa rồi mới nhớ tới, trước kia có người tìm ta bói toán, muốn dùng sách làm giao dịch.

- Có thể cho ta xem được không?

Mục Lương bình thản hỏi.

- Được, đương nhiên có thể.

Kim Phượng tỏ ra hơi nghi ngờ một chút sau đó cô ta gật đầu. Cô ta đứng lên đưa tay ra cung kính nói:

- Các hạ, xin mời đi theo ta.

Mục Lương liếc mắt nhìn người phụ nữ tóc vàng, bước từng bước chậm rãi đi theo phía sau cô ta.

Đối phương nếu còn tiếp tục nói dối, anh không ngại dùng đến sức mạnh để giải quyết vấn đề này.

- Các hạ, năng lực bói toán của ngươi, có thể tính ra tất cả các chuyện không?

Mục Lương quan tâm hỏi.

Kim Phượng lắc đầu nói:

- Cũng không hẳn, có rất nhiều tin tức là tính không được, nói cách khác ta chỉ có thể bói toán ra được những tin tức hạn chế.

- Ví dụ như loại tin tức nào?

Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi một câu.

Kim Phượng dừng lại bước chân một chút, giọng sâu kín nói:

- Ví dụ như thế giới này khi nào thì hủy diệt, hoặc như thế nào mới có thể trường sinh bất lão bất tử bất diệt.....

- Vậy ngươi có tính toán ra được, tại sao thế giới của chúng ta lại có hư quỷ hay không?

Mục Lương thật sâu nhìn chăm chú vào người phụ nữ tóc vàng, anh lưu ý đến vẻ mặt biến hóa của cô ta.

- Ta đã tính qua, nhưng tiếc là không có kết quả.

Kim Phượng chậm rãi lắc đầu, im lặng nói:

- Loại sự tình này ta tính không được, ít nhất là hiện tại tính không được.

Mục Lương tiếp tục hỏi:

- Vậy thì nguyên nhân chết héo của cây xanh, về chuyện này ngươi có thể bói toán ra được không?

Kim Phượng gật đầu, cung kính nói:

- Điểm ấy ta cũng đã tính quá, cũng nhận được tin tức hữu dụng tuy rằng chỉ có một chút mà thôi. Theo như những gì ta tính toán, nguyên nhân chết héo của cây xanh có quan hệ với hư quỷ.

- Có quan hệ với hư quỷ... Thú vị.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe lên một tia sáng, đúng là biết được một chút nhưng đây vẫn chưa phải là bản chất của vấn đề.

- Các hạ, cũng muốn ta bói toán cho ngươi sao?

Kim Phượng nghiêng đầu hỏi.

- Không muốn.

Mục Lương quyết đoán từ chối.

Trên người anh có rất nhiều bí mật, cho nên không muốn mạo hiểm đi nếm thử bói toán.

-..

Trên mặt Kim Phương lộ ra vẻ ngạc nhiên, đáp án của anh lại nằm ngoài dự đoán của cô ta.

Cô ta cười nói có một chút khuyên nhủ:

- Các hạ, ta sẽ bói toán miễn phí cho ngươi.

- Không cần.

Mục Lương không chút do dự cự tuyệt.

Ánh mắt Kim Phượng mờ mịt đi một lát, cô ta cảm thấy càng thêm hoang mang.

Phải biết rằng, những người khác tìm cô ta để bói toán, giá cả thấp nhất cũng là linh khí trung cấp, thậm chí là linh khí cao cấp. Nhưng hiện tại cô ta nói sẽ miễn phí bói toán cho người ta, thế nhưng còn bị từ chối.

- Các hạ, có thể cho ta biết lý do ngươi từ chối hay không?

Kim Phượng khó hiểu hỏi.

Mục Lương liếc mắt nhìn người phụ nữ tóc vàng một cái, sau đó người kia lập tức không đặt câu hỏi nữa, cô ta đành phải đem đầy bụng nghi hoặc nuốt trở vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận