Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1808: Đại Lục Mới Xuất Hiện Dấu Vết Hư Quỷ



Mục Lương dường như đã cảm nhận được cái gì đó, chân mày lập tức nhíu lại.

Anh nhìn về phía thứ được gọi là “Linh thú” bên trong lồng sắt hình vuông.

Đó là một sinh linh toàn thân đen nhánh, dáng dấp không tính là xinh đẹp, chợt nhìn rất giống con dơi không có cánh, chỉ là miệng của nó lớn hơn nhiều, hàm răng sắc bén, còn có một cái đuôi trâu.

Cả người nó không có một chút lông tóc, da dẻ giống da cá bị quát vảy.

Tô Lâm Y Tư thấy sắc mặt của Mục Lương không thích hợp, nghi ngờ hỏi:

- Đại nhân, có chuyện gì thế?

- Có khí tức của Hư Quỷ.

Mục Lương gằn từng chữ.

Các hộ vệ nghe vậy chấn động tinh thần, trường mâu lập tức nhắm vào sinh linh trong lồng.

- Cái gì!?

Tô Lâm Y Tư chấn động tinh thần, con ngươi co rút lại một chút.

Cô từng xem phim điện ảnh của thành Huyền Vũ, bên trong có đề cập đến Hư Quỷ, cô vốn dĩ cho rằng loài sinh vật đó là giả, không ngờ lại nghe được tin tức mới từ trong miệng Mục Lương.

Anh đi lên trước và giơ tay lên, lồng sắt nhanh chóng lơ lửng cách mặt đất một đoạn, sau đó bay quanh nó một vòng, lúc này anh đã thấy rõ toàn bộ dáng vẻ của linh thú.

- Không phải là Hư Quỷ thật, nhưng nó bị Hư Quỷ cắn, đã phát sinh biến dị.

Mục Lương vươn tay thi triển Tơ Nhện Thiên Ảnh khống chế sinh linh kia, kéo giãn cơ thể đang cuộn tròn của nó, lộ ra vết thương đáng sợ ở phần bụng.

Bọn hộ vệ Trung Ương vô ý thức thở phào, nhưng ngay sau đó lại nhận ra một vấn đề khác nghiêm trọng hơn.

Không phải vùng đất mới không có Hư Quỷ sao? Vì sao sinh linh trước mắt lại bị Hư Quỷ cắn?

Mục Lương suy đoán:

- Ý thức của nó đã bị Cảm Nhiễm Hư Quỷ ảnh hưởng, hiện giờ chỉ biết giết chóc, nó khát vọng máu tươi nóng hổi.

Bọn hộ vệ lập tức lộ ra thần sắc nghiêm túc, chỉ chờ Mục Lương ra lệnh là sẽ giải quyết sinh linh trước mắt.

- Đại nhân, thật sự có Hư Quỷ à? Đó không phải là sinh vật chỉ có trong phim ảnh sao?

Tô Lâm Y Tư kinh ngạc hỏi.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu, trầm giọng nói:

- Dĩ nhiên là không phải, Hư Quỷ thật sự tồn tại, hơn nữa chúng nó còn đáng sợ hơn cả trong phim ảnh.

- Nhưng nếu thế thì tại sao trước đây ta chưa từng nghe nói về Hư Quỷ chứ?

Tô Lâm Y Tư không hiểu hỏi.

- Bởi vì Hư Quỷ chỉ tồn tại ở bên kia kênh Sương Mù, chí ít thì trước đây ta cho rằng là như vậy, nhưng xem tình huống hiện tại, e rằng bên này cũng có.

Mục Lương nói với giọng điệu bình tĩnh.

- Bên kia kênh Sương Mù?

Trương thúc và Tô Lâm Y Tư liếc nhau, đồng tử co rụt.

- Đúng thế, kênh Sương Mù là một bức tường chắn, phân chia hai mảnh hải vực và đại lục.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Nhưng những lời này lại khiến cho Trương thúc và Tô Lâm Y Tư khiếp sợ tột đỉnh.

………….

Mục Lương không để ý đến vẻ mặt khiếp sợ của Tô Lâm Y Tư và Trương thúc, lực chú ý vẫn luôn dừng ở lồng sắt.

- Đại nhân, có cần ta tiêu diệt nó không?

A Thanh nghiêm túc hỏi.

- Chờ đã.

Mục Lương giơ tay ngăn cản.

Anh xòe năm ngón tay, cửa lồng sắt chậm rãi mở ra, sinh linh bị lây nhiễm Hư Quỷ bay ra ngoài lồng sắt.

Mục Lương vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu của nó, chờ đợi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Nhưng hơn mười giây trôi qua hắn vẫn không nghe được âm thanh quen thuộc.

- Hệ thống, thuần dưỡng nó.

Anh ra lệnh ở trong đầu.

- Không thể thuần dưỡng.

Âm thanh bình tĩnh của hệ thống vang lên.

- Quả nhiên là thế.

Lúc này, Mục Lương mới thả tay xuống, chuyện này giống như trong phỏng đoán của hắn, sinh linh trước mắt đã có thể quy về Hư Quỷ.

Anh nhìn sinh linh với đôi mắt đỏ ngầu trong lồng sắt, vươn tay thu nó vào trong không gian, dứt khoát giải quyết sạch sẽ.

Tô Lâm Y Tư co giật khóe mắt, mơ hồ cảm giác mình phát hiện được bí mật rất to lớn, không nhịn hỏi:

- Đại nhân, tại sao ngươi lại biết chuyện bên kia kênh Sương Mù, ngươi từng đi qua đó sao?

- Trước đây ta từng sống ở bên kia.

Mục Lương nhìn cô một cái, xoay người đi tới Thang Vận Chuyển.

Tô Lâm Y Tư và Trương thúc kinh ngạc vô cùng suýt chút nữa thốt lên thành tiếng, vội vàng đuổi theo, cô tiếp tục hỏi:

- Đại nhân, ngươi có thể nói cặn kẽ hơn một chút được không?

- Đi theo ta.

Mục Lương đáp mà không hề quay đầu lại.

- Vâng.

Tô Lâm Y Tư đáp lại với tâm trạng nặng nề.

Hai người theo Mục Lương trở lại cung điện, cả ba cùng nhau đi thư phòng.

Mục Lương lấy ba quyển sách từ trên kệ xuống, đưa nó cho Tô Lâm Y Tư, nói:

- Đọc ba quyển sách này đi, xem xong thì ngươi có thể hiểu rõ hơn.

- Được, ta đọc.

Tô Lâm Y Tư tiếp nhận sách rồi ngồi xuống, trên bìa sách có ghi vài chữ:

- Du Ký Mạo Hiểm Của Ngải Lỵ Na!

Cô mở cuốn sách thứ nhất ra, sau đó giống như là mở ra cánh cửa tới thế giới mới, đọc một cách say mê, thỉnh thoảng lên tiếng khen một tiếng.

Mục Lương không để ý đến hai người đang hô to gọi nhỏ kia, mà đang nghĩ đến một chuyện khác, Đại Lục Mới thật sự cũng có Hư Quỷ sao?

Anh nhẹ than một tiếng:

- Xem ra phải phái người thăm dò hải vực một chút mới được.

Trong lòng Mục Lương có một suy đoán khác, Hư Quỷ là từ bên kia kênh Sương Mù đi qua đây, nhưng đây lại không phải là chuyện ngẫu nhiên.

- Hóa ra là như vậy, bên kia kênh Sương Mù thật sự có đại lục, nhưng cũng quá thảm, không thấy được ánh mặt trời, nguồn nước và cây xanh khan hiếm....

Tô Lâm Y Tư kinh thán không thôi, rồi nhìn Mục Lương, kinh ngạc hỏi:

- Trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, các ngươi làm thế nào mà sống được?

- Có thực lực thì ở đâu cũng có thể sống rất tốt.

Mục Lương hời hợt nói.

Tô Lâm Y Tư và Trương thúc còn muốn hỏi cái gì đó nhưng lại bị ánh mắt của Mục Lương ngăn lại.

Tô Lâm Y Tư cười ngượng ngùng vài tiếng, thức thời im lặng.

- Vị thương nhân kia đang ở đâu?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

Tô Lâm Y Tư lắc đầu nói:

- Ta không biết, nhưng chắc vẫn còn ở trong thành Y Lê.

Cô nhớ tên thương nhân kia từng nói rằng hắn còn có việc muốn sống ở thành Y Lê, cho nên sẽ ở thêm vài ngày nữa.

- Hắn trông như thế nào?

Mục Lương nhíu mày.

- Là một người trung niên, khoảng bốn mươi tuổi, là cường giả cấp 5.

Tô Lâm Y Tư hồi đáp.

- Dùng nó, sau đó hồi ức dáng vẻ của hắn ta.

Mục Lương lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu và đưa nó đến trước mặt Tô Lâm Y Tư.

Cô không do dự, tiếp nhận Phú Năng Trân Châu và nuốt xuống, sau đó cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của tay thương nhân kia.

Mục Lương lấy ra Máy Chụp Hình và nhắm ngay Tô Lâm Y Tư.

Cô nhắm mắt lại, một lát sau, Phú Năng Trân Châu với năng lực Ý Thức Cụ Hiện phát huy tác dụng, dáng dấp của tên thương nhân kia dần dần hiện ra rõ ràng.

Cô đã rất quen thuộc chuyện này, dù sao thì đây không phải là lần đầu tiên dùng Phú Năng Trân Châu, trước đây khi quét sạch những tên mưu phản kia thì cô từng dùng thứ này rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận