Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1368: Phi Thuyền Vận Chuyển Cỡ Nhỏ



- Vâng.

Tiểu Tử ngây thơ gật đầu, rồi ngoan ngoãn đứng ở một bên, thi thoảng lại ngước mắt trộm đánh giá Mục Lương. Cô bé cắn môi dưới, trong lòng tán thưởng không thôi, đại nhân Mục Lương thật là đẹp trai!

Hơn mười phút sau.

- Trên mặt ta có hoa ư?

Mục Lương ngước mắt cười hỏi.

- Không có...

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Tử phiếm hồng, cô bé vội vàng cúi đầu.

- Đi thôi.

Mục Lương cười cười, sau đó anh đứng lên đi ra phía ngoài.

- Vâng.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người rời khỏi cung điện đi về phía xưởng linh khí.

Bên trong xưởng đóng tàu loại nhỏ nằm ở tầng bảy khu Trung Ương, Già Lạc đang kiểm tra phi thuyền vận chuyển loại nhỏ vừa mới chế tạo xong.

Cô chỉ dùng không tới năm ngày thời gian, đã làm ra một chiếc phi thuyền vận chuyển loại nhỏ đơn giản, kích thước bằng một phần tám so với phi thuyền vận chuyển loại lớn.

Mục Lương đi vào xưởng đóng tàu, đánh giá phi thuyền vận chuyển loại nhỏ, khóe miệng hơi hơi cong lên.

- Còn nhanh hơn ta tưởng tượng.

Anh ôn hòa nói.

Già Lạc quay đầu lại nhìn về phía anh, nhún vai nói:

- Ta biết ngươi không thích kéo dài.

Mục Lương đi lên phía trước, tới gần hơn để đánh giá phi thuyền vận chuyển loại nhỏ.

Anh nhíu mày, nghiêng đầu kinh ngạc nói:

- Phi thuyền vận chuyển này cũng nhỏ hơn tưởng tượng của ta.

Già Lạc lanh lảnh giải thích:

- Đây là phi thuyền vận chuyển loại nhỏ nhất, ngươi muốn phi thuyền vận chuyển loại vừa, vậy phải chờ nửa tháng nữa mới làm ra được.

Phi thuyền vận chuyển được chia làm ba loại lớn, vừa và nhỏ, tính năng trọng điểm của mỗi loại cũng có sự khác biệt.

- Được rồi.

Mục Lương từ từ gật đầu, rồi anh nghiêng đầu hỏi:

- Bay thử chưa?

- Chưa.

Già Lạc lắc đầu, ôn nhu nói:

- Nhưng hiện tại có thể bay thử.

Mục Lương cảm thấy hứng thú nói:

- Để ta tới bay thử.

- Vậy cùng nhau đi.

Già Lạc nói xong rồi bước lên phi thuyền vận chuyển loại nhỏ. Mục Lương và Tiểu Tử cũng đi theo, cửa khoang thuyền từ từ đóng lại.

Tuy rằng phi thuyền vận chuyển loại nhỏ chỉ có kích thước bằng một phần tám so với phi thuyền vận chuyển loại lớn, nhưng không gian bên trong khoang thuyền cũng có thể chứa được hơn trăm người, còn có thể vận chuyển được mấy chục ngàn cân hàng hóa.

Già Lạc đi vào phòng điều khiển, ở đó có hai linh khí sư sơ cấp đang kiểm tra tu sửa máy hơi nước.

- Máy móc hoạt động tốt chứ?

Già Lạc lạnh nhạt hỏi.

Linh khí sư sơ cấp cung kính nói:

- Đại nhân, đã kiểm tra xong cả rồi, có thể tiến hành bay thử.

- Vậy bay đi.

Già Lạc lạnh nhạt hạ lệnh.

- Vâng.

Hai linh khí sư sơ cấp bắt đầu ra tay thao tác.

Ông…

Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ chấn động, tần suất chấn động càng lúc càng nhanh, sau đó bay lên khỏi mặt đất.

Linh khí sư sơ cấp thao tác, làm cho phi thuyền vận chuyển loại nhỏ gia tốc phi hành, thẳng đến khi rời khỏi xưởng linh khí bay ra bên ngoài.

- Tăng tốc đi.

Già Lạc lần thứ hai hạ lệnh.

- Vâng!

Linh khí sư sơ cấp lên tiếng, làm cho máy hơi nước tăng lớn công suất.

Ông…

Trên thân phi thuyền vận chuyển loại nhỏ sáng lên ánh vàng, tốc độ đột nhiên tăng lên mảng lớn, chỉ trong chớp mắt nó đã bay được hơn mười mét.

Mục Lương đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh vật bên ngoài xẹt qua rất nhanh, vừa lòng nói:

- Tốc độ nhanh hơn không ít so với phi thuyền vận chuyển loại lớn.

Già Lạc tao nhã nói:

- Phi thuyền vận chuyển này có thể tích nhỏ, còn chưa bốc xếp và vận chuyển hàng hóa, tốc độ tự nhiên phải nhanh rất nhiều.

Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ cũng dùng lông của Vịt Chạy Nhanh, coi như là một kiện linh khí cao cấp.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, có thể sản xuất hàng loạt.

Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ không chỉ được sử dụng để chở người và vận chuyển hàng hoá, chỉ cần trang bị thêm linh khí loại hình công kích, nó sẽ trở thành một chiếc hạm chiến tranh.

Già Lạc nhún vai, bất đắc dĩ nói:

- Nhân lực không đủ, rất khó để sản xuất hàng loạt.

Mục Lương đưa tay vuốt cằm, ôn hoà nói:

- Ta sẽ cho Thấm Lan tuyển người giúp ngươi.

Phi thuyền vận chuyển cực kỳ quan trọng với thành Huyền Vũ, là nền tảng cho sự phát triển trong tương lai cũng như là phương tiện chủ yếu để kiếm tinh thạch ma thú trên vùng đất mới.

- Vậy là tốt rồi.

Già Lạc mỉm cười gật đầu.

- Trở về đi.

Mục Lương rõ ràng nói.

- Vâng!

Linh khí sư sơ cấp thao tác, làm cho phi thuyền vận chuyển thay đổi phương hướng bay trở về khu Trung Ương.

Phi thuyền vận chuyển từ từ hạ cánh xuống đất. Ngay sau khi cửa khoang thuyền mở ra, đám người Mục Lương đã trở lại bên trong xưởng đóng tàu.

Già Lạc nghiêng đầu hỏi:

- Thành chủ đại nhân, khi nào thì chúng ta có thể đến châu lục mới?

Mục Lương lắc đầu nói:

- Còn năm ngày nữa mới rời khỏi kênh Sương Mù, về phần khi nào đến đất liền, ta cũng không nói chính xác được.

Rùa Đen đã tiến vào kênh Sương Mù đã được năm ngày.

Lấy tốc độ đi tới hiện tại để tính toán, đại khái còn cần năm ngày thời gian mới có thể rời khỏi kênh Sương Mù, Mèo Sương Mù Tám Đuôi cũng có thể tạo ra con đường hoàn chỉnh xuyên qua kênh Sương Mù.

Già Lạc tao nhã gật đầu:

- Như vậy...

- Làm việc đi, ta còn có chuyện cần làm...

Mục Lương bỏ lại một câu, rồi mang theo cô hầu gái nhỏ xoay người chuẩn bị rời đi.

- Ta không tiễn thành chủ đại nhân.

Già Lạc cười lộ lúm đồng tiền như hoa rồi thi lễ.

Mục Lương khoát tay áo rồi cất bước rời đi.

Khi anh trở lại thư phòng trong cung điện, Hồ Tiên đã ở ngồi trong thư phòng.

Hồ Tiên đứng lên, đưa tay hỗ trợ Mục Lương cởi áo khoác ngoài rồi quyến rũ hỏi:

- Đi làm việc gì vậy?

Mục Lương giải thích rõ ràng:

- Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ đã chế tạo xong, ta qua nhìn.

- Thành công rồi?

Hồ Tiên đưa tay ôm cổ anh.

Mục Lương đưa tay nắm lấy mu bàn tay của cô gái tai hồ ly, ôn nhu nói:

- Ừm, đã thành công.

Tiểu Tử mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, bưng lên trà Tinh Thần đã lạnh rồi rời khỏi thư phòng.

Mục Lương đưa tay nhẹ vuốt cái đuôi của cô gái tai hồ ly, xúc cảm thật là tốt.

- Đừng sờ!

Hàng lông mi dày của Hồ Tiên run rẩy, con ngươi màu đỏ hồng long lanh nước.

-...

Yết hầu Mục Lương bắt đầu lên xuống.

- Khanh khách lạc… Ta có đẹp không?

Hồ Tiên thản nhiên cười xấu xa, ánh mắt của cô có thể dụ dỗ người khác.

- Đẹp.

Mục Lương từ tốn gật đầu, đưa tay vuốt ve đôi môi mong manh đỏ mọng của cô gái tai hồ ly.

- Ngứa…

Hồ Tiên mím môi, đôi mắt đẹp sâu lắng lại.

Yết hầu Mục Lương lần thứ hai lăn lộn, anh ôm lấy cô gái tai hồ ly, rồi sải bước đi về phía phòng nghỉ liền với thư phòng.

- Trời còn sáng mà…!

Hồ Tiên cười quyến rũ lên tiếng.

Tiểu Tử bưng trà nóng tới, nhưng trong thư phòng nhưng không có người. Cô bé do dự một chút, rồi lại lặng yên không một tiếng động rời khỏi thư phòng.

Vệ Ấu Lan đi tới, nhìn thấy trà nóng trên tay Tiểu Tử, nghi hoặc hỏi:

- Đại nhân không có trong đó sao?

- Có, đại nhân Hồ Tiên cũng ở đó.

Tiểu Tử giải thích.

Vệ Ấu Lan giật mình, rồi kéo tay Tiểu Tử đi ra phía ngoài, dặn dò:

- Hai giờ sau hãy mang trà đến.

- Phải chờ lâu như vậy sao?

Tiểu Tử chớp chớp con ngươi màu tím, trong mắt tràn đầy ngây thơ.

Đại nhân Hồ Tiên chịu được sao?

- Ừ, trước đây đều là như vậy.

Vệ Ấu Lan ngây thơ nói.

- Ta hiểu.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu.

Vệ Ấu Lan nói lời thấm thía:

- Ngươi cần học nhiều thứ lắm, ta sẽ từ từ nói cho ngươi nghe.

- Ta sẽ nghiêm túc học.

Tiểu Tử nghiêm túc đáp.

Ừm, rất tốt.

Vệ Ấu Lan cười lộ hai má lúm đồng tiền nho nhỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận