Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3497: Còn Chưa Đủ Để Ma Pháp Thần Vỗ Một Cái (1)

Giọng nói của Lăng Hương tối nghĩa:

- Vậy thủ đoạn đó là?

Nguyệt Thấm Lan giải thích ngắn gọn:

- Ma Pháp Thần muốn trường sinh bất tử nên làm rất nhiều thực nghiệm, trong đó có một vật thí nghiệm mà hắn cố ý để người khác đánh cắp, người kia nhập cư trái phép đến đại lục cũ, từ đó khiến người ta nghiên cứu ra Hư Quỷ.

Hai người cảm thấy đầu óc choáng váng, làm sao mà Hư Quỷ xuất hiện lại có liên quan đến Ma Pháp Thần, hắn ta lại dựa vào biện pháp gì để sống đến bây giờ?

Linh Vận cảm thấy yết hầu khô khốc, nếu là như vậy, Hư Quỷ kia xuất hiện là do Ma Pháp Thần thúc đẩy trong bóng tối?

- Hắn vì trường sinh đã bắt đầu đi đến cực đoan.

Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên hiện lên một tia sát ý, nhưng rất nhanh đã tán đi, lo lắng bộ dáng này sẽ ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng.

- Cô lỗ -

Hồ Tiên nghĩ tới cái gì đó, khóe môi cong lên nói:

Hồ Tiên nghiêm túc nói tiếp:

Giác quan thứ sáu nói cho các cô, những gì mà Nguyệt Thấm Lan và cô gái đuôi hồ ly nói đều là sự thật, điều này làm cho hai cô cảm thấy lạnh cả người.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Cô gái đuôi hồ ly là lần đầu tiên làm mẹ, mọi mặt đều phải cực kỳ cẩn thận.

- Chuyện về Ma Pháp Thần có thể quay chụp thành một bộ điện ảnh hoặc là phim truyền hình, hẳn là sẽ rất được hoan nghênh.

- Linh hồn của hắn dung hợp với cơ thể của Ma Linh Vương, biến thành một con quái vật.

Lăng Hương và Linh Vận rơi vào trầm mặc, hình ảnh Ma Pháp Thần cao lớn trong lòng vào lúc này sụp đổ ầm ầm.

Yết hầu của Lăng Hương và Linh Vận càng căng chặt hơn.

- Tìm thêm mấy người viết, sau đó chọn cái tốt nhất để quay.

- Không giết hắn, lấy thực lực của Ma Pháp Thần bây giờ, nhân loại trên đại lục mới chỉ có kết cục biến thành Huyết Thực.

- ...

- Ý kiến hay, để Thấm Di hoặc Tuyết Cơ đi quay đi, nhưng mà kịch bản phải tìm người viết trước mới được.

Hồ Tiên quyến rũ gật đầu:

Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

- Linh Nhi, ngươi lưu ý tình huống bên Mục Lương, có biến hóa gì không tốt thì lập tức nói với ta.

- Ta cũng không chơi nữa, Tiểu Mật, ngươi chơi đi.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ của các cô, còn không sợ Mục Lương sẽ thua bởi Ma Pháp Thần?

- Còn đánh không?

Lăng Hương và Linh Vận co giật khóe miệng, vì sao chủ đề lại chuyển biến nhanh như vậy?

Bên ngoài Thiên Địa Lao Lung, Ly Nguyệt chỉ ăn chút gì đó đơn giản rồi lại thả lực chú ý trên chiến trường.

Linh Vận hít một hơi thật sâu, trời sập còn có người cao hơn gánh vác, cô quyết định hiện tại hưởng lạc.

- Đánh.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Tốt.

Tiểu Mật ngồi xuống, đưa mắt nhìn Linh Vận và Lăng Hương.

Cô chớp mắt, hỏi:

- Tốt.

Nguyệt Thấm Lan duỗi người, ưu nhã nói:

Hồ Tiên chậm rãi đứng lên.

- Ta đi ngủ bù, các người chơi tiếp đi.

- Cô lỗ -

Bốn người Di Tang và Hoa Phất cũng ăn một chút, trong lòng đều rất khẩn trương, không biết kết quả cuộc chiến giữa Mục Lương và Ma Pháp Thần sẽ như thế nào.

- Ầm ầm -

Mặt đất chấn động không ngừng, liên tục ba ngày đều là như vậy, tâm địa chấn động chính là từ trong Thiên Địa Lao Lung truyền ra.

Áo Ba thở dài nói:

- Có thể giúp thì tốt rồi.

Di Tang liếc mắt nhìn bạn thân, nói với giọng khàn khàn:

- Chúng ta còn chưa đủ để Ma Pháp Thần vỗ một cái, vẫn là thành thật ở chỗ này chờ kết quả đi.

- Ta chỉ than thở một chút thôi, nếu ta có thực lực Thánh giai thì chắc chắn sẽ đi hỗ trợ.

Lần này mặt đất chấn động kịch liệt hơn, giống như là tận thế sắp đến.

Ly Nguyệt mới ừ một tiếng thì trước đó lập tức phát ra tiếng gầm rú kịch liệt.

- Ừm.

- Đã biết, đại nhân không mở miệng, chúng ta sẽ không tùy tiện ra tay.

Giọng điệu của Hoa Phất nghiêm túc nói:

Ly Nguyệt lạnh lùng lên tiếng.

Bốn người Di Tang làm ra bộ dáng ngoan ngoãn.

Ly Nguyệt xoay người lại, nhìn về phía những người khác bên ngoài Thiên Địa Lao Lung, đám người Kiều Nga và Sa Chí đều còn ở.

Những người bị thương nặng bởi vì phải trị thương nên không thể không rời đi, bằng không bọn họ đều sẽ ở lại đây chờ đợi kết quả.

- Những người này còn chưa đi, là muốn chờ nhặt của hời à?

Đôi mắt hồ ly của Hoa Phất híp lại.

- Nhặt của hời?

Di Tang kéo khóe môi mỉm cười, đáy mắt hiện lên sát ý nói:

- Ta xem bọn họ là muốn tìm cái chết.

- Thành thật chờ kết quả đi.

- Vâng.

- Được rồi, đừng nói nhảm.

Ly Nguyệt quay đầu trừng mắt nhìn bốn người, tức giận nói:

Di Tang nhún vai.

- Đáng tiếc là ngươi không phải.

Áo Ba buồn rầu nói.

- Bá bá bá -

Mười mấy bóng người từ đằng xa bay đến, rơi vào bên ngoài Thiên Địa Lao Lung.

- Là quốc vương, cuối cùng cũng tới rồi!

Đôi mắt đẹp của Kiều Nga híp lại, đáy mắt hiện lên một tia thần sắc chẳng đáng.

Sa Chí bĩu môi, thấp giọng nói:

- Đại chiến này đã bắt đầu được ba ngày rồi, bây giờ lão mới đến, ôm tâm tư gì thì tất cả mọi người đều hiểu.

- Là muốn nhặt của hời chứ gì.

Có người thấp giọng mở miệng.

- Hắn thật là có thể ẩn nhẫn, động tĩnh lớn như vậy đều phải qua ba ngày mới đến.

Không ít người đều thấp giọng chửi thầm.

Quốc vương vương quốc Doãn An là một người đàn ông trung niên, hắn ta mặc phục sức đắt tiền, cằm còn có một đống râu mép, cho người ta một loại cảm giác tính toán chi li.

Di Tang híp mắt một cái, chửi thầm:

- Người này nhìn thoáng qua là đã không giống người tốt rồi.

- Ta cũng cảm thấy vậy.

Hoa Phất gật đầu nhận đồng.

Có đôi khi trông mặt mà bắt hình dong vẫn là rất hữu dụng, dù sao còn có một câu là tướng do tâm sinh.

- Lãnh chúa Kiều Nga, bây giờ là tình huống gì?

Lôi Văn nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Nga, ánh mắt mang theo tia dò hỏi.

Kiều Nga không phách lối không siểm nịnh đáp:

- Bệ hạ, tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm, chỉ biết là quốc vương vương quốc Huyền Vũ đang giao thủ với người khác.

- Đánh với ai?

Lôi Văn trầm giọng hỏi.

Kiều Nga tiếp tục trả lời:

- Không biết, nhưng lực lượng mà người này sử dụng rất quỷ dị, giống như ma pháp đen.

Đôi mắt của Lôi Văn híp lại, thấp giọng tự lẩm bẩm:

- Ma pháp đen...

Hắn vẫn luôn là người cẩn thận, bằng không sẽ không chờ đại chiến giằng co ba ngày mới dẫn người qua đây, một phần là sợ xảy ra nguy hiểm, một phần là xem nơi đây có gì lợi lộc hay không.

Hiện tại điều khiến cho hắn tò mò là ai đang chiến đấu với quốc vương vương quốc Huyền Vũ và tại sao đối phương lại tới nơi này.

- Ầm ầm -

Mặt đất lại chấn động, trong Thiên Địa Lao Lung lan ra dao động khủng bố, điều này làm cho Lôi Văn phải biến sắc.

- Nếu như bệ hạ sợ hãi thì vẫn là trở về đi.

Sa Chí ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận