Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2232: Phải Chạy Trốn… Ta Không Thể Chết Được!



- Hôm nay chắc còn tuyển người, đi xem thử mới được.

Lưu Tâm nói thầm một tiếng rồi đi về phía quán rượu mà nàng thường tới.

Trong thành Sóng Nhĩ có rất nhiều quán rượu và nhà trọ, vì thuận tiện cho khách đến trọ đi vệ sinh, phía sau nhà thường được trang bị một loạt thùng gỗ, chủ quán không muốn cọ rửa thùng phân cho nên sẽ bỏ ra vài đồng để thuê dân du cư.

Đáng tiếc, khi Lưu Tâm đến quán rượu thì các dân du cư khác đã tiếp nhận việc này, bọn hắn ngồi cạnh đường cái cầm dụng cụ cọ thùng rồi đổ nước bẩn ra mặt đường.

- Ào ào…

Nước bẩn bị đổ lên trên mặt đường khiến cho đường cái vốn dĩ khó ngửi lại bốc mùi nặng hơn.

- Ai~.

Lưu Tâm thở dài, quyết định đi xem quán rượu khác còn nhận việc hay không.

- Cộp cộp cộp ~

Thiếu nữ dựa vào tường đi tới trước, thân thể có chút lảo đảo, vô thức giơ tay lên chạm vào người, dưới bộ quần áo rách rưới cất giấu một viên tinh thạch ma thú, một sợi dây thừng bằng da thú xuyên qua tinh thạch và treo ở trên cổ.

Thiếu nữ xoay người đi vào con hẻm bên cạnh, chậm rãi kéo dây thừng ra ngoài để xem xét tinh thạch, đó là một viên tinh thạch ma thú lớn chừng ba đầu ngón tay chụm lại, bên trong có đồ án phức tạp.

- Phù, may mắn là vẫn còn ở đây….

Lưu Tâm thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cô cho rằng mình đánh rơi tinh thạch ma thú.

Nó đã được treo trên cổ cô từ lúc còn nhỏ, rất có thể là tín vật để tìm được cha mẹ, cô nhất định phải cất giấu cẩn thận.

Thiếu nữ lại giấu dây thừng vào trong áo một lần nữa rồi cất bước rời đi hẻm nhỏ, tiếp tục đi tìm công việc.

Cơ thể cô không quá khỏe mạnh, có thể là do dinh dưỡng không đầy đủ, toàn thân ốm yếu và gầy gò, giống như chỉ cần gió thổi qua sẽ bay đi.

- Khụ khụ ~ Đói quá đi….

Lưu Tâm cắn môi dưới, hai mắt ửng đỏ, nhưng nàng lại kiên cường không có rơi lệ.

- Cha, mẹ, các ngươi đang ở đâu?

Cô ngẩng đầu lên cao, không cho nước mắt chảy xuống.

Thiếu nữ hít sâu mấy hơi rồi mới tiếp tục đi tới trước, nhớ phía trước còn có một quán rượu, trước đây cô từng đến đó nhận việc một lần.

Đáng tiếc vận khí hôm nay không tốt cho lắm, khi cô đến quán rượu kia thì được cho biết là hiện tại không cần người.

Lưu Tâm ngồi xổm bên tường, ôm lấy hai chân, trong đầu hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ lại đi trộm một lần nữa?

Cô là dân du cư, bị người khác xem thường, không ai nguyện ý thuê cô làm hầu gái, cho nên mới bất đắc dĩ làm ra chuyện ăn trộm như vậy, nếu không thì cô sẽ chết đói.

Lưu Tâm cắn môi dưới, rối rắm:

- Trộm đồ không tốt, nhưng không ăn trộm thì ta sẽ chết đói.

- Ta không muốn chết, ta phải sống sót.

Ánh mắt của cô trở nên kiên định.

Cô gái tóc cam đất hít sâu một hơi, suy nghĩ nên trộm thức ăn ở nhà quý tộc nào mà không bị phát hiện.

- Quý tộc Ma Nhĩ hay quý tộc Hoa Hồng đây?

Cô nhỏ giọng thầm thì, bụng càng ngày càng kêu to.

- A, cứu mạng, đây là thứ gì thế?

Đột nhiên, tiếng thét chói tai từ đằng xa truyền đến.

- Ma thú công thành! Tại sao lại có ma thú tiến đến đây chứ?

- Chuyện gì vậy?

Cơ thể của Lưu Tâm run lên, tiếng kêu thê lương kia khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Cô vịn tường đứng lên, nỗ lực mở to mắt nhìn về phía xa.

- A a! Đây là thứ quái quỷ gì thế, nó là ma thú sao?

Tiếng thét chói tai lại vang lên lần nữa.

- Kiệt kiệt kiệt ~ Không ngờ nơi này có thật nhiều Huyết Thực, ta sẽ nhanh chóng đột phá đến cấp 9 thôi.

- Hư Bát, nhanh tay nhanh chân lên một chút, đừng đứng đó nói nhảm nữa.

Một giọng nói trầm muộn vang lên.

- Biết rồi, Hư Nhị, ngươi đừng dông dài nữa.

Lưu Tâm run rẩy, cô cảm nhận được một khí tức làm người ta chán ghét.

- A! Cứu mạng, giết người!

- Chạy mau đi!

- Mau báo cho thành chủ!

-...

Từng tiếng kêu sợ hãi vang lên liên tục.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đường phố trở nên hỗn loạn, càng ngày càng có nhiều người hốt hoảng chạy trốn, thiếu nữ bị người khác đụng ngã xuống đất, còn bị đạp gãy tay.

- A!

Lưu Tâm đau đớn hét lên một tiếng, sắc mặt cô lập tức trở nên trắng bệch.

Sau đó, cô khoanh tay cuộn tròn trốn ở bên tường để tránh bị người khác va chạm.

Nhưng dù là vậy thì cô vẫn bị người chạy thục mạng đạp vài chân, trên người tràn đầy dấu bầm tím và vết thương.

- Cứu...

Tiếng kêu thảm thiết phía trước im bặt.

Lưu Tâm không rảnh lo lắng cơn đau đớn trên người, ngẩng đầu nhìn về phía cuối phố, hai bóng dáng khổng lồ ánh vào tầm mắt cô.

Đó là hai con Hư Quỷ, lúc này chúng nó đang cắn nuốt nhân loại, tiếng kêu thảm thiết vừa rồi phát ra từ một đại hán, lúc này đầu của hắn bị cắn đứt, cơ thể đang giãy giụa chợt dừng lại rồi ngã xuống.

- A ~~~

Lưu Tâm hét lên một tiếng rồi vội vàng dùng bàn tay không bị thương che miệng lại.

Cơ thể cô run bần bật, cảnh tượng trước mắt kích thích rất sâu tới tinh thần của cô.

………

Cơ thể của Lưu Tâm không ngừng run rẩy, cuối ngã tư đường đã bị máu tươi nhiễm đỏ.

- A a!

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, mỗi một lần Hư Quỷ nhấm nuốt, máu và nội tạng bị nghiền nát của nhân loại rơi xuống đất như mưa.

Trong khoảng thời gian ngắn, thành Sóng Nhĩ vốn dĩ tràn ngập tiếng người huyên náo bỗng chốc biến thành luyện ngục nhân gian.

Mọi người hốt hoảng chạy thục mạng, có người không chết ở trong tay Hư Quỷ thì cũng bị đám người chạy thục mạng giẫm đạp mà chết.

- A, mau cứu ta!

- Thành chủ đại nhân, ta không muốn chết!

-...

Các thường dân không có sức chống cự, kết quả đều thành Huyết Thực trong miệng Hư Quỷ.

Ma Pháp Sư và bọn Kỵ Sĩ trong thành bắt đầu phản kháng, ngâm xướng chú ngữ thi triển ma pháp công kích hai con Hư Quỷ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hai con Hư Quỷ cười quái dị, ánh mắt đầy sự trào phúng, một con mở miệng phun thổ tức, đốt cháy toàn bộ người phản kháng thành than cốc.

Hư Nhị bất mãn nói:

- Hư Bát, Huyết Thực biến thành than như vậy làm sao ăn được nữa?

Hư Bát nhếch miệng cười nói:

- Ngươi dài dòng quá, nơi đây còn nhiều Huyết Thực như vậy, còn sợ không có đồ ăn à?

Hư Nhị lạnh lùng nói:

- Đám Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ ăn ngon hơn đám dân thường nhiều, một tên bằng mấy chục Huyết Thực bình thường.

- Chậc, biết rồi.

Hư Bát bĩu môi, tiếp tục tìm kiếm nhân loại.

Bọn nó là nhóm Hư Quỷ đầu tiên đi tới đại lục mới, đã tàn sát hai tòa thành, tòa thành trước mắt chính là mục tiêu mới.

Những Hư Quỷ còn lại đã đến vương quốc khác nhau, đồng thời tìm kiếm địa phương có thể xây dựng sào huyệt, dựng dục Hư Quỷ đời kế tiếp.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Lưu Tâm nghe tiếng cười Hư Quỷ, sợ hãi chiếm cứ toàn bộ trái tim, trong khoảng thời gian ngắn quên mất cơn đau đớn trên người.

- Phải chạy trốn… Ta không thể chết được!

Cô run rẩy lẩm bẩm, trong lòng kêu gào muốn chạy trốn.

Nhưng vì quá mức sợ hãi, cơ thể của thiếu nữ căn bản không nghe sai khiến, cả người không thể cử động được dù chỉ một chút.

- Vù vù vù ~~~

Tiếng rít truyền đến, thành chủ thành Sóng Nhĩ mang theo đoàn Kỵ Sĩ chạy đến, nhìn cảnh tượng như là luyện ngục trước mắt trong lòng khiếp sợ tột độ.

- Đây là loại ma thú gì thế?

Thành chủ tức giận mở miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận