Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3282: Hanh, giọng điệu không nhỏ a. « 2 càng ». (length: 7606)

Vương quốc Huyền Vũ, bên dưới Thế Giới Thụ.
Ánh sáng vàng lóe lên rồi biến mất, Mục Lương và Linh Nhi đột ngột xuất hiện.
“Mục Lương, vừa nãy ngươi đi đâu vậy?”
Trong sảnh chính, Minol tò mò tiến đến hỏi.
Nàng mới nói chuyện với Mục Lương được một lúc, đột nhiên hắn biến mất, khiến cô nàng tai thỏ ngẩn người hồi lâu.
“Ta gặp chút rắc rối ở bên Vương quốc Thú Nhân.”
Mục Lương nhẹ nhàng giải thích.
Minol chớp đôi mắt xanh lam, lo lắng hỏi: “Ngươi không sao chứ? Có cần ta giúp gì không?”
“Không cần đâu, ta đã giải quyết xong rồi.”
Mục Lương cưng chiều xoa đầu cô nàng tai thỏ.
Minol cười tươi như hoa: “Vậy thì tốt.”
“Keng~~~”
Mục Lương khẽ động ý nghĩ, lấy từ trong không gian ra chiếc điện thoại Ma Huyễn, đèn xanh lục báo có tin nhắn mới.
“Hắn mở đèn xanh lên, phát hiện đó là tin nhắn của Quốc vương Hải Đinh, chỉ có hai chữ ‘Ngươi khỏe’ kèm theo một biểu tượng mặt cười.”
Mục Lương cau mày, gõ chữ đáp lại: “Quốc vương Hải Đinh, có chuyện gì không?”
“Ta không phải là hắn.”
Tin nhắn mới đến rất nhanh.
Mục Lương nghi hoặc, gõ chữ hỏi: “Vậy ngươi là ai?”
“Bọn họ đều gọi ta là Huyết Cô.”
Đối phương trả lời.
Lúc này Huyết Cô đang ngồi ở vị trí chủ điện trong cung điện của vương quốc Hải Đinh, tay cầm chiếc điện thoại Ma Huyễn trả lời tin nhắn của Mục Lương, khóe môi hơi cong lên.
Trên bàn bên cạnh bày đủ loại trái cây và bánh ngọt.
Quốc vương Hải Đinh đứng bên cạnh, nhìn nụ cười trên mặt Huyết Cô, cảm thấy có chút không chân thật.
“Ngươi nhìn cái gì?”
Huyết Cô lạnh lùng hỏi.
“Thưa đại nhân, không có gì ạ.”
Quốc vương Hải Đinh vội thu mắt lại.
Trong lòng hắn tiếc nuối, nếu biết trước đã mua thêm vài chiếc điện thoại Ma Huyễn, không đến mức bây giờ không có dùng.
Điện thoại Ma Huyễn của hắn đã bị Huyết Cô chiếm mất, nhưng hắn cũng không dám mở miệng đòi lại.
Huyết Cô thản nhiên hỏi: “Mảnh tinh thể thu thập thế nào rồi?”
“Bẩm đại nhân, thần dân đã thu thập được mười hai mảnh nhỏ ạ.”
Quốc vương Hải Đinh cung kính nói.
“Ừ, cứ tiếp tục đi.”
Huyết Cô đáp, rồi thu mắt về điện thoại Ma Huyễn.
Bên kia, Mục Lương cau mày, Huyết Cô là ai?
“Ta không biết.”
Hắn vội gõ chữ trả lời, đoán xem liệu có phải Quốc vương Hải Đinh gặp chuyện gì không, hay là người tên Huyết Cô kia là thân nhân của hắn?
Huyết Cô nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi giơ điện thoại Ma Huyễn lên, tự chụp một tấm ảnh, sau đó gửi trực tiếp cho Mục Lương.
“Cũng không đến nỗi tệ.”
Nàng tự nhủ một mình.
Mục Lương mở ảnh ra xem, thấy khuôn mặt có chút quen thuộc, chân mày càng nhíu sâu hơn.
Chẳng lẽ Quốc vương Hải Đinh bị Huyết Cô bắt rồi?
“Có chuyện gì sao?”
Mục Lương hỏi thẳng.
Huyết Cô đáp: “Không có gì, chỉ là ta muốn làm quen với ngươi, tìm hiểu về ngươi một chút thôi.”
Linh Nhi đứng bên cạnh xem hết đoạn chat, líu lưỡi nói: “Cha, cô ta chắc chắn là thích cha rồi.”
“Cha ngươi có sức hút lớn như vậy, cũng không có gì lạ.”
Mục Lương tự tin cười.
“Lạc lạc lạc~~~”
Linh Nhi cười tươi như hoa, gật đầu nói: “Cha nói đúng ạ.”
“Được rồi, con tự đi chơi đi.”
Mục Lương phẩy tay, quay người về thư phòng.
Huyết Cô nhíu mày, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm điện thoại Ma Huyễn không chớp, sao Mục Lương lại không trả lời?
“Keng~~~”
Điện thoại Ma Huyễn vang lên một tiếng, đèn xanh báo có tin nhắn.
Nàng mở ra xem, là Mục Lương hồi âm: “Vậy thì tốt quá, ta cũng muốn tìm hiểu một chút về sự tình của ngươi.”
“Sự tình gì?”
Huyết Cô hiếu kỳ hỏi.
“Vì sao các ngươi lại ngủ say, đã có chuyện gì xảy ra?”
Mục Lương hỏi.
Huyết Cô khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm: “Hóa ra là một tiểu đệ đệ cái gì cũng không biết.”
Quốc vương Hải Đinh nhìn mắt mình, rồi nhìn mũi, Mục Lương bị gọi là tiểu đệ đệ sao?
Huyết Cô suy nghĩ một hồi, bắt đầu gõ chữ trả lời: “Hàng trăm nghìn năm trước, năng lượng thiên địa của Khởi Nguyên Tinh bắt đầu khô cạn…”
Mục Lương chờ rất lâu mới nhận được tin nhắn dài dằng dặc của Huyết Cô.
“Khởi Nguyên Tinh, năng lượng thiên địa khô cạn, thời đại cô quạnh…”
Hắn tiêu hóa những tin tức Huyết Cô gửi đến, thật giả còn chưa thể kiểm chứng, nhưng nếu những gì tin nhắn đó nói là sự thật, vậy thì số lượng thông tin cũng quá lớn. Mục Lương đồng tử co lại: “Phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa mới được.”
“Trăm ngàn năm trước, Khởi Nguyên Tinh như thế nào?”
Mục Lương lại hỏi.
Một lúc sau, Huyết Cô trả lời: “Hàng trăm nghìn năm trước, cường giả cấp Đế trên Khởi Nguyên Tinh gần tới ba chữ số, cường giả Thánh giai thì vô số.”
Lòng Mục Lương trùng xuống, nhưng rất nhanh có quyết định mới, phải đón lấy cơ hội này, giúp những người bên cạnh nhanh chóng trở nên mạnh hơn, để đối phó với những biến đổi trong tương lai của Khởi Nguyên Tinh.
“Năng lượng thiên địa của Khởi Nguyên Tinh đang hồi phục, sau này sẽ xuất hiện nhiều hơn nữa các cường giả Thánh giai và cấp Đế.”
Tin nhắn mới của Huyết Cô đến.
Hắn trầm tư, tiếp tục hỏi: “Vậy những Cổ Thần và Cổ Đế đã thức tỉnh, đều thuộc thế lực nào?”
“Thi tộc, Thần tộc, Ba Lan tộc…”
Huyết Cô trả lời ngay.
“Còn ngươi?”
Mục Lương hỏi.
“Ta là người độc hành.”
Huyết Cô trả lời rất nhanh.
Mục Lương thấy bất ngờ, không có tài nguyên hỗ trợ từ các chủng tộc mà có thể tu luyện thành cấp Đế thì đã đủ chứng minh tài năng và sự nỗ lực của người này.
“Vậy ngươi rất mạnh.”
Hắn trầm tư một chút rồi trả lời bốn chữ.
“Nào có lợi hại bằng ngươi, thời đại cô quạnh mà vẫn có thể tu luyện đến Đế giai.”
Huyết Cô trả lời mang theo ý dò xét.
Ánh mắt Mục Lương lóe lên, đổi chủ đề hỏi: “Ta cảm thấy rất hứng thú với linh khí, ngươi có thể nói cho ta nghe về linh khí của hàng trăm nghìn năm trước như thế nào không?”
Huyết Cô trả lời: “Hàng trăm nghìn năm trước không có linh khí, chỉ phân thành vũ khí hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, rồi đến thánh phẩm, đế phẩm…”
“Thánh phẩm và Đế phẩm.”
Đôi mắt Mục Lương sáng lên.
Hắn vội vàng hỏi: “Ngươi biết cách luyện chế vũ khí thánh phẩm và đế phẩm không?”
“Ta biết một ít.”
Huyết Cô kiệm lời đáp.
Mục Lương trầm tư một lát, hỏi: “Ngươi có thể dạy ta không?”
“Ta sẽ được cái gì?”
Huyết Cô hỏi ngược lại.
Mục Lương lần thứ hai phản vấn: “Ngươi cần gì?”
“Sinh mệnh nguyên tố, càng nhiều càng tốt.”
Huyết Cô nói.
“Được, chỉ cần ngươi có thể dạy ta luyện chế vũ khí thánh phẩm và đế phẩm.”
Khóe môi Mục Lương khẽ cong lên.
“Ngươi thật sự nghĩ rằng vũ khí thánh phẩm và đế phẩm dễ luyện chế vậy sao?”
Huyết Cô tức giận đáp.
“Không khó lắm đâu.”
Mục Lương cười nói.
Huyết Cô lạnh lùng cười: “Ta học mấy nghìn năm mới có thể luyện được vũ khí thánh phẩm, còn vũ khí đế phẩm thì ta có biết phương pháp luyện, nhưng chưa từng thành công.”
Mục Lương im lặng một hồi, sau đó mới trả lời: “Dù sao cũng phải thử mới biết được.”
“Được, đợi ta làm xong chuyện sẽ đến tìm ngươi, chuẩn bị trước sinh mệnh nguyên tố đi.”
Huyết Cô nghiến răng gõ chữ trả lời.
“Được.”
Mục Lương đáp.
Huyết Cô gõ xong hàng chữ cuối cùng, ném chiếc điện thoại Ma Huyễn xuống bàn, trên mặt đầy vẻ bực bội.
“Thưa đại nhân, có chuyện gì vậy ạ?”
Quốc vương Hải Đinh lo lắng hỏi.
“Không có gì, đi chuẩn bị đồ ăn đi, ta đói rồi.”
Huyết Cô nghiến răng nghiến lợi nói.
“Vâng ạ.”
Quốc vương Hải Đinh biết điều không hỏi thêm, quay người dặn thị nữ đi chuẩn bị đồ ăn.
Huyết Cô nghiến răng nghiến lợi, lẩm bẩm: “Hừ, giọng điệu không nhỏ nha.”
PS: «2 chương»: Cầu ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận