Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 714: Thành Phòng Quân Tuyển Quân

Hắn lại hỏi:

- Nếu ở trên chiến trường, ngươi bị địch bắt được, địch nhân ép hỏi ngươi về bí mật của Thành Huyền Vũ, ngươi có nói hay không?

- Đương nhiên là nói rồi. Nếu không nói, sẽ bị địch giết chết.

Người báo danh thành thật gật đầu.

- ….

Nhân viên công tác lần thứ hai không biết phải nói gì mặc dù lần này người kia vẫn nói rất hợp tình hợp lý.

Hắn thở dài, khoát tay nói:

- Rất xin lỗi, ngươi không hợp cách, có thể rời đi được rồi.

- Ơ, vì sao vậy?

Người báo danh ngạc nhiên nói.

- Ngươi có thể đi rồi.

Nhân viên đăng ký lễ phép mỉm cười.

Phía sau hắn còn có mấy ngàn người đang chờ phỏng vấn kia kìa, với lại hắn cũng không có hứng thú muốn trả lời câu hỏi về ‘trung thành hay không trung thành’.

- Người tiếp theo.

Nhân viên phỏng vấn phất tay hô.

Đạp đạp đạp ….

Cầm Vũ mặc áo giáp sấm sét đi tới, cô muốn tự mình giám sát việc phỏng vấn tuyển quân này.

Áo giáp màu tím vừa xuất hiện trên quảng trường, liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người, nhìn rất bắt mắt.

- Tư lệnh, ngài đã tới!

Người phụ trách phỏng vấn tuyển quân cung kính hành lễ.

- Là Phó chỉ huy.

Sắc mặt của Cầm Vũ nghiêm túc, sửa lại lời của hắn cho đúng.

- Vâng, Phó Tư lệnh.

Thành Phòng Quân dậm chân đứng thẳng.

Cầm Vũ ngước con mắt màu xanh trong trẻo nhưng lạnh lùng hỏi:

- Phỏng vấn tiến hành như thế nào rồi?

Những câu vấn đáp đó đều là do cô soạn ra.

- Trước mắt mới thông qua được hơn một trăm người.

Người phụ trách công tác báo cáo.

- Được, cứ tiếp tục.

Cầm Vũ hướng mắt nhìn sang dòng người báo danh tham gia phỏng vấn.

Khi ánh mắt của cô quét tới, không ít người đều tự động khẩn trương lên.

- Cô ấy là ai vậy?

Có người thấp giọng hỏi.

- Cô ấy là Phó Chỉ Huy, nếu chúng ta có thể thông qua phỏng vấn, về sau sẽ trở thành binh lính dưới quyền cô ấy.

Một người khá nhạy bén về tin tức nói.

- Phó chỉ huy sao? Nhìn thật sự lợi hại, nhất định không thể trêu chọc cô ấy.

- ….

Sau khi thông qua vòng phỏng vấn thứ nhất, người báo danh sẽ tới vòng thứ hai là vòng kiểm tra thân thể.

Nếu không có khiếm khuyết về thân thể hay trí lực, người báo danh sẽ tiếp tục đến với vòng phỏng vấn thứ ba.

Vòng phỏng vấn thứ ba chính là ký hiệp nghị. Người báo danh sẽ được ký khế ước trung thành với thành Huyền Vũ và Mục Lương.

Tuy nói là ký hiệp nghị nhưng cũng có thể gieo vào lòng người ta một hạt giống không thể phản bội.

Dù sao cũng không phải là ký khế ước Ong chúa, khế ước này chỉ dành cho một số ít nhân vật quan trọng mà thôi.

Trong nội dung của hiệp nghị bình thường có nêu sự trừng phạt nếu phản bội thành Huyền Vũ, điều này cũng đủ khiến người ta hoảng sợ.

Ký kết hiệp định chỉ là bước đầu tiên, đến khi gia nhập vào quân doanh, tham gia vào huấn luyện, bài huấn luyện lòng trung thành mới chính thức bắt đầu.

Mục Lương có rất nhiều phương pháp để đề cao lòng trung thành của Thành Phòng Quân đối với Thành Huyền Vũ.

Đó chính là: tham gia quân ngũ, phúc lợi đãi ngộ và truyền đạt lý tưởng.

Trung thành, nói trắng ra chính là mối quan hệ cùng có lợi.

- Phỏng vấn tiến hành thuận lợi hay không?

Âm thanh bình tĩnh của Mục Lương vang lên. Anh từ trên trời hạ xuống đứng ở bên cạnh Cầm Vũ.

- Thành chủ đại nhân.

Cầm Vũ vội vàng cung kính chào theo nghi thức quân đội rồi nói:

- Trước mắt, tất cả đều thuận lợi.

- Thành chủ.

Tất cả Thành Phòng Quân đều đồng loạt cung kính hành lễ với Mục Lương.

Dân chúng đang xếp hàng chờ đến lượt, thấy thế, nhất thời cao giọng hô vang:

- Chào Thành chủ đại nhân.

- Chào các ngươi.

Mục Lương nở nụ cười thoả mãn mong đợi của mọi người.

Sự xuất hiện của anh làm cho dân chúng đang xếp hàng đều kích động đứng lên, nhiệt tình tham gia quân đội tăng lên đến mức độ trước nay chưa từng có.

Mục Lương nhìn quanh một vòng, sau đó nghiêng đầu nói:

- Vòng phỏng vấn thứ nhất về lòng trung thành có thể tạm dừng.

Anh được Ly Nguyệt thông báo liền đến đây để sửa chữa vấn đề trình tự trong tuyển quân, lòng trung thành có thể thông qua quá trình huấn luyện, chậm rãi bồi dưỡng ra.

- Vì sao vậy?

Cầm Vũ khó hiểu nhíu mày hỏi.

- Người tham gia báo danh đại đa số đều đến từ thành Sơn.

Mục Lương hỏi ngược lại cô:

- Bọn họ vừa mới gia nhập thành Huyền Vũ, chưa thể có lòng trung thành, chính vì vậy, chúng ta đi hỏi vấn đề này trên thực tế là không có ý nghĩa.

- …

Cầm Vũ há hốc miệng thở dốc, cô cẩn thận suy nghĩ lại những điều anh vừa nói, sau đó chợt hiểu ra. Cô nghiêm túc gật đầu nói:

- Ta đã hiểu.

- Chờ khi bọn họ có lòng trung thành, rồi hãy nêu ra vấn đề có trung thành hay là không.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Chỉ cần tiến vào quân doanh, tham gia huấn luyện tập thể là có thể dễ dàng thay đổi nhận thức của một con người.

Cầm Vũ nghiêng đầu hỏi:

- Thành chủ đại nhân, vậy việc ký kết hiệp định kia, có tạm dừng hay không?

- Không cần, chỉ cần bọn họ ký tên vào đó, bọn họ chính là Thành Phòng Quân của ta, ký hiệp định so với hứa hẹn trên đầu môi chót lưỡi thì có hiệu quả hơn.

Mục Lương lạnh nhạt cười.

So với việc bọn họ chính miệng hứa hẹn sẽ không phản bội thành Huyền Vũ, thì việc bọn họ ký kết hiệp định có tác dụng hơn nhiều.

- Khi đã ký kết hiệp định, nếu có người dám phản bội thành Huyền Vũ, như vậy chúng ta có thể trực tiếp xử lý phản đồ mà không cần e ngại bất kỳ điều gì. Chuyện đó cũng có tác dụng giết gà doạ khỉ.

- Tôi đã hiểu.

Cầm Vũ có chút đăm chiêu gật nhẹ đầu.

- Trước mắt số người báo danh tuyển quân là bao nhiêu?

Mục Lương lại hỏi.

Cầm Vũ không cần suy nghĩ liền báo ra con số cụ thể:

- Trước mắt có bốn ngàn ba trăm hai mươi lăm người báo danh.

- Hơn bốn ngàn người, cuối cùng nếu có thể còn lại một ngàn người đã là kết quả không tồi.

Mục Lương cảm thán nói một tiếng.

Sau khi thông qua phỏng vấn, tiến vào quân doanh còn có mười ngày huấn luyện, người có thể vượt qua mới chân chính trở thành Thành Phòng Quân.

Đương nhiên, vượt qua huấn luyện cũng không có nghĩa là muốn rời đi lúc nào thì rời đi, chờ sau khi hoàn thành mười ngày đặc huấn kết thúc, được trở thành quân nhân chính thức, nếu không được cấp trên phê chuẩn mà đã tự ý rời khỏi quân doanh, vậy chỉ có kết cục bị đá ra ngoài.

- Một ngàn người, chắc có thể.

Cầm Vũ nhìn người thông qua phỏng vấn càng ngày càng nhiều, trong lòng cũng có một chút lo lắng.

- Chờ mười ngày sau lại một lần nữa đưa ra kết luận.

Mục Lương lạnh nhạt cười.

Cầm Vũ còn không biết nội dung huấn luyện, cho nên cô mới dám tự tin như vậy.

Rất nhanh, Mục Lương sẽ cho bọn họ hiểu được cái gì là hình thức huấn luyện ma quỷ.

- Nơi này giao cho ngươi.

Mục Lương bỏ lại một câu, liền bay lên trời, hướng về phía Phố Buôn Bán.

Hôm nay, Viện Ca Kịch có kịch bản mới, Mễ Nặc cũng sẽ hát ca khúc mới, cô mời anh đến nhà hát xem.

Mục Lương hạ xuống trước cửa lớn của Nhà Hát, hấp dẫn không ít người chú ý, trong đó có cả Hắc Thuỷ.

Khi khi hắn nhìn thấy Mục Lương, hắn đã rất muốn quay đầu bước đi, nhưng nhìn lại tấm phiếu xem ca kịch đang cầm trên tay, hắn chỉ có thể cắn răng tiếp tục bước vào Viện Ca Kịch.

Hắn muốn nghe tiếng ca tuyệt vời kia trực tiếp tại hiện trường, để có được trải nghiệm tốt nhất có thể, Hắc Thuỷ đã mua vé hàng đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận