Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2402: Thành Ba Mẫu.

Vương quốc Huyền Vũ rất lớn, ngoại trừ Vệ Thành và Chủ Thành thì còn có rất nhiều rừng cây và đồi núi, tất cả đều được mô phỏng các loại hoàn cảnh chân thực, làm cho vùng đất trên lưng rùa ngày càng giống với môi trường tự nhiên trên đại lục.

Già Lạc nhắm ngay ma thú ăn cỏ rồi bóp cò không chút do dự.

- Phanh ~~~

Đạn tróc nã bị bắn ra, tinh chuẩn đánh trúng ma thú ăn cỏ.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, không gian chấn động một cái, gợn sóng vô hình bọc lại ma thú ăn cỏ, thu hồi nó vào trong đạn tróc nã.

Mục Lương hơi nhướng mày, đây là quả cầu Tinh Linh (quả cầu Pokemon) phiên bản hiện đời thực?

Già Lạc giải thích:

- Hiện tại đạn tróc nã chỉ có thể bắt được sinh linh cấp 7 trở xuống, hơn nữa nếu sinh linh có hình thể quá lớn thì cũng sẽ không thể bắt được.

- Ừm, ngươi thử nghiệm loại đạn phản trọng lực đi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Già Lạc lấy ra đạn phản trọng lực, lắp vào ống pháo rồi nhắm vào nhánh Sông Huyền Vũ, lập tức bóp cò.

- Phanh ~

Đạn phản trọng lực bị bắn ra, tinh chuẩn trúng vào giữa sông.

- Rào rào ~~~

Nước sông và đất đá văng tung tóe khắp nơi, bay lên cao mấy chục mét.

Thấy vậy, đôi mắt đen của Mục Lương sáng lên, nếu đạn phản trọng lực bắn trúng vào bầy Hư Quỷ thì ít nhất cũng khiến cho hàng ngàn con Hư Quỷ lên chầu trời, lúc đó việc kích sát sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

- Hài lòng chứ?

Già Lạc thu hồi pháo đồng rồi quay sang hỏi anh.

- Rất tốt.

Mục Lương cười khen ngợi một tiếng.

…….

Trên bầu trời vương quốc Lan Lư Ba, phi thuyền vận chuyển phi hành rất ổn định về phía trước.

Trên boong thuyền, Lạp Nhã nhàn nhã ngồi uống trà nóng và ăn bánh bích quy, thoạt nhìn thích ý vô cùng.

Tạp Giai ngồi ở ghế đối diện, cũng đang uống trà ăn bánh bích quy, Hỉ Na thì đứng bên cạnh hầu hạ, phụ trách châm trà rót nước.

Lạp Nhã liếc nhìn Hỉ Na bưng một bình nước ấm tới, cô vươn tay sờ soạng thân bình một chút.

- Đại nhân Lạp Nhã, có chuyện gì vậy?

Hỉ Na nghi ngờ hỏi.

Lạp Nhã thu tay về, nhàn nhạt nói:

- Pha trà là một việc đòi hỏi kỹ thuật, nhiệt độ nước rất quan trọng, đặc biệt là khi pha trà tinh thần, nhất định phải dùng nước sôi mới được, bình nước này vẫn còn ấm, ngươi đi nấu lại một lần nữa đi.

- Vâng.

Hỉ Na gật đầu một cái rồi bưng ấm nước đứng dậy rời đi.

Lạp Nhã thấy đối phương rời đi mới nhìn về phía Tạp Giai, nghiêm mặt nói:

- Ta đang suy nghĩ có nên thủ tiêu cô ta hay không?!

Tạp Giai cười nhạt một tiếng:

- Để cô ta đi theo đi, chí ít thì phục vụ còn tạm được.

Lạp Nhã hỏi:

- Ngươi không lo lắng cô ta sẽ mật báo cho Tô Lâm Y Tư sao?

- Không lo lắng, chúng ta lại không làm cái gì cả.

Tạp Giai không sao cả mà nhún vai, chợt dừng lại rồi tiếp tục nói:

- Trừ phi chuyện Thép Tím bị đánh mất thật sự có liên quan tới Tô Lâm Y Tư nên cô ấy sợ chúng ta tra ra chân tướng, nếu không thì chẳng có gì để lo cả.

Lạp Nhã bĩu môi:

- Tuy ngươi nói có lý nhưng ta vẫn không thích có người bám đuôi.

- Vậy ta đi chỗ khác?

Trong mắt Tạp Giai lộ ra ý cười.

- Ta chưa nói người đó là ngươi.

Lạp Nhã trợn trắng mắt nhìn bạn tốt.

Tạp Giai trấn an nói:

- Yên tâm đi, cô ta chỉ là một hầu gái mà thôi, mượn một câu trong phim là cô ta không thể tạo ra nổi một chút bọt sóng.

- Vậy được rồi.

Lạp Nhã xua tay không thèm để ý chuyện này nữa, đổi chủ đề, nghiêng người nhìn về phía đầu thuyền:

- Phía trước chính là thành Ba Mẫu.

Tạp Giai gật đầu một cái:

- Ừm, nên để phi thuyền khởi động trạng thái ẩn hình rồi.

- Đi truyền lệnh, mở ra hình thức ẩn hình.

Lạp Nhã nghe vậy quay đầu nhìn một hộ vệ Trung Ương.

- Vâng.

Hộ vệ Trung Ương nghe lệnh xoay người rời đi.

Không bao lâu, phi thuyền khổng lồ tiến vào trạng thái ẩn hình, hòa làm một thể với những đám mây xung quanh.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hỉ Na trở lại trên boong thuyền, nàng đặt một bình nước sôi xuống bàn rồi bắt đầu pha trà Tinh Thần.

- Ào ào ~~~

Nước nóng ngâm nở lá trà Tinh Thần, màu nước nhanh chóng biến thành xanh nhạt, thoạt nhìn rất mát mắt.

Hai người trò chuyện câu được câu không, cho đến khi hộ vệ trở về thì thầm cái gì đó ở bên tai Lạp Nhã.

- Cuối cùng cũng tới nơi rồi.

Lạp Nhã nghe xong chậm rãi đứng dậy.

- Đến nơi rồi?

Hỉ Na chớp mắt không hiểu.

Tạp Giai nghe vậy cũng đứng dậy, đến lúc chuẩn bị rời thuyền rồi.

Hộ vệ Trung Ương cung kính nói:

- Ong Thợ đã chuẩn bị sẵn sàng, phía trước chính là thành Ba Mẫu, vì tránh gây chú ý nên phi thuyền sẽ không hạ cánh ở chỗ này.

- Ta đã biết, đi thôi.

Lạp Nhã phất tay nói không chút để ý.

Hỉ Na nghe vậy vội vàng đuổi theo, quyết tâm một tấc không rời.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lạp Nhã không có nhìn nàng, thầm chấp nhận sự tồn tại của - cái đuôi nhỏ- này.

Mấy người cưỡi Ong Thợ rời đi phi thuyền vận chuyển, bay về phía cánh rừng rậm rạp gần tòa thành.

- Ong ong ong ~~~

Không lâu sau đó, Ong Thợ rớt xuống bên trong rừng cây, đám người Lạp Nhã nhảy xuống Ong Thợ, chỉnh sửa quần áo trên người rồi đi về phía thành Ba Mẫu.

Mấy người rời đi khu rừng, xa xa thấy được cửa chính thành Ba Mẫu.

Cổng thành không lớn, có thể nhìn ra được đây là một tòa thành nhỏ.

Trước khi rời khỏi khu rừng, mọi người đã phủ thêm một chiếc áo choàng đen che khuất hơn nửa người, chỉ lộ ra một đôi mắt.

Đoàn người đi vào thành, không bị ai ngăn cản, cũng không có ai đòi thu phí vào thành.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tạp Giai không khỏi hỏi:

- Hiện tại chúng ta đi đâu vậy?

Lạp Nhã nhàn nhạt trả lời:

- Trước tiên phải tìm một nơi ở trọ, sau đó lại tính tới chuyện tìm người.

- Lỡ như Thiệu Tông nhân cơ hội chạy trốn thì sao?

Tạp Giai có chút lo lắng hỏi.

Lạp Nhã nghiêm mặt nói:

- Không đâu, ta tính qua rồi, trong khoảng thời gian ngắn thì hắn sẽ không rời khỏi đây.

- Vậy là tốt rồi.

Tạp Giai yên lòng.

Hỉ Na nhìn hai người nói chuyện phiếm giống như chơi trò bí hiểm, trong lòng rất phiền muộn, thật sự chen vào không lọt.

Không lâu sau đó, các cô tìm được một quán rượu vào ở trọ, Lạp Nhã và Tạp Giai ở chung một gian phòng, hai căn phòng hai bên là thuộc về hộ vệ Trung Ương, Hỉ Na ở phòng đối diện.

Trong phòng, Lạp Nhã đang vẽ ma pháp trận, chuẩn bị tìm người.

Tạp Giai nghi ngờ hỏi:

- Không có tóc của Thiệu Tông thì ngươi vẫn có thể tìm được hắn ta sao?

Lạp Nhã giải thích mà không ngẩng đầu lên:

- Lần này khoảng cách khá gần, chỉ cần trích dẫn ma pháp trận lần trước là có thể tính ra vị trí đại khái của đối phương rồi.

- Ồ ồ, hóa ra là như vậy, ngươi vẽ tiếp đi.

Tạp Giai gật gù, im lặng giữ cửa.

Nửa giờ sau, Lạp Nhã vẽ xong ma pháp trận, bắt đầu bói toán vị trí của Thiệu Tông.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tạp Giai vẫn luôn an tĩnh chờ đợi.

Lại qua hơn nửa giờ Lạp Nhã mới mở mắt ra, khí tức có chút uể oải, trừ cái đó ra thì cơ thể còn tính là bình thường.

- Ở phía đông, cách chúng ta khá xa.

Lạp Nhã lạnh nhạt nói.

- Hiện tại chúng ta đi tìm hắn à?

Tạp Giai nghiêm mặt hỏi.

- Chuyện này không vội, để ta nghỉ ngơi một chút đã.

Lạp Nhã xua tay, đứng dậy đi tới bên giường rồi nằm xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận