Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 778: Tiệm Đồ Ăn Vặt, Treo Thưởng



Lại thêm vài cái lập lòe, thiếu nữ tóc màu quả quýt đã xuất hiện ở phía dưới Man Thú Hoang Cổ.

- Thật to ~~

Hổ Tây ngửa mặt lên, nhìn không thấy đỉnh của con Man Thú.

Cô quay đầu liếc nhìn phía sau, bốn gã đại hán vẫn còn ở xa xa.

- Trước đi lên xem một chút.

Hổ Tây nói thầm một câu, đạp cầu thang đi lên.

Năng lực của cô là không gian thiểm thước, có thể né tránh phần lớn nguy hiểm, cho nên mới dám đi lên đầu tiên.

Đạp đạp đạp...

Đi được vài chục bước, thiếu nữ tóc cam đã đi tới trước Thiên Môn Lâu.

- Muốn vào thành sao?

Cao Thao giọng bình tĩnh hỏi.

Hổ Tây đưa tay chỉ hướng phía trên, nhỏ giọng hỏi:

- Chuyện kia, phía trên thực sự có thể giao dịch hoa quả sao?

- Chỉ cần có tinh thạch hung thú, ngươi muốn thứ gì, đều có thể giao dịch.

Cao Thao khoác lác nói.

- Vậy ta đi lên xem một chút.

Hổ Tây nghe vậy, hai con mắt cô tỏa sáng lấp lánh.

- Vậy tới nơi này đăng ký.

Sau quầy, nhân viên công tác đưa tay ra hiệu.

Hổ Tây đi lên trước, theo hướng dẫn của nhân viên đăng kỹ, đã hoàn thành xong toàn bộ quy trình.

Cô cầm Văn Điệp Thông Quan, thuận lợi xuyên qua Thiên Môn Lâu.

- Thật là hố người, vào thành mà thôi, cũng muốn thu tinh thạch...

Hổ Tây bĩu môi, nhỏ giọng nhổ nước bọt khinh bỉ. Cô đi tới Huyền Không Các, vì trên người không có vũ khí, rất nhanh đã thông qua.

Ở Sơn Hải Quan, Đại An Ti canh giữ ở chỗ này, thấy Hổ Tây đi tới, nhất thời lên tinh thần. Trước mắt thiếu nữ tóc màu quả quýt, là người thứ nhất từ ngoài đến vào thành hôm nay.

- Kẻ trộm sao?

Chân mày của Đại An Ti cau lại, quan sát thiếu nữ đang đi tới nhìn thấy thế nào cũng không giống người hành nghề ăn trộm. Hổ Tây trừng lớn con ngươi màu cam, nhìn xung quanh, con ngươi cô tràn đầy hiếu kỳ, thoạt nhìn rất hiền lành.

- Chào ngươi, là từ nơi đây có thể đi vào thành Huyền Vũ sao?

Sau khi Hổ Tây nhìn thấy Đại An Ti, hào hứng chạy lên.

- Đúng, cho ta xin mượn Văn Điệp Thông Quan.

Đại An Ti gật đầu, vươn tay đưa ra.

- Đây.

Hổ Tây thuận tay cầm Văn Điệp Thông Quan đưa về phía trước, trong miệng cô còn lẩm bẩm:

- Thật phiền phức, vào thành lại phải qua ba cửa kiểm tra.

- Trả lại ngươi, có thể vào thành.

Đại An Ti không thấy thiếu nữ tóc cam đang nhổ nước bọt, đưa lại Văn Điệp Thông Quan.

Hổ Tây thu lại tờ giấy, bước loạng choạng chạy vào Sơn Hải Quan.

Đại An Ti nhìn theo thiếu nữ tóc màu quả quýt vào thành, trong lòng cô cảm thán, thiếu nữ thoạt nhìn còn rất trẻ như thế, lại có thực lực cấp 6 trung cấp.

Thiếu nữ tóc cam xuyên qua Sơn Hải Quan đi vào Phố Buôn Bán, lập tức bị đường phố chỉnh tề, kiến trúc hấp dẫn.

- Quao quao~~

- Nơi đây cũng quá sạch sẽ!

Hổ Tây khen một câu, trong con ngươi màu quýt tràn đầy tia kinh ngạc.

Cô đi dọc theo đường phố tiến về phía trước, rất nhanh đã bị mùi hương bay tới từ trong không khí hấp dẫn.

- Thơm quá, đây là mùi gì?

Hổ Tây khé động mũi cánh mũi đang yêu, ở trên đường tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm.

Phố Buôn Bán mới xây lại rất lớn, rộng hơn vài lần so với Phố Buôn Bán ban đầu.

Chỉ là lúc này chỉ có một phần ba khu vực là hoạt động, cửa hàng còn lại đều còn đang lắp đặt thiết bị.

Kiến trúc ở Phố Buôn Bán cũng không có xảy ra biến hóa quá lớn, chỉ là tất cả cửa hàng đều được mở rộng diện tích.

- Tìm được rồi, hương vị bay ra từ bên trong này.

Bước chân của Hổ Tây dừng lại, đứng ở bên ngoài tiệm Khoai Nướng Mỹ Vị.

- Cô muốn mua khoai nướng sao?

Nhân viên bán hàng nhiệt tình chào hỏi.

- Đây gọi là khoai nướng à, thoạt nhìn trong có vẻ ăn rất ngon.

Hổ Tây nuốt nước bọt, đôi mắt xinh đẹp rơi vào trên lò than, không dời ra được.

Sau năm phút, tay cô cầm túi giấy chứa khoai nướng, vừa thổi vừa cắn thịt khoai lang vàng xanh, hài lòng rời khỏi cửa hàng.

- Ưm ưm, món này ăn quá ngon!...

Hổ Tây phồng lên cái miệng nhỏ nhắn, lầm bầm cảm thán.

Cô đi chưa được mấy bước, lại bị mùi hương khác hấp dẫn.

- Đây là mùi gì?

Hổ Tây nuốt xuống thịt khoai lang trong miệng, nghiêng đầu nhìn lại.

Ở bên cạnh tiệm Khoai Nướng Mỹ Vị, là một tiệm Đồ Ăn Vặt, bán các loại đồ ăn vặt như bỏng ngô, bánh bích quy, đậu phộng rang muối.

Hổ Tây đi lên trước, nhìn đồ ăn vặt trong thùng pha lê, nước bọt đều muốn chảy ra.

- Khách nhân, cô muốn mua đồ ăn vặt sao?

Nhân viên bán hàng mỉm cười hỏi

- Trước tiên, ta có thể nếm thử một chút không?

Hổ Tây cắn ngón trỏ, con ngươi màu cam của cô vẫn như trước nhìn chằm chằm vào mấy chiếc thùng.

- Đương nhiên có thể ăn thử.

Nhân viên bán hàng bưng ra một cái khay, bên trong có các loại đồ ăn vặt ăn thử.

Hổ Tây đưa tay cầm lên một viên bỏng ngô, bỏ vào trong miệng thưởng thức.

Răng rắc ~~

Cô cắn xuống một cái, vị tươi mới, còn có vị ngọt ngào khiến cô rất thích.

Sau năm phút, thiếu nữ tóc màu quả quýt lại ôm túi giấy bao lớn bao nhỏ, xoay người rời khỏi tiệm Đồ Ăn Vặt.

- Thành Huyền Vũ thực sự là thiên đường, người nào có thể nghĩ tới phía sau Man Thú Hoang Cổ lại là như vậy.

Hổ Tây nhìn túi giấy trong ngực cảm thán một tiếng.

Cô dọc theo đường phố tiếp tục đi về phía trước, đôi mắt cô đánh giá chung quanh.

- Hửm?

Hổ Tây dừng lại, cột thông báo làm bằng pha lê khổng lồ bên đường, hấp dẫn sự chú ý của cô.

Cô đi lên trước, phát hiện trên bảng thông báo dán thật nhiều giấy, trên đó có viết chữ.

- Treo giải thưởng: tài liệu Ma Trùng Phù Du, hoặc tin tức Ma Trùng Phù Du, dựa theo giá trị tin tức thanh toán trả thù lao.

- Hả, treo giải thưởng sao.

Hổ Tây nhất thời hứng thú.

Trước đây, tài sản của cô có hơn phân nửa đều là lấy được ban thưởng các giải thưởng ở mỗi thành, mà chỉ có thể coi là tiền kiếm thêm của thương nhân tình báo trong lòng đất.

- Ma Trùng Phù Du, ta suy nghĩ thử, dường như đã gặp qua ở nơi nào....

Hổ Tây cau mày rơi vào trầm tư.

............

Hổ Tây cau mày ngửa mặt lên, nhìn nhiệm vụ treo thưởng trên bảng thông báo Lưu Ly, cố gắng nhớ lại.

Cô ngoẹo đầu suy nghĩ một chút, buông tha oán thán một tiếng:

- Ma Trùng Phù Du... Ta nhớ được đã gặp ở đâu rồi, làm sao lại không nhớ gì cả đâu?

Hổ Tây đưa tay gãi gãi đầu, con ngươi màu cam của cô tiếp tục đọc xuống.

- Tiền ban thưởng: Cung cấp tin tức có tác dụng, có thể thu được số lượng lớn hoa quả, rau xanh, hạt giống...

- Nếu như mang tới tài liệu Ma Trùng Phù Du, sẽ trực tiếp thanh toán tiền thù lao, đồng thời dựa thu mua tài liệu hung thú theo giá thị trường.

- Tiền thù lao có hoa quả!

Con ngươi màu cam của Hổ Tây tỏa sáng, hô hấp tăng nhanh hai phần.

Thiếu nữ tóc màu quả quýt kích động lại tỉnh táo lại, cô đều nghĩ không ra đã gặp Ma Trùng Phù Du ở đây, nên cô đành buông tha ban thưởng này.

- Thật là đáng tiếc...

Hổ Tây cúi cúi đầu.

Cô xem hướng thông báo treo thưởng thứ hai, nội dung treo thưởng tương tự tờ thứ nhất, chỉ là lần này cần tìm là Thú Phù Không.

Hổ Tây nghiêng đầu nhìn nội dung treo thưởng, khi thấy ba chữ Phù Không Thú, biểu cảm trên mặt cô sửng sốt một chút.

- Thú Phù Không, ta biết ở đâu có!

Cô hưng phấn duyên dáng hô to một tiếng.

Thiếu nữ tóc cam là thương nhân tình báo ngầm, từng nghe đến tin tức liên quan tới Thú Phù Không.

- Ta biết tin tức, vậy sẽ nói với người nào?

Hổ Tây ngắm nhìn bốn phía, xung quanh bảng thông báo không có những người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận