Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 606: Tọa Kỵ Mới Của Không Quân

Yên ngồi phi hành trôi lơ lửng, ý nghĩa Khải Linh thành công.

- Thử nhìn một chút.

Mục Lương di động cái yên, đưa nó một lần nữa cố định trên người ong thợ.

Sột xoạt~~

Anh lần lượt cố định sáu nút thắt thắt vào phần gốc cánh ong thợ.

- Có khó chịu hay không?

Mục Lương nhìn phía ong thợ.

Ong ong ong,

Ong thợ truyền lại ý niệm.

Mục Lương đọc hiểu, ý của nó là không khó chịu.

- Yên ngồi quá cứng, lại thêm một lớp tơ nhện.

Anh vươn tay ra, tơ nhện đan vào thành lưới, từng tầng một bao trùm ở trên cái yên.

Sau đó anh xoay người ngồi lên cái yên phi hành, hai tay khoát lên trên dây chính.

- Bay ra bên ngoài.

Mục Lương vỗ vào sau lưng ong thợ.

Ong ong ong.

Ong thợ chấn động cánh, chở anh bay khỏi phòng làm việc, ung dung bay lên không.

Mục Lương thử kéo dây cương sang bên trái.

Ong ong ong,

Ong thợ nghiêng cánh sang bên trái, nó đã hiểu ý của Mục Lương, thay đổi phương hướng sang trái.

- Phía bên phải.

Mục Lương lại lay động dây sang phải, ong thợ đổi hướng sang phải.

Hai nút thắt quay hướng ép xuống, thân thể ong thợ nhất thời hạ xuống, bắt đầu giảm xuống độ cao.

Mục Lương lại thử vài phương hướng, ong thợ đều có thể hoàn mỹ hoàn thành

- Ha ha ha ta sắp có bộ đội không quân rồi.

Anh nhịn không được cười lớn tiếng.

Thành Huyền Vũ có 100 con ong thợ, chỉ chờ yên ngồi phi hành sản xuất số lượng lớn, là anh có thể sở hữu một đội không quân.

- Đi xuống đi.

Mục Lương đè xuống dây điều khiển.

Ong ong ong ~~

Ong thợ nghe theo mệnh lệnh, vỗ cánh bay về trước quảng trường nhỏ trước Cung điện.

- Mục Lương.

Thấm Lan bước ra từ thang vận chuyển , đầy tò mò nhìn ong thợ.

Mục Lương ôn nhu hỏi:

- Có muốn thử một cái, tọa kỵ mới của Không Quân.

- Ngươi dự định dùng ong thợ, làm tọa kỵ phi hành cho Không Quân?

Nguyệt Thấm Lan trợn to con mắt màu xanh nước biển.

Đây chính là hung thú cấp 6, làm tọa kỵ phi hành sẽ không quá uổng phí chứ?

Phải biết rằng, chiếc châm ong thợ có kịch độc, trong tình huống toàn lực công kích, mấy chục con ong thợ cấp 6 có thể hợp lực giết chết một con hung thú cấp 7.

- Đúng, rất thích hợp.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Ừm, được rồi.

Nguyệt Thấm Lan há miệng, không nói lời nào.

- Nhanh thử xem.

Mục Lương cười thúc giục.

- Phải làm sao?

Nguyệt Thấm Lan điểm nhẹ gót chân, thân thể nhảy lên ngồi trên yên.

- Ngươi kích thích dây điều khiển, có thể khống chế phương hướng, phía bên trái là quẹo trái, những phương hướng khác cũng đều như vậy.

Mục Lương giới thiệu sơ lược hai câu.

Tác dụng của dây điều khiển là tác động của nút thắt, đồng thời tác động cánh ong thợ, truyền lại chỉ lệnh đổi hướng, cũng không phải dựa vào dây điều khiển khống chế cánh ong thợ.

- Ta thử xem.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy nhất thời hứng thú, ngón tay thon dài nắm chặt dây điều khiển.

Ong ong ong ~~

Ong thợ vỗ cánh bay lên.

- Phía bên trái.

Nguyệt Thấm Lan thử đổi dây điều khiển sang bên trái

Dưới ánh mắt kinh ngạc của cô, ong thợ thực sự quẹo bên trái.

- Phía bên phải.

Nguyệt Thấm Lan lại đổi hướng dây điều khiển sang phải.

- Chơi rất vui

Không bầu trời, nữ nhân ưu nhã chơi quên trời quên đất, khống chế ong thợ bay vòng quanh.

- Thật sự giống như đứa bé.

Mục Lương thấy buồn cười, hai tay bắt chéo ôm trước người, ngửa mặt nhìn Nguyệt Thấm Lan đắm chìm trong vui đùa.

Khoảng mười phút, cô mới thỏa mãn đáp xuống từ không trung, khống chế ong thợ dừng ở bên cạnh Mục Lương.

- Cảm giác thế nào?

Mục Lương cười tươi hỏi.

- Rất tuyệt, có thể khống chế phương hướng tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc đánh giá.

- Có nơi nào cần phải chỉnh sửa hay không?

Mục Lương lại hỏi.

- Tạm thời không có.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, lại nói:

- ….

Nhưng người cưỡi tốt nhất nên đội mũ giáp, có thể ngăn cản gió to.

- Ừm, có thể đội nón sắt, cũng có thể mang kính an toàn.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, kính an toàn, đó là cái gì?

- Tốt lắm, cần ngươi đi làm việc này.

Mục Lương đưa tay lôi kéo tay của cô.

- Chuyện gì, ngươi nói đi.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan u oán nói

Cô mới trở về từ Phố Buôn Bán, phỏng vấn nơi đó có Diêu Nhi phụ trách.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Đi gọi chị em Lê Nhã tới, lại đi một chuyến tới thành Tương Lai, hỏi thăm một chút có còn tài liệu hung thú Thú Lục Phù hay không?

- Ừm

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, ưu nhã hỏi:

- Còn có chuyện khác không?

- Hết rồi!

Mục Lương mỉm cười.

- Vậy ta đi làm việc đây.

Nguyệt Thấm Lam khoát tay, yêu kiều xoay người rời khỏi.

Mục Lương đợi hơn mười phút, Lê Nhã và Lê Tuyết mới đi lên từ thang vận chuyển.

- Thành chủ, chúng ta tới rồi.

Lê Tuyết cung kính hành lễ với Mục Lương.

- Thành chủ đại nhân.

Lê Nhã cũng khom lưng hành lễ.

- Đây là yên ngồi phi hành, các ngươi nghiên cứu một chút, sau đó bắt đầu sản xuất số lượng lớn!

Mục Lương vỗ vào cái yên.

- Yên ngồi phi hành?

Lê Nhã và Lê Tuyết liếc nhau, không kịp chờ đợi đã bước nhanh tiến lên, hai cặp mắt sáng lên quan sát cái yên.

- Thành chủ, cái yên này có thể khống chế nó sao?

Lê Nhã chỉ vào ong thợ hỏi.

Mục Lương gật đầu giải thích:

- Ừm, nói chính xác hơn, là hạ đạt mệnh lệnh cho nó.

Chị em Lê Nhã như có điều suy nghĩ gật đầu, bị cái yên làm cho kinh ngạc.

- Có chỗ nào không biết, bây giờ có thể hỏi.

Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.

- Thành chủ, bộ phận pha lê dính liền với cánh, có phải là hệ thống giống như phanh xe đạp hay không?

Lê Tuyết vội vàng hỏi.

- Ừm, nguyên lý tương tự.

Mục Lương gật đầu một cái.

Lê Nhã tiếp tục hỏi:

- Thành chủ đại nhân, tài liệu chính là dùng xương sợ của Thú Lục Phù sao?

- Ừm, phòng làm việc còn có một ít, trước tiên có thể lấy dùng.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Nếu như muốn sản xuất số lượng lớn yên ngồi phi hành, vậy tài liệu Thú Lục Phù trong phòng làm việc không đủ dùng, tối đa chỉ đủ chế tác 20 cái yên.

- Vâng.

Lê Nhã cung kính đáp lại.

- Bộ phận đơn giản, có thể giao cho người mới làm.

Mục Lương nhẹ giọng nói.

- Vâng

Lê Tuyết dùng giọng thanh thúy đáp.

Mục Lương ngước mắt hỏi:

- Linh Khí Sư mới tới, có vấn đề gì không?

Mấy ngày này thông báo tuyển dụng, Linh Khí Sư tầng một khu Trung Ương đã có thêm mười một vị, trong đó chỉ có một vị là Linh Khí Sư trung cấp, những người còn lại đều là Linh Khí Sư sơ cấp.

Không có ngoại lệ, bọn họ đều bị đưa vào Xưởng Linh Khí, bị chị em Lê Nhã quản lý.

Lê Nhã cung kính nói:

- Bọn họ đều rất thành thật, không có hành động khác người.

Chân mày của Mục Lương cau lại, kinh ngạc hỏi:

- Trong bọn họ, không có ai quen các ngươi?

Lê Tuyết thành thật trả lời:

- Có, nhưng chỉ là nhận ra, không có quan hệ khác.

Người nhận ra hai chị em cô chính là tên Linh Khí Sư trung cấp mới tới, đã từng có duyên gặp mặt hai lần.

- Ừm, tiếp tục lưu ý.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Anh quyết định chờ thêm hai ngày, nhàn rỗi xuống gặp những người này ký kết Khế Ước Ong Chúa.

- Vâng.

Lê Nhã khom lưng hành lễ.

Anh giơ tay lên vung lên, tơ nhện cố định ở trên người ong thợ bị tan ra rồi biến mất, gỡ xuống yên phi hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận