Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2486: Đá Sinh Mệnh! Đề Nghị Hợp Tác.

Đại Ma Pháp Sư trở mình, nỗ lực ngẩng đầu nhìn về phía Mục Lương, khiếp sợ lẩm bẩm:

- Thật là lợi hại, ngài ấy là cường giả Thánh giai sao?

Vương hậu nỗ lực ngồi dậy, dựa vào một mảnh phế tích nhìn về phía Mục Lương, cảm thán nói:

- Quá mạnh mẽ, ngay cả Vua Hư Quỷ đều không có sức đánh trả.

- Ầm ầm ~~~

Mục Lương giơ tay lên rồi nện xuống một quyền, lồng ngực Hư Tam Vương lập tức nổ nát.

Cơ thể Hư Tam Vương run rẩy, phẫn nộ nhìn chăm chú vào Mục Lương, bởi vì sự tồn tại của Lĩnh Vực Sinh Mệnh khiến vết thương trên người nó khép lại rất chậm.

- Vua Hư Quỷ còn lại ở đâu?

Mục Lương lặp lại câu hỏi lần nữa.

- Kiệt kiệt kiệt, ta không biết.

Hư Tam Vương nhếch miệng cười một tiếng, phun ra một ngụm sương mù màu đen đánh về phía Mục Lương.

Anh vung tay lên, sương mù bị bức tường vô hình đón đỡ, không thể tiến đến gần người anh chút nào.

- Thì ra ngươi muốn chết.

Anh đứng trước mặt Hư Tam Vương, rót Máu Độc vào trong cơ thể đối phương.

- A ~~~

Hư Tam Vương lập tức kêu la thảm thiết thê lương, nhưng tiếng la hét của nó chỉ làm cho người may mắn còn sống sót xung quanh cảm thấy giải hận, ước gì có thể bầm thây Hư Tam Vương thành ngàn vạn mảnh.

Mục Lương lạnh giọng hỏi:

- Vua Hư Quỷ còn lại ở đâu?

- Ngươi không hỏi ra được gì đâu.

Giọng nói của Hư Tam Vương trở nên suy yếu, tốc độ khép lại vết thương càng chậm hơn.

Ánh mắt của Mục Lương trở nên lạnh xuống, lẩm bẩm:

- Lại là bởi vì cấm chế sao?

Hư Tam Vương sợ hãi thốt lên: - Ngay cả cấm chế mà ngươi cũng biết!?

Mục Lương không thèm để ý đối phương, lấy ra vũ khí Phong Cấm rồi phong ấn Hư Tam Vương vào bên trong, dự định đem về đưa cho Vưu Phi Nhi làm nghiên cứu và thực nghiệm.

Hư Tam Vương đã bị phong ấn, cộng thêm sự tồn tại Lĩnh Vực Sinh Mệnh, khí tức Hư Quỷ trong vương thành nhanh chóng tiêu tan.

Mục Lương khẽ thở ra một hơi, nhìn phế tích xung quanh và đám người bị thương, nếu như anh đến muộn nửa ngày, sợ là tòa thành này cũng sẽ biến thành thành chết.

- Các hạ là Quốc vương vương quốc Huyền Vũ à?

Quốc vương lảo đảo đứng dậy, nhìn Mục Lương đứng giữa đống phế tích.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Ngươi biết ta à?

Quốc vương nhỏ giọng đáp: - Ta gặp qua các hạ trên TV.

- Thì ra là thế.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

- Cám ơn các hạ đã ra tay cứu giúp.

Đám người Vương Hậu cảm kích nói.

Mục Lương gật đầu, bình thản hỏi:

- Vương quốc Ân Tư Khảm các ngươi không có cường giả Thánh giai sao?

- Có Ma Pháp Sư Thánh giai.

Quốc vương cười khổ một tiếng.

Mục Lương ngước mắt hỏi:

- Vậy vì sao hắn không ra tay?

Vương hậu thở dài nói:

- Ma Pháp Sư Thánh giai đã bế quan tu luyện mười năm, ta đã thử đánh thức hắn, đáng tiếc thất bại.

Mục Lương hỏi thẳng:

- Bế quan tu luyện mười năm, chẳng lẽ là chết rồi?

Vương hậu lắc đầu, nghiêm mặt đáp:

- Không có chuyện đó đâu, Đá Sinh Mệnh không có nứt, chứng minh hắn vẫn còn sống.

- Đá Sinh Mệnh?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Vương hậu giải thích:

- Đá Sinh Mệnh là ma cụ đặc thù do Luyện Khí Sư chế tạo, nó được buộc chung một chỗ với tính mệnh của Ma Pháp Sư Thánh giai, khi người chết thì Đá Sinh Mệnh sẽ nứt ra.

- Ta hiểu rồi.

Mục Lương gật đầu.

- Khụ khụ khụ ~~~

Quốc vương ho khan vài tiếng, khàn khàn hỏi:

- Các hạ, những gì trong phim đều là sự thật sao?

Mục Lương lạnh nhạt đáp:

- Đương nhiên, ta vốn định dùng bộ phim này nhắc nhở các ngươi, nhưng xem ra không có bao nhiêu ngươi để ở trong lòng.

Quốc vương và Vương Hậu lộ ra biểu cảm xấu hổ, bọn họ đều xem qua bộ phim đó nhưng hoàn toàn không để ở trong lòng, dù cho đoạn cuối đã nhắc nhở tất cả những thứ này đều là thật.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Tốt nhất là các hạ mau chóng đánh thức vị Ma Pháp Sư Thánh giai kia, bằng không lần sau người của Hư Tộc đến, rất có thể sẽ bị diệt quốc!

Quốc vương và vương hậu liếc nhìn nhau, chậm rãi gật đầu một cái.

- Chúng ta đã biết.

Quốc vương trầm giọng đáp.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Đề nghị của ta là các vương quốc lớn liên hợp lại, cùng nhau đối phó sự xâm lấn của Hư Tộc.

- Đây là một biện pháp tốt.

Vương Hậu gật đầu nhận đồng.

Mục Lương có chút bất ngờ nhìn thoáng qua Vương Hậu, sau đó chậm rãi gật đầu, lấy ra một con Trùng Cộng Hưởng, nói:

- Nếu có tin tức về Hư Tộc còn lại thì lập tức nói cho ta biết.

Quốc vương nói với sắc mặt nghiêm túc:

- Mục Lương các hạ, khi nào vượt qua cửa ải khó khăn lần này, ta sẽ đích thân đến vương quốc ngươi cảm ơn.

- Tùy ngươi thôi.

Mục Lương nói không chút để ý.

Anh nhìn xung quanh một vòng rồi xoay người rời đi thành Ba Bối Đặc, tiếp tục tìm kiếm Vua Hư Quỷ còn lại.

………..

Khu vực Trung Ương, Chủ Thành.

Bên trong cung điện, Nguyệt Thấm Lan và những người khác đang ở trong nhà ăn thưởng thức bữa sáng hôm nay.

- Ngao ô ~~~

Nguyệt Phi Nhan gắp một khối thịt chiên cho vào miệng, hai má phồng lên nhai nuốt.

- Không biết khi nào Mục Lương trở về đây?

Cô nhìn thức ăn nóng hổi tràn đầy mặt bàn, lại nhìn về phía chủ vị không người, đó là vị trí của Mục Lương.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Khi nào bắt hết toàn bộ Vua Hư Quỷ thì chắc hắn sẽ trở về.

Hi Bối Kỳ thở dài một hơi, nói:

- Ai da, đại lục mới lớn như vậy, muốn bắt được tất cả Vua Hư Quỷ không dễ đâu.

Nguyệt Thấm Lan thở dài:

- Đây là chuyện không có cách nào khác, Vua Hư Quỷ đều là thực lực Thánh giai, chỉ hy vọng khi những tên Vua Hư Quỷ kia cắn nuốt ăn cơm có những cường giả khác ra tay, giảm bớt áp lực cho Mục Lương.

Nguyệt Phi Nhan cảm thán nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cầm Phi Nhi hào hứng chạy vào nhà ăn, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh, nói:- Tin tức tốt, bệ hạ lại bắt được một con Vua Hư Quỷ.

- Thật sao!?

Hi Bối Kỳ và những người khác vừa kinh ngạc reo lên.

- Đúng vậy, bệ hạ vừa truyền tin tức trở về.

Cầm Phi Nhi gật đầu thật mạnh.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn nói:

- Thật tốt quá, vậy bên ngoài chỉ còn dư lại năm con Vua Hư Quỷ, lại tiến thêm một bước tới gần thắng lợi rồi.

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na tỏa sáng, nói:

- Hiện giờ đã có bảy con Vua Hư Quỷ bị bắt, áp lực giảm bớt rất nhiều.

Mặt của Ny Cát Sa nghiêm túc bảo:

- Rất tốt, Mục Lương bận bịu, chúng ta cũng không thể thư giãn, huấn luyện hôm nay phải tăng gấp bội mới được.

Ngải Lỵ Na gật đầu nhận đồng:

- Đúng vậy, chúng ta cũng phải nỗ lực hơn!

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Vậy nhiệm vụ huấn luyện Bộ Đội Đặc Chủng U Linh hôm nay sẽ do hai người các ngươi phụ trách.

- A, ngươi không đi sao?

Ngải Lỵ Na kinh ngạc hỏi.

Ly Nguyệt thanh thúy đáp:

- Ừm, ta phải đến Phường Công nghiệp Quân Sự một chuyến, vũ khí mới mà Mục Lương giao phó bắt đầu sản xuất hàng loạt, ta phải đến đó giám sát.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Là Cung Phức Hợp sao?

- Ừm, chị Thấm Lan muốn cùng đi với ta không?

Ly Nguyệt dịu dàng hỏi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu ưu nhã từ chối:

- Không được, ngươi và Mễ Á đi đi, ta phải đi sắp xếp cho người tộc Tinh Linh.

Tộc Tinh Linh đã vào ở Chủ Thành được ba ngày, đã đến lúc sắp xếp công việc và chỗ ở chính thức cho bọn hắn.

- Vâng.

Ly Nguyệt gật đầu.

- Tất cả mọi người đều bận rộn, ta cũng phải nỗ lực hơn mới được!

Mễ Nặc nói với biểu cảm kiên nghị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận